Yêu Người Tội Lỗi, Ghét Tội Lỗi: Sự Cân Bằng Theo Kinh Thánh
Chủ đề "yêu người tội lỗi nhưng ghét tội lỗi" là một nguyên lý nền tảng nhưng cũng đầy thách thức trong đời sống Cơ Đốc. Nó chạm đến cốt lõi của bản tính Đức Chúa Trời và là tấm gương hoàn hảo nơi Chúa Giê-xu Christ. Làm thế nào để chúng ta có thể phân biệt giữa con người và hành vi tội lỗi của họ? Làm thế nào để yêu thương mà không dung túng, và ghét tội lỗi mà không khinh ghét người phạm tội? Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát nền tảng Kinh Thánh, phân tích nguyên văn Hy Lạp và Hê-bơ-rơ, và đưa ra những ứng dụng thực tiễn cho hành trình đức tin của mỗi tín hữu.
Để hiểu mệnh lệnh này, trước hết chúng ta phải nhìn vào chính Đức Chúa Trời. Thi Thiên 5:4-6 (KTHĐ) viết: "Vì Chúa chẳng phải là Đức Chúa Trời ưa sự dữ; Kẻ ác chẳng được ở cùng Chúa... Hỡi Đức Giê-hô-va, Chúa ghét những kẻ làm ác." Từ "ghét" trong nguyên văn Hê-bơ-rơ là **"שׂנא" (sane')**, diễn tả sự chống đối mạnh mẽ, sự từ chối, và sự thù địch công khai. Đức Chúa Trời hoàn toàn ghét tội lỗi và sự ác.
Tuy nhiên, đồng thời, Kinh Thánh khẳng định tình yêu vô điều kiện của Ngài dành cho nhân loại tội lỗi: "Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời" (Giăng 3:16). Từ "yêu" ở đây trong tiếng Hy Lạp là **"ἀγαπάω" (agapaō)**, chỉ tình yêu thương cao quý, vị tha, được quyết định bởi ý chí, không phụ thuộc vào giá trị đối tượng. Sự mâu thuẫn biểu kiến này được hòa giải hoàn toàn nơi thập tự giá: Đức Chúa Trời bày tỏ cơn thịnh nộ thánh khiết của Ngài đối với tội lỗi (sự ghét) bằng cách đổ cơn thịnh nộ ấy lên chính Con Ngài, để qua đó bày tỏ tình yêu thương vô hạn (sự yêu) dành cho tội nhân.
Cuộc đời và chức vụ của Chúa Giê-xu là minh họa sống động nhất. Ngài tiếp xúc thân mật với những người bị xã hội coi là "tội lỗi" nhất – người thu thuế, kẻ gian dâm, kẻ trộm cướp – nhưng thái độ của Ngài với tội lỗi thì vô cùng nghiêm khắc.
**1. Người Đàn Bà Phạm Tội Ngoại Tình (Giăng 8:1-11):** Câu chuyện này là một bài học kinh điển. Những người Pha-ri-si muốn bắt bẻ Chúa Giê-xu giữa luật pháp (ném đá) và lòng thương xót. Cuối cùng, Chúa Giê-xu phán: "Ta cũng không định tội ngươi; hãy đi, đừng phạm tội nữa" (câu 11). Cụm từ **"μὴκέτι ἁμάρτανε" (mēketi hamartane)** nghĩa là "đừng tiếp tục phạm tội nữa". Ở đây, Chúa Giê-xu bày tỏ: - **Ân điển (Yêu người):** "Ta cũng không định tội ngươi." Ngài không khinh miệt hay xua đuổi bà. - **Lẽ thật (Ghét tội):** "Đừng phạm tội nữa." Ngài không nói "tội đó không sao" hay "bà cứ tiếp tục đi." Ngài kêu gọi một đời sống thay đổi, đoạn tuyệt với tội lỗi.
**2. Chúa Giê-xu Với Xa-chê (Lu-ca 19:1-10):** Chúa Giê-xu chủ động đến nhà Xa-chê, một trưởng ty thuế vụ bị khinh ghét vì tham lam và phản bội dân tộc. Hành động này khiến dân chúng xầm xì: "Ngài vào nhà kẻ tội lỗi!" (câu 7). Chúa Giê-xu không sợ bị ô uế bởi sự liên hệ. Tuy nhiên, kết quả của tình yêu thương này không phải là Xa-chê tiếp tục sống trong tội, mà là một sự ăn năn triệt để: "Tôi lấy nửa gia tài mình mà cho kẻ nghèo, và nếu tôi đã ăn cắp của ai, tôi xin đền gấp tư" (câu 8). Tình yêu thương của Đấng Christ đã biến đổi con người từ bên trong, dẫn đến sự ghét bỏ tội lỗi thực sự.
Trong Tân Ước, từ Hy Lạp chính cho "yêu" trong ngữ cảnh này là **"agapē"**. Đây không phải tình cảm lãng mạn (eros) hay tình bạn (philia), mà là tình yêu thương vị tha, hy sinh, tìm kiếm lợi ích tối cao cho đối tượng. Trong Rô-ma 12:9, sứ đồ Phao-lô viết: "Lòng yêu thương phải cho thành thật. Hãy gớm sự dữ mà mến sự lành." "Gớm" ở đây là **"ἀποστυγέω" (apostugeō)**, nghĩa là ghét cay ghét đắng, hoàn toàn chối từ.
Mệnh lệnh "yêu kẻ thù nghịch" (Ma-thi-ơ 5:44) sử dụng động từ **"agapaō"**. Điều này có nghĩa chúng ta chủ động tìm kiếm điều tốt nhất cho ngay cả những người chống đối, phỉ báng chúng ta. Tuy nhiên, điều này không bao hàm việc chúng ta phải đồng ý với những hành động xấu xa hay tư tưởng sai lầm của họ. Chúng ta yêu thương *con người* – là tạo vật mang hình ảnh Đức Chúa Trời (Sáng Thế Ký 1:27) – nhưng ghét *tội lỗi* đang làm hỏng phẩm giá và hủy diệt cuộc đời họ.
Làm thế nào để sống nguyên tắc này một cách cân bằng và khôn ngoan?
**1. Trong Cách Nhìn Về Bản Thân:** Trước khi áp dụng cho người khác, chúng ta phải áp dụng cho chính mình. Chúng ta phải học "ghét" tội lỗi trong đời sống mình – thái độ, lời nói, hành động không đẹp lòng Chúa. Nhưng đồng thời, chúng ta phải nhận biết và tin cậy rằng Đấng Christ yêu thương chính chúng ta – những tội nhân đã được tha thứ. Sự tự ghét bỏ bản thân (self-hatred) không phải là đức tính Cơ Đốc. Chúng ta ghét tội lỗi trong ta, nhưng yêu mến con người mới trong Christ (2 Cô-rinh-tô 5:17).
**2. Trong Các Mối Quan Hệ Cá Nhân:** - **Với người ngoài Hội Thánh:** Hãy noi gương Chúa Giê-xu, chủ động bày tỏ tình yêu thương và lòng hiếu khách. Đừng sợ bị "ô uế" bởi sự hiện diện của họ. Mục đích là để họ thấy ánh sáng của Đấng Christ và được dẫn đến sự ăn năn (Ma-thi-ơ 5:16). - **Với anh em trong đức tin phạm tội:** Nguyên tắc Ma-thi-ơ 18:15-17 dạy chúng ta đi *cùng nhau* với tinh thần mềm mại, với mục đích **"được lại"** người anh em. Ga-la-ti 6:1 dạy: "Hỡi anh em, ví bằng có người nào tình cờ phạm lỗi gì, anh em là kẻ có Đức Thánh Linh, hãy lấy lòng mềm mại mà sửa họ lại." Từ "sửa lại" (**καταρτίζω, katartizō**) có nghĩa là phục hồi, chữa lành, lắp ráp lại. Đây là công việc của tình yêu thương, nhưng đòi hỏi sự đối diện với lỗi lầm một cách chân thật.
**3. Trong Thái Độ Với Xã Hội:** Cơ Đốc nhân được kêu gọi làm muối và ánh sáng (Ma-thi-ơ 5:13-14). Muối ngăn sự thối rữa – điều này đòi hỏi chúng ta phải lên tiếng chống lại những tội lỗi và bất công trong xã hội (ghét tội). Nhưng ánh sáng chiếu soi và thu hút – điều này đòi hỏi chúng ta phải bày tỏ lòng nhân từ, công bình và lòng thương xót (yêu người). Chúng ta chống lại nền văn hóa của sự chết, nhưng với một tinh thần đau buồn và tìm kiếm sự cứu chuộc, chứ không phải với sự tự tôn và giận dữ.
**1. Rơi Vào Thái Độ Tự Tôn, Kiêu Ngạo:** Khi nói "tôi ghét tội lỗi," chúng ta dễ dàng nhìn tội lỗi của người khác và trở nên kiêu ngạo như người Pha-ri-si (Lu-ca 18:9-14). Chúng ta phải luôn nhớ mình cũng là tội nhân hoàn toàn nhờ ân điển. **2. Dung Hòa Với Tội Lỗi Trong Danh Nghĩa Yêu Thương:** Đây là cạm bẫy của chủ nghĩa tương đối. "Yêu thương" không có nghĩa là nói "mọi thứ đều được" hay im lặng trước tội lỗi. Tình yêu thương chân thật bày tỏ lẽ thật (Ê-phê-sô 4:15). **3. Khinh Ghét Con Người Thay Vì Tội Lỗi:** Khi tập trung quá nhiều vào hành vi tội lỗi, chúng ta có thể bắt đầu khinh miệt, xa lánh, hoặc từ bỏ người phạm tội. Điều này trái ngược hoàn toàn với tinh thần của Đấng Christ, Đấng đã đến để tìm và cứu kẻ bị hư mất.
Mệnh lệnh "yêu người tội lỗi, ghét tội lỗi" không phải là một sự lựa chọn, mà là một sự cân bằng thiêng liêng được mô hình hóa bởi chính Đức Chúa Trời và Chúa Giê-xu Christ. Đây là trái của Thánh Linh – tình yêu thương (*agapē*) đi cùng với sự trung tín và tự chủ. Sự cân bằng này chỉ có thể đạt được khi chúng ta đâm rễ sâu trong mối liên hệ với Chúa, là Đấng đã yêu chúng ta ngay khi chúng ta còn là tội nhân (Rô-ma 5:8), và đã giải phóng chúng ta khỏi quyền lực của tội lỗi. Ước mong mỗi chúng ta trở nên những khí cụ của ân điển và lẽ thật, biết phân biệt giữa tội nhân cần được cứu chuộc và tội lỗi cần bị tiêu diệt, để qua đời sống mình, Danh Chúa được tôn cao.
"Hãy ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy lòng thương xót, tha thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Đấng Christ vậy." (Ê-phê-sô 4:32)