Sự cất lên của Hội Thánh là gì?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,328 từ
Chia sẻ:

Sự Cất Lên Của Hội Thánh

Trong hành trình đức tin của Cơ Đốc nhân, ít lẽ thật nào lại mang đến hy vọng sống động, niềm an ủi sâu xa và sự thôi thúc mạnh mẽ cho nếp sống thánh khiết như giáo lý về Sự Cất Lên của Hội Thánh. Đây không phải là một khái niệm thần bí hay giáo lý bí truyền, mà là lời hứa chắc chắn, rõ ràng từ chính Chúa Giê-xu Christ và các sứ đồ, được ghi chép trong Lời Đức Chúa Trời. Sự kiện này đánh dấu đỉnh cao trong chương trình cứu chuộc của Đức Chúa Trời dành cho Hội Thánh – thân thể của Đấng Christ.

I. Định Nghĩa và Kinh Thánh Nền Tảng

Sự cất lên (The Rapture) là sự kiện trong tương lai khi Chúa Giê-xu Christ sẽ từ trời trở lại, trong nháy mắt, cất hết thảy những người tin Ngài (cả người đang sống và người đã chết trong Đấng Christ) lên khỏi đất để gặp Ngài trên không trung, và đưa họ về thiên đàng. Sự kiện này khác biệt với Sự Tái Lâm (The Second Coming) của Chúa xuống đất để thiết lập vương quốc nghìn năm. Sự cất lên là *vì Hội Thánh*, còn sự tái lâm là *với Hội Thánh*.

Kinh Thánh nền tảng cho lẽ đạo này được tìm thấy rõ ràng trong vài phân đoạn then chốt:

1. 1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:13-18: Đây có lẽ là mô tả chi tiết và rõ ràng nhất.

"Vả, hỡi anh em, chúng tôi chẳng muốn anh em không biết về phần người đã ngủ, hầu cho anh em chớ buồn rầu như người khác không có sự trông cậy. Vì nếu chúng ta tin Đức Chúa Jêsus đã chết và sống lại, thì cũng vậy, Đức Chúa Trời sẽ đem những kẻ ngủ trong Đức Chêsus cùng đến với Ngài. ... Vì sẽ có tiếng kêu lớn và tiếng của thiên sứ lớn, cùng tiếng kèn của Đức Chúa Trời, thì chính mình Chúa ở trên trời giáng xuống; bấy giờ những kẻ chết trong Đấng Christ, sẽ sống lại trước hết. Kế đến, chúng ta là kẻ sống, mà còn ở lại, sẽ cùng nhau đều được cất lên với những người ấy giữa đám mây, tại nơi không trung mà gặp Chúa, như vậy chúng ta sẽ ở cùng Chúa luôn luôn." (câu 13-14, 16-17).

Từ Hy Lạp được dùng cho "cất lên" trong câu 17 là ἁρπάζω (harpazō), có nghĩa là "chộp lấy, cướp lấy, đem đi bằng vũ lực hoặc quyền năng". Nó diễn tả một hành động nhanh chóng, mạnh mẽ và đầy quyền năng của Đức Chúa Trời.

2. 1 Cô-rinh-tô 15:51-54: Phân đoạn này tập trung vào sự biến hóa của thân thể.

"Nầy là sự mầu nhiệm tôi tỏ cho anh em: Chúng ta không ngủ hết, nhưng hết thảy đều sẽ biến hóa, trong giây phút, trong nháy mắt, lúc tiếng kèn chót; vì kèn sẽ thổi, kẻ chết đều sống lại được không hay hư nát, và chúng ta đều sẽ biến hóa." (câu 51-52).

Sự "biến hóa" (Hy Lạp: ἀλλαγησόμεθα, allagēsometha) nói đến việc thân thể hay hư nát, yếu đuối, ô nhơ này được biến đổi thành thân thể vinh hiển, bất tử, giống như thân thể phục sinh của Chúa Giê-xu (Phi-líp 3:21).

3. Giăng 14:1-3: Lời hứa trực tiếp từ Chúa Giê-xu.

"Lòng các ngươi chớ hề bối rối; hãy tin Đức Chúa Trời, cũng hãy tin ta nữa. ... Ta đi sắm sẵn cho các ngươi một chỗ. Khi ta đã đi, và đã sắm sẵn cho các ngươi một chỗ rồi, ta sẽ trở lại đem các ngươi đi với ta, hầu cho ta ở đâu thì các ngươi cũng ở đó." (câu 1, 2b-3).

Động từ "đem ... đi" trong nguyên ngữ cũng mang ý tương tự.

II. Bản Chất và Đặc Tính của Sự Cất Lên

Từ các phân đoạn trên, chúng ta có thể rút ra những đặc tính quan trọng của sự cất lên:

  • Là một Lời Hứa Cá Nhân và Cụ Thể: Chúa Giê-xu hứa "ta sẽ trở lại đem các ngươi đi với ta". Đây không phải là một biến cố chung chung, mà là sự ứng nghiệm tình yêu và giao ước của Ngài với từng tín hữu.
  • Là Sự Kiện Bất Ngờ và Tức Thì: Nó xảy ra "trong giây phút, trong nháy mắt" (1 Cô 15:52). Tính bất ngờ này được nhấn mạnh qua hình ảnh "kẻ trộm ban đêm" (1 Tê 5:2) và lời cảnh báo "hãy tỉnh thức" (Mác 13:35-37).
  • Là Cuộc Đoàn Tụ Vĩ Đại: Những người đã "ngủ" (chết) trong Đấng Christ sẽ sống lại trước, và những tín hữu đang sống sẽ cùng họ được cất lên. Sự chia ly tạm thời vì sự chết sẽ chấm dứt vĩnh viễn (1 Tê 4:13-18).
  • Là Sự Biến Hóa Vinh Hiển: Thân thể hư nát sẽ mặc lấy sự không hay hư nát, thân thể hay chết sẽ mặc lấy sự bất tử (1 Cô 15:53). Sự biến hóa này là cần thiết để chúng ta có thể vào và sống trong cõi đời đời.
  • Là Sự Gặp Gỡ Chúa Trên Không Trung: "Tại nơi không trung mà gặp Chúa" (1 Tê 4:17). Điều này gợi nhớ đến hình ảnh các quan trưởng ra nghênh đón vị vua chiến thắng trở về, rồi cùng người tiến vào kinh thành.
  • Là Khởi Điểm của Sự Ở Cùng Chúa Đời Đời: Mục đích tối hậu là "như vậy chúng ta sẽ ở cùng Chúa luôn luôn" (1 Tê 4:17). Đây chính là trung tâm của hy vọng Cơ Đốc.

III. Thời Điểm của Sự Cất Lên trong Dòng Thời Gian Tiên Tri

Trong thần học Tin Lành, có nhiều quan điểm về thời điểm của sự cất lên so với kỳ Đại Nạn (Tribulation) bảy năm được tiên tri trong sách Khải Huyền và các sách tiên tri. Quan điểm được nhiều người tin nhận, và phù hợp với bản chất của Hội Thánh là "người được cứu khỏi cơn thạnh nộ hầu đến" (1 Tê 1:10), đó là quan điểm Sự Cất Lên Xảy Ra Trước Kỳ Đại Nạn (Pre-Tribulation Rapture).

Lý lẽ chính dựa trên:

  • Bản Chất của Hội Thánh và Đại Nạn: Kỳ Đại Nạn được mô tả là "cơn thạnh nộ" (Khải Huyền 6:16-17) của Đức Chúa Trời và Satan. Hội Thánh đã được hứa thoát khỏi cơn thạnh nộ này (1 Tê 1:10; 5:9; Rô-ma 5:9). Đấng Christ đã gánh chịu cơn thạnh nộ thay cho chúng ta trên thập tự giá, nên chúng ta không còn bị định cho cơn thạnh nộ ấy nữa.
  • Sự Vắng Mặt của Hội Thánh trong Khải Huyền 4-18: Từ chương 4 của sách Khải Huyền, Hội Thánh không còn được nhắc đến trên đất nữa. Trong khi đó, từ chương 2-3, Hội Thánh được nhắc đến nhiều lần. Sau chương 4, từ ngữ "Hội Thánh" chỉ xuất hiện lại ở chương 22, khi mọi sự đã qua. Điều này gợi ý Hội Thánh đã được cất lên trước khi các đoạn phán xét bắt đầu.
  • Lời Hứa Giữ Khỏi Giờ Thử Thách: Trong Khải Huyền 3:10, Chúa hứa với Hội Thánh Phi-la-đen-phi: "Vì ngươi đã giữ lời nhịn nhục ta, ta cũng sẽ giữ ngươi khỏi giờ thử thách, là giờ sẽ đến trong khắp thế gian, để thử những kẻ ở trên đất." Động từ Hy Lạp τηρέω ἐκ (tēreō ek) mang nghĩa "giữ khỏi, bảo tồn khỏi" chứ không phải "bảo tồn trong".
  • Hình Bóng của Hê-nóc và Nô-ê: Hê-nóc được cất lên trước khi cơn đoán phạt bằng nước lũ đến (Sáng 5:24; Hê-bơ-rơ 11:5), còn Nô-ê được bảo tồn "trong" cơn nước lũ. Hội Thánh được xem là hình bóng của Hê-nóc, được cất lên trước cơn thạnh nộ, trong khi dân sót Israel sẽ được bảo tồn "qua" Đại Nạn (như Nô-ê).

IV. Ứng Dụng Thực Tế: Sự Cất Lên Định Hình Đời Sống Cơ Đốc Như Thế Nào?

Lẽ đạo về sự cất lên không chỉ là chủ đề cho các cuộc tranh luận thần học, mà phải là một chân lý biến đổi đời sống. Sứ đồ Giăng viết: "Ai có sự trông cậy đó trong lòng, thì tự mình làm nên thanh sạch, cũng như Ngài là thanh sạch" (1 Giăng 3:3). Dưới đây là những áp dụng thực tế:

1. Một Niềm Hy Vọng Sống Động Giữa Đau Khổ và Thất Vọng:
Trong một thế giới đầy bệnh tