Thuật Gọi Hồn Qua Lăng Kính Kinh Thánh
Trong một thế giới ngày càng quan tâm đến thế giới tâm linh, siêu nhiên và những điều huyền bí, các hình thức như gọi hồn, lên đồng, cầu cơ hay liên lạc với người đã khuất trở nên phổ biến qua phim ảnh, sách vở và thậm chí là các dịch vụ được quảng cáo. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta cần có một nền tảng vững chắc và rõ ràng từ Lời Đức Chúa Trời để đánh giá và đối diện với những thực hành này. Kinh Thánh không hề im lặng về chủ đề này; trái lại, Lời Chúa đưa ra những chỉ dẫn rất minh bạch, cảnh báo nghiêm khắc nhưng đồng thời cũng mặc khải niềm hy vọng vĩ đại dành cho chúng ta.
Thuật gọi hồn (spiritualism, necromancy) là thực hành cố gắng liên lạc với linh hồn của người chết để hỏi ý kiến, biết tương lai hoặc nhận sự hướng dẫn. Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ được dùng là "doresh el-hammethim" (người cầu vấn kẻ chết) hoặc "'ov" (chỉ về đồng cốt, người có "bóng" - medium). Kinh Thánh xếp hành vi này vào nhóm những sự "giao thông với ma quỷ" (Phục-truyền 18:11) và "thờ thần tượng" một cách trực tiếp, vì nó thay thế vị trí độc tôn của Đức Chúa Trời hằng sống bằng sự tìm kiếm tri thức hay sức mạnh từ một nguồn khác bị cấm.
Bản chất của nó là sự nổi loạn chống lại trật tự sáng tạo và mối tương giao mà Đức Chúa Trời đã thiết lập. Con người tìm cách vượt qua ranh giới giữa sự sống và sự chết - một ranh giới chỉ thuộc thẩm quyền tối cao của Đấng Tạo Hóa. Hành động này xuất phát từ sự thiếu đức tin nơi sự chu cấp, sự dẫn dắt và sự an ủi từ Đức Chúa Trời hằng sống, đồng thời khước từ sự phán dạy đầy đủ mà Ngài đã ban qua Lời Ngài.
1. Luật Pháp Tuyên Bố Rõ Ràng Sự Cấm Đoán (Phục-truyền Luật-lệ Ký 18:9-14):
"Khi ngươi đã vào xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban cho, chớ tập bắt chước những sự gớm ghiếc của các dân tộc ấy. Ở giữa ngươi chớ nên có... kẻ tìm những sự cầu vấn kẻ chết. Vì ai làm các sự đó đều gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va..."
Đoạn Kinh Thánh này liệt kê một loạt các thực hành bị cấm, bao gồm: thiêu con cái mình, bói khoa, chủ về tử vi, làm thuật, dùng bùa phép, đồng bóng, cầu vong, thông linh, và cầu vấn kẻ chết. Lý do được đưa ra: "Vì các dân tộc mà ngươi sẽ đuổi đi, nghe theo những kẻ bói khoa và thầy phù thủy; nhưng về phần ngươi, Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi không cho phép ngươi làm như vậy" (câu 14). Đức Chúa Trời muốn dân sự Ngài hoàn toàn khác biệt, tin cậy và phụ thuộc vào Ngài, chứ không phải vào những phương cách huyền bí, ô uế của thế gian.
2. Sự Trừng Phạt Nghiêm Khắc (Lê-vi Ký 19:31; 20:6, 27):
"Chớ cầu vong, chớ hỏi đồng bóng, e vì chúng nó mà các ngươi bị ô uế chăng: Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi." (Lê-vi 19:31)
"Phàm ai xây về đồng bóng và thầy bói mà thông dâm theo chúng nó, thì ta nổi giận cùng người đó... Còn kẻ nào là đồng bóng, hay là thầy bói, thì hẳn sẽ bị xử tử..." (Lê-vi 20:6, 27)
Mức độ nghiêm trọng được nhấn mạnh qua hình phạt tử hình. Điều này cho thấy Đức Chúa Trời không xem đây là một tội nhẹ hay một "sở thích tâm linh" vô hại. Nó bị xem là sự "thông dâm" thuộc linh, tức là sự phản bội giao ước và mối quan hệ độc nhất giữa Đức Chúa Trời với dân sự Ngài. Từ "ô uế" (defiled) cho thấy nó làm hư hoại sự thánh khiết cá nhân và cộng đồng.
3. Câu Chuyện Cảnh Tỉnh: Sau-lơ Và Bà Đồng Bóng Ở En-đô-rơ (1 Sa-mu-ên 28):
Đây là phân đoạn chi tiết nhất trong Kinh Thánh mô tả một cuộc "gọi hồn". Vua Sau-lơ, trong cơn tuyệt vọng vì Đức Chúa Trời không đáp lời (do chính tội lỗi của ông), đã cải trang và tìm đến một bà đồng bóng để gọi tiên tri Sa-mu-ên đã qua đời. Kết quả là gì?
