Tại sao chúng ta mừng Lễ Giáng Sinh?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,806 từ
Chia sẻ:

Tại Sao Chúng Ta Mừng Lễ Giáng Sinh?

Trong dòng chảy văn hóa toàn cầu, Lễ Giáng Sinh thường bị bao phủ bởi hình ảnh của ông già Noel, cây thông, quà tặng và những bữa tiệc. Tuy nhiên, đối với Cơ Đốc nhân, đặc biệt là trong truyền thống Tin Lành, lễ trọng này phải luôn được quy chiếu về Lời Chúa trong Kinh Thánh để thấu hiểu cốt lõi thần học và ý nghĩa cứu rỗi sâu xa. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào nền tảng Kinh Thánh, khai triển ý nghĩa thần học của sự Giáng Sinh (Christmas, hay Noel) và đưa ra những áp dụng thiết thực cho đời sống đức tin hôm nay.

I. Nền Tảng Kinh Thánh: Sự Kiện Lịch Sử Được Báo Trước

Khác với những huyền thoại, sự giáng sinh của Chúa Giê-xu Christ là một biến cố lịch sử được các tiên tri Cựu Ước báo trước cách chi tiết và được Tân Ước ghi chép lại như một sự ứng nghiệm trọn vẹn.

1. Lời Hứa và Lời Tiên Tri: Ngay từ sau sự sa ngã của loài người, Đức Chúa Trời đã hứa ban một Đấng Cứu Chuộc (Sáng Thế Ký 3:15). Lời hứa này được soi dẫn qua nhiều tiên tri, đáng chú ý nhất là lời tiên tri của Ê-sai về một “Con trẻ” được sanh ra, một “Con trai” được ban cho: “Vì có một con trẻ sanh cho chúng ta, tức là một con trai ban cho chúng ta; quyền cai trị sẽ nấy trên vai Ngài. Ngài sẽ được xưng là Đấng Lạ lùng, là Đấng Mưu luận, là Đức Chúa Trời Quyền năng, là Cha Đời đời, là Chúa Bình an.” (Ê-sai 9:5). Danh hiệu “Em-ma-nu-ên” (nghĩa là “Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta” - Ê-sai 7:14) đã báo trước bản tính thần-nhân độc nhất vô nhị của Đấng Mê-si.

2. Sự Ứng Nghiệm trong Tân Ước: Các sách Phúc Âm, đặc biệt là Ma-thi-ơ và Lu-ca, ghi chép tỉ mỉ sự ứng nghiệm này. Sứ đồ Ma-thi-ơ, viết cho độc giả Do Thái, liên tục nhấn mạnh cụm từ “hầu cho được ứng nghiệm lời Chúa đã phán bởi đấng tiên tri” (Ma-thi-ơ 1:22; 2:5-6, 15, 17-18, 23). Sự giáng sinh tại Bết-lê-hem ứng nghiệm lời tiên tri Mi-chê (Mi-chê 5:2), việc đồng trinh thai dựng ứng nghiệm Ê-sai 7:14, và cuộc tàn sát con trẻ ứng nghiệm Giê-rê-mi 31:15.

II. Ý Nghĩa Thần Học Cốt Lõi: “Ngôi Lời Đã Trở Nên Xác Thịt”

Việc mừng Giáng Sinh thực chất là tôn vinh mầu nhiệm “Nhập Thể” (Incarnation). Phúc Âm Giăng không thuật lại câu chuyện giáng sinh theo trình tự, nhưng đúc kết ý nghĩa thần học trọng tâm nhất: “Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật” (Giăng 1:14). Từ “Ngôi Lời” trong nguyên ngữ Hy Lạp là “Logos”, chỉ về Chúa Con là hiện thân của trí tuệ, lời phán quyền năng và bản thể của Đức Chúa Trời. “Trở nên xác thịt” (eskēnōsen) có nghĩa đen là “cắm trại giữa chúng ta”, diễn tả sự hiện diện tạm thời nhưng thực sự của Đức Chúa Trời trong thế giới vật chất này.

1. Sự Tự Hạ Tột Độ (Kenosis): Sự giáng sinh là hành động tự hạ không thể tưởng tượng nổi của Đức Chúa Trời. Phi-líp 2:6-7 mô tả: “Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời... nhưng Ngài đã tự bỏ mình đi, lấy hình tôi tớ và trở nên giống như loài người.” Chúa Giê-xu, là Đức Chúa Trời thật, đã tạm thời gác bỏ vinh quang thiên thượng để mặc lấy thân phận yếu đuối của một hài nhi, sinh ra trong cảnh nghèo khó, để đồng nhất hoàn toàn với nhân loại Ngài đến để cứu.

2. Mục Đích Cứu Rỗi: Giáng Sinh không phải là câu chuyện kết thúc có hậu về một em bé dễ thương. Đó là khởi điểm của kế hoạch cứu chuộc. Thiên sứ phán với Giô-sép: “Ngài sẽ sanh một con trai, ngươi khá đặt tên là JESUS, vì chính Ngài sẽ cứu dân mình ra khỏi tội.” (Ma-thi-ơ 1:21). Danh “JESUS” (Hy Lạp: Iēsous; Hê-bơ-rơ: Yeshua) có nghĩa là “Giê-hô-va cứu rỗi” hoặc “Đấng Cứu”. Sự giáng sinh là bước đầu tiên để Đấng Cứu Thế đến, sống một đời sống vô tội, chịu chết chuộc tội trên thập tự giá và phục sinh. Không có thập tự giá, máng cỏ mất hết ý nghĩa; và không có máng cỏ, thập tự giá không thể xảy ra.

III. Những Nhân Vật Chứng Nhân và Bài Học Cho Chúng Ta

Ký thuật Giáng Sinh giới thiệu những nhân vật với thái độ khác nhau, trở thành hình mẫu (hoặc phản diện) cho thái độ của nhân loại trước Chúa Cứu Thế.

1. Ma-ri: Đức Tin Vâng Phục. Trước lời loan báo không thể hiểu nổi, Ma-ri đáp: “Tôi đây là tôi tớ của Chúa; xin sự ấy xảy ra cho tôi như lời ngươi nói!” (Lu-ca 1:38). Từ “tôi tớ” (doulē) nói lên sự đầu phục trọn vẹn. Đức tin của bà không dựa trên sự hiểu biết đầy đủ, nhưng trên sự tin cậy vào lời hứa và quyền năng của Đức Chúa Trời (Lu-ca 1:45).

2. Các Kẻ Chăn Chiên: Sự Đáp Ứng Mau Lẹ và Truyền Rao. Họ là những người thấp kém trong xã hội, lại là nhóm đầu tiên nhận được thiên sứ báo tin. Phản ứng của họ là “hối hả” đi tìm Chúa, và sau khi gặp Ngài, họ “làm cho mọi người đều biết sự đó” (Lu-ca 2:16-17, 20). Đây là hình ảnh đẹp của sự thờ phượng chân thật và nhiệt thành làm chứng.

3. Các Bác Sĩ (Thầy Báo): Sự Tìm Kiếm Kiên Trì. Họ đại diện cho giới trí thức ngoại bang, dùng hiểu biết của mình (thiên văn) để khởi đầu cuộc hành trình dài tìm kiếm Vua dân Do Thái. Khi tìm thấy, họ “sấp mình xuống mà thờ lạy Ngài” và dâng các lễ vật (Ma-thi-ơ 2:11). Hành trình của họ dạy chúng ta về sự tìm kiếm Chúa cách chủ động, bền bỉ, và kết thúc trong sự thờ phượng.

4. Hê-rốt và Giới Lãnh Đạo Do Thái: Sự Thờ Ơ và Chống Đối. Trái ngược hoàn toàn, Hê-rốt “bối rối” và tìm cách tiêu diệt Đấng Mê-si. Đáng chú ý, các thầy thông giáo và thầy tế lễ biết rõ lời tiên tri về nơi Chúa sinh ra (Ma-thi-ơ 2:4-6), nhưng không một ai trong số họ (chỉ cách Bết-lê-hem khoảng 10km) chịu đi tìm kiếm Ngài. Điều này cảnh báo về sự hiểu biết Kinh Thánh thuần lý mà thiếu mất đức tin và lòng khao khát gặp gỡ Chân Thần.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Lễ Giáng Sinh không chỉ là dịp để hồi tưởng, mà phải là thời điểm canh tân đời sống đức tin với những áp dụng cụ thể:

1. Sống Với Lòng Biết Ơn Sâu Nhiệm về Sự Nhập Thể: Mỗi ngày, chúng ta được nhắc nhở rằng Đức Chúa Trời không đứng xa mà phán lệnh, nhưng Ngài đã bước vào thế giới đau khổ, cám dỗ và chết chóc của chúng ta. Điều này cho chúng ta sự tự tin để đến gần ngôi ân điển (Hê-bơ-rơ 4:15-16). Hãy dành thời gian trong mùa này để suy ngẫm và cảm tạ Chúa về món quà vô giá này.

2. Truyền Rao “Tin Lành Trọng Đại”: Giống như các thiên sứ loan báo “Tin lành trọng đại” (Lu-ca 2:10) và các kẻ chăn chiên truyền rao, mùa Giáng Sinh là cơ hội vàng để chúng ta chia sẻ ý nghĩa thật của nó với người xung quanh. Hãy dùng câu chuyện máng cỏ như một cầu nối để nói về tình yêu và ân điển cứu rỗi của Đấng Christ.

3. Thờ Phượng Trong Tinh Thần và Lẽ Thật: Lễ vật của các bác sĩ (vàng, nhũ hương, mộc dược) tượng trưng cho sự thừa nhận Chúa Giê-xu là Vua (vàng), là Đức Chúa Trời (nhũ hương – dùng trong thờ phượng), và là Đấng chịu chết chuộc tội (mộc dược – dùng để ướp xác). Sự thờ phượng của chúng ta phải xuất phát từ nhận thức đầy đủ về thân vị và công việc của Ngài, không chỉ là cảm xúc nhất thời.

4. Bảo Vệ Sự Đơn Sơ, Tinh Tuyền của Đức Tin: Trong một mùa lễ bị thương mại hóa nặng nề, Cơ Đốc nhân được kêu gọi quay về với sự đơn sơ của máng cỏ. Hãy chủ động tạo ra những truyền thống gia đình tập trung vào Chúa Giê-xu: đọc lại Phúc Âm Giáng Sinh, cùng nhau cầu nguyện cảm tạ, tham gia các chương trình truyền giáo hoặc giúp đỡ người nghèo, thể hiện tình yêu thương thực tiễn.

V. Kết Luận: Từ Máng Cổ Đến Ngai Vàng

Tại sao chúng ta mừng Lễ Giáng Sinh? Chúng ta mừng không phải vì một ngày lễ ấm áp, mà vì một biến cố làm rung chuyển lịch sử và thiên đàng: Đức Chúa Trời vĩnh hằng đã trở nên một Hài Nhi tại Bết-lê-hem. Chúng ta mừng vì sự nhập thể là khởi đầu của con đường dẫn đến thập tự giá và ngôi mộ trống, đảm bảo sự tha tội và sự sống đời đời cho bất cứ ai tin. Chúng ta mừng vì Em-ma-nu-ên – “Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta” – là lời hứa về sự hiện diện đời đời của Ngài với Hội Thánh.

Mừng Giáng Sinh cách đúng nghĩa là tái khẳng định đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ, là Con Đức Chúa Trời, là Đấng Cứu Rỗi duy nhất; là sống với lòng biết ơn sâu xa và là chia sẻ “Tin Lành Trọng Đại” ấy cho một thế giới đang còn ở trong bóng tối. Ước gì tấm lòng của mỗi chúng ta luôn là một “Bết-lê-hem” – một nơi Chúa có thể giáng sinh và ngự trị mãi mãi.


“Sự sáng đã soi trong nơi tối tăm, và sự tối tăm chẳng hề nhận lấy sự sáng.” (Giăng 1:5). Nhưng phước thay cho những ai đã mở lòng đón nhận sự sáng của Ngôi Lời nhập thể!

Quay Lại Bài Viết