Shahada Trong Hồi Giáo: Một Nghiên Cứu Từ Góc Nhìn Kinh Thánh Tin Lành
Giới Thiệu: Tuyên Ngôn Đức Tin Trong Các Tôn Giáo
Trong hành trình tâm linh của nhân loại, việc tuyên xưng một đức tin cốt lõi là nền tảng của nhiều tôn giáo. Đối với Hồi giáo, lời tuyên xưng đó được gọi là Shahada (الشهادة), hay "Lời Chứng". Nó là trụ cột đầu tiên và quan trọng nhất trong Năm Trụ Cột của đạo Hồi, thường được dịch là: "Tôi làm chứng rằng không có thần nào khác ngoài Allah, và tôi làm chứng rằng Muhammad là sứ giả của Allah." Là những Cơ Đốc nhân tin theo Lời Chúa, chúng ta được mời gọi để "hãy sẵn sàng để trả lời mọi kẻ hỏi lẽ về sự trông cậy trong anh em" (1 Phi-e-rơ 3:15). Bài viết này sẽ nghiên cứu về Shahada dưới ánh sáng của Kinh Thánh, giúp chúng ta hiểu rõ hơn về điểm then chốt trong đức tin Hồi giáo, đồng thời đào sâu và củng cố nền tảng tuyên xưng đức tin của chính mình vào Chúa Giê-xu Christ.
Phân Tích Nội Dung và Ý Nghĩa của Shahada
Shahada gồm hai phần không thể tách rời:
- Phần Một: "La ilaha illallah" (Không có thần nào khác ngoài Allah): Đây là lời khẳng định tuyệt đối về thuyết độc thần (Tawhid). Nó phủ nhận mọi thần linh hay đối tượng thờ phượng khác, chỉ tôn vinh Allah là Đấng Tạo Hóa duy nhất, toàn năng và siêu việt. Trọng tâm là sự vĩ đại, chủ quyền và uy nghiêm tuyệt đối của Đức Chúa Trời.
- Phần Hai: "Muhammadur rasulullah" (Muhammad là sứ giả của Allah): Phần này xác nhận Muhammad là vị sứ giả cuối cùng và vĩ đại nhất trong chuỗi các nhà tiên tri, người đã nhận lấy mặc khải hoàn hảo (Kinh Qur'an) để hướng dẫn nhân loại. Vai trò của ông là người truyền đạt thông điệp và mẫu mực để noi theo.
Việc tuyên đọc Shahada với sự hiểu biết và chấp nhận bằng lòng là điều kiện duy nhất để một người trở thành tín đồ Hồi giáo. Nó không chỉ là một câu nói, mà là lời thề nguyện trọn đời, xác định toàn bộ đời sống, luật lệ và sự thờ phượng.
Nhìn Từ Lăng Kính Kinh Thánh: Sự Độc Thần và Vai Trò của Đấng Trung Bảo
Kinh Thánh Cựu Ước hoàn toàn đồng ý với lời khẳng định về một Đức Chúa Trời duy nhất. Phân đoạn nền tảng Phục Truyền Luật Lệ Ký 6:4 tuyên bố: "Hỡi Y-sơ-ra-ên! hãy nghe: Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta là Giê-hô-va có một không hai." (Shema Yisrael). Tiếng Hê-bơ-rơ "**אֶחָד**" (echad) ở đây nhấn mạnh sự duy nhất về bản thể và thẩm quyền. Tiên tri Ê-sai cũng lặp lại chân lý này: "Hỡi Đức Giê-hô-va, ngoài Ngài chẳng có Đức Chúa Trời nào khác... hầu cho từ đông sang tây, người ta biết rằng ngoài ta chẳng có Đấng nào khác. Ta là Đức Giê-hô-va, chẳng có Đấng nào khác." (Ê-sai 45:5-6).
Tuy nhiên, mặc khải của Kinh Thánh không dừng lại ở đây. Tân Ước mở ra cho chúng ta mầu nhiệm về Ba Ngôi – Một Đức Chúa Trời hiện hữu trong ba thân vị: Cha, Con (Ngôi Lời) và Thánh Linh. Đây không phải là ba thần, mà là một bản thể thần linh duy nhất trong mối tương quan yêu thương vĩnh cửu. Giăng 1:1, 14 tuyên bố: "Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời... Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta." Chúa Giê-xu Christ chính là Ngôi Lời (Logos - Λόγος) nhập thể, là hiện thân đầy đủ của Đức Chúa Trời.
Điểm Khác Biệt Căn Bản: Chúa Giê-xu Christ – Hơn Cả Một Nhà Tiên Tri
Đây là điểm then chốt tạo nên sự khác biệt không thể hòa giải giữa lời tuyên xưng của Cơ Đốc giáo và Shahada. Đối với Cơ Đốc nhân, Chúa Giê-xu không phải chỉ là một sứ giả hay nhà tiên tri trong một chuỗi dài. Ngài là Đấng Christ (Mêsia - מָשִׁיחַ), là Con Độc Sanh của Đức Chúa Trời, và chính Ngài là Đức Chúa Trời nhập thể.
Khi Phi-e-rơ tuyên xưng đức tin, ông nói: "Chúa là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống" (Ma-thi-ơ 16:16). Sứ đồ Phao-lô viết: "Vì chưng Đức Chúa Trời chỉ có một, và Đấng Trung bảo giữa Đức Chúa Trời và loài người chỉ có một, là Đức Chúa Jêsus Christ, là người." (1 Ti-mô-thê 2:5). Chữ "người" ở đây (trong tiếng Hy Lạp: **ἄνθρωπος**, anthropos) nhấn mạnh nhân tính đầy đủ của Ngài, nhưng cả bối cảnh khẳng định thần tính duy nhất của Ngài với tư cách là Đấng Trung Bảo.
Quan trọng hơn, Chúa Giê-xu tự phán về chính mình: "Ta với Cha là một" (Giăng 10:30) và "Ai đã thấy Ta, tức là đã thấy Cha" (Giăng 14:9). Sự tuyên xưng cao nhất của một Cơ Đốc nhân không phải là về một nhà tiên tri, mà về chính Con Người Giê-xu ấy: "hầu cho cả đến danh Jêsus mọi đầu gối đều quì xuống... và hết thảy các lưỡi đều xưng Jêsus Christ là Chúa" (Phi-líp 2:10-11). Danh hiệu "Chúa" (Kyrios - Κύριος) được dùng để dịch danh xưng YHWH trong bản Bảy Mươi (bản dịch Kinh Thánh tiếng Hy Lạp), cho thấy địa vị thần linh tối cao của Đấng Christ.
Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Việc nghiên cứu Shahada không chỉ để hiểu biết, mà còn giúp chúng ta sống và tuyên xưng đức tin của mình cách mạnh mẽ hơn.
1. Sống Với Một Lời Tuyên Xưng Sống Động: Lời tuyên xưng của chúng ta không dừng ở môi miệng, nhưng phải thấm vào toàn bộ đời sống. "Ấy vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm." (1 Cô-rinh-tô 10:31). Mỗi hành động, lời nói, suy nghĩ đều phản ánh Chúa mà chúng ta tôn thờ.
2. Hiểu Rõ và Trân Quý Bài Tín Điều Các Sứ Đồ: Đây là "Shahada" của Hội Thánh Tin Lành từ buổi ban đầu. Chúng ta cần học thuộc, suy ngẫm và hiểu sâu sắc từng mệnh đề trong đó, đặc biệt là về thần tính, sự chết, sự sống lại và sự tái lâm của Chúa Giê-xu Christ. Đó là nền tảng để chúng ta "binh vực cho đạo tin lành" (Phi-líp 1:16).
3. Xây Dựng Mối Quan Hệ Cá Nhân Với Đấng Christ: Đức tin Cơ Đốc không chỉ là tuân theo giáo lý, mà là mối tương giao yêu thương với một Đấng Cứu Rỗi đang sống. Chúng ta tuyên xưng Ngài là "Chúa tôi và Đức Chúa Trời tôi" (Giăng 20:28) như Thô-ma. Sự cầu nguyện, học Lời Chúa và vâng phục Thánh Linh giúp mối quan hệ này ngày càng sâu nhiệm.
4. Sẵn Sàng Làm Chứng Cách Êm Ái và Kính Trọng: Khi đối thoại với anh chị em Hồi giáo, chúng ta cần hiểu rõ điểm chung (niềm tin vào một Đức Chúa Trời Tạo Hóa) và điểm khác biệt căn bản (thân vị và công việc của Chúa Giê-xu). Hãy tập trung làm chứng về Chúa Giê-xu là Đấng Christ, Đấng đã chết và sống lại vì tội lỗi chúng ta, với thái độ "có lòng yêu thương, đến nỗi bị thương tích" (Công vụ 20:19). Trọng tâm của chúng ta là rao giảng Phúc Âm, không phải tranh cãi.
Kết Luận: Tuyên Xưng Chúa Giê-xu Là Chúa
Shahada của Hồi giáo nhấn mạnh sự vĩ đại độc nhất của Đức Chúa Trời và vai trò của một vị tiên tri. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta tôn trọng niềm tin đó, nhưng chúng ta được mặc khải một chân lý cao trọng hơn và một con đường cứu rỗi duy nhất qua ân điển. Lời tuyên xưng của chúng ta tập trung vào Chúa Giê-xu Christ, Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, Đấng đã phán: "Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha." (Giăng 14:6).
Hãy để đời sống chúng ta là một lời tuyên xưng sống động, mỗi ngày, rằng "**Giê-xu là Chúa**" (1 Cô-rinh-tô 12:3). Đó không phải là lời thụ động, mà là lời xác quyết đầy quyền năng, biến đổi từ bên trong, dẫn dắt chúng ta bước đi trong tình yêu thương, sự thánh khiết và hy vọng vững chắc vào sự sống lại và sự sống đời đời trong Ngài.