- Một hiện tượng siêu nhiên thực sự xảy ra: Bà đồng bóng kinh hãi khi thấy Sa-mu-ên "hiện lên" (câu 12). Điều này chứng tỏ không phải mọi hiện tượng đều là gian trá. Có những quyền lực siêu nhiên thật sự đằng sau các thực hành này.
- Thông điệp nhận được là sự phán xét: "Sa-mu-ên" phán với Sau-lơ rằng Đức Giê-hô-va đã trở nên kẻ thù của ông, và ông cùng các con trai sẽ chết trong trận chiến (câu 16-19). Thông điệp này không mang lại sự an ủi, chỉ dẫn hay hy vọng, mà chỉ là sự xác nhận cho án phạt đã được tuyên bố.
- Hậu quả thảm khốc: Sau-lơ hoàn toàn suy sụp và đúng như lời, ông đã chết trong trận chiến vào ngày hôm sau (1 Sa-mu-ên 31). Cuộc gặp gỡ với thế giới bị cấm này đã không cứu được ông, mà chỉ đẩy ông đến chỗ diệt vong nhanh hơn.
Lưu ý giải kinh quan trọng: Nhiều nhà thần học cho rằng đây không phải thật là linh hồn của tiên tri Sa-mu-ên, mà là một ác linh (demon) giả dạng ông, vì Kinh Thánh dạy người chết ở một nơi cách biệt (Lu-ca 16:26) và không thể tự do đi lại theo ý muốn của đồng cốt. Dù là thực thể nào, câu chuyện này khẳng định lệnh cấm của Đức Chúa Trời và minh họa sự nguy hiểm chết người của việc vi phạm.
4. Tân Ước Xác Nhận Lệnh Cấm (Công-vụ 16:16-18):
Sứ đồ Phao-lô đối diện với một đầy tớ gái "có thần Phi-tôn (python)" (một từ chỉ về tà linh bói khoa), khiến cho nhiều người tin theo nó. Phao-lô không thảo luận hay tìm hiểu, ông quay lại và trừ khử tà linh đó nhân danh Chúa Giê-xu Christ. Hành động này của Phao-lô cho thấy quan điểm Tân Ước về các thực hành này: chúng là sự thể hiện của quyền lực tà linh và cần được đối diện bằng thẩm quyền của Đấng Christ, không phải bằng sự tò mò hay chấp nhận.
1. Xâm Phạm Thẩm Quyền Tối Cao Của Đức Chúa Trời: Đức Chúa Trời là Đấng duy nhất nắm giữ sự sống và sự chết (Phục-truyền 32:39). Việc tìm cách xuyên thủng bức màn sự chết là một sự xúc phạm đến thẩm quyền độc tôn của Ngài. Ngài là Đấng duy nhất đáng được chúng ta tìm kiếm để biết ý chỉ và tương lai (Ê-sai 8:19).
2. Mở Cửa Cho Sự Lừa Dối Của Ma Quỷ: Sa-tan là "cha của sự nói dối" (Giăng 8:44). Khi con người cố gắng liên lạc với người chết, thực thể đáp lời thường không phải là linh hồn người thân, mà là các tà linh (demons) giả mạo, với mục đích dẫn dắt người ta lạc xa khỏi lẽ thật của Đức Chúa Trời. Chúng có thể đưa ra một số thông tin đúng (như trường hợp En-đô-rơ) để tăng độ tin cậy, nhưng mục tiêu cuối cùng là hủy diệt.
3. Phủ Nhận Sự Trung Bảo Của Chúa Giê-xu Christ: Chúng ta có một Đấng Trung Bảo duy nhất giữa Đức Chúa Trời và loài người: đó là Chúa Giê-xu Christ (1 Ti-mô-thê 2:5). Thuật gọi hồn tìm kiếm một đấng trung bảo khác (linh hồn người chết), điều này gián tiếp phủ nhận sự đầy đủ và độc tôn của công tác trung bảo mà Chúa Giê-xu đã hoàn thành.
4. Thể Hiện Sự Thiếu Đức Tin Và Bất An: Hành động này thường xuất phát từ nỗi đau mất mát, sự bất an về tương lai, hoặc khát khao được an ủi. Thay vì chạy đến với Đức Chúa Trời là "Cha của sự thương xót và Đức Chúa Trời của mọi sự yên ủi" (2 Cô-rinh-tô 1:3), người ta lại tìm đến một nguồn bị cấm, thể hiện sự thiếu tin cậy nơi sự nhân từ và chăm sóc của Ngài.
1. Phân Biệt Rõ Ràng Và Tránh Xa Mọi Hình Thức: Cơ Đốc nhân cần nhận diện không chỉ những hình thức gọi hồn công khai (lên đồng, cầu cơ, cốt bóng), mà cả những hình thức tinh vi hơn trong văn hóa đại chúng: xem bói, tử vi, tarot, thẻ bài oracle, xem chỉ tay, đôi khi cả một số hình thức "trị liệu tâm linh" hay "thiền định" mượn danh liên lạc với tổ tiên, chỉ dẫn từ vũ trụ. Nguyên tắc là: Mọi sự tìm kiếm sự hướng dẫn, tri thức về tương lai hay an ủi từ bất kỳ nguồn nào ngoài Đức Chúa Trời hằng sống và Lời Ngài đều là nguy hiểm.
2. Tìm Kiếm Sự An Ủi Chân Thật Nơi Đức Chúa Trời Và Lời Ngài: Khi đau buồn vì mất người thân, thay vì tìm cách liên lạc, chúng ta hãy: - Chạy đến với Chúa Giê-xu, Đấng đã chiến thắng sự chết và đang nắm giữ chìa khóa của sự chết và Âm phủ (Khải-huyền 1:18). - Nắm lấy lời hứa về sự sống lại và đoàn tụ trong Chúa Christ (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:13-18). - Cầu nguyện với Đức Chúa Trời, giãi bày nỗi đau với Ngài, và nhận sự yên ủi từ Thánh Linh Ngài. - Tìm kiếm sự nâng đỡ từ Hội Thánh - thân thể của Đấng Christ.
3. Tìm Kiếm Sự Hướng Dẫn Từ Những Nguồn Được Ban Cho: Khi cần sự hướngỡ dẫn cho cuộc sống và tương lai, chúng ta có: - Kinh Thánh: Lời Đức Chúa Trời "có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình" (2 Ti-mô-thê 3:16). Nó là "đèn cho chân tôi, ánh sáng cho đường lối tôi" (Thi-thiên 119:105). - Sự Cầu Nguyện Và Thỉnh Ý Chúa: Trong sự cầu nguyện, chúng ta trình dâng mọi lo lắng và tìm kiếm ý muốn Ngài (Phi-líp 4:6-7; Gia-cơ 1:5). - Sự Khôn Ngoan Từ Hội Thánh Trưởng Lão: Những người trưởng thành thuộc linh có thể khuyên bảo, hướng dẫn dựa trên Lời Chúa (Châm-ngôn 11:14; Hê-bơ-rơ 13:17). - Sự Dẫn Dắt Của Đức Thánh Linh: Thánh Linh Đức Chúa Trời ngự trong chúng ta để dẫn dắt vào mọi lẽ thật (Giăng 16:13).
4. Nếu Đã Từng Dính Dáng, Hãy Ăn Năn Và Tẩy Sạch: Nếu trong quá khứ bạn đã tham gia vào bất kỳ hình thức nào (dù chỉ vì tò mò), hãy thành thật xưng tội với Chúa. Danh Chúa Giê-xu có quyền phá hủy mọi xiềng xích của tà linh. Hãy từ bỏ, tiêu hủy mọi dụng cụ, sách vở, vật phẩm liên quan (như các tín hữu Ê-phê-sô đã đốt sách phù phép trong Công-vụ 19:19). Xin Chúa thanh tẩy tâm trí và linh hồn bạn bằng huyết Ngài và Lời Ngài.
Kinh Thánh không chỉ cấm thuật gọi hồn; nó cung cấp một hy vọng vĩ đại hơn gấp bội. Chúng ta không cần phải tìm cách gọi người chết lên, vì chính Đấng Christ đã từ cõi chết sống lại! Sự Phục Sinh của Ngài là bảo đảm cho sự sống lại của những ai tin Ngài. Chúng ta không cần tìm kiếm sự hướng dẫn từ những linh hồn bất định, vì chúng ta có Lời hằng sống của Đức Chúa Trời và có chính Đức Thánh Linh ngự trong lòng. Chúng ta không cần an ủi giả tạo từ những tiếng nói mạo danh, vì chúng ta được Chúa Giê-xu, Đấng đã cảm thương mọi sự yếu đuối chúng ta, hằng sống để cầu thay cho chúng ta (Hê-bơ-rơ 4:15; 7:25).
Hãy giữ vững đức tin nơi Đấng Christ, Đấng đã "đoạt lấy quyền phép của sự chết" và "giải thoát những kẻ vì sợ sự chết bị cầm trong vòng tôi mọi trọn đời" (Hê-bơ-rơ 2:14-15). Niềm tin của chúng ta không đặt trên những điều huyền bí bị cấm, mà trên Lời thành tín của Đức Chúa Trời hằng sống và Cứu Chúa vinh hiển của chúng ta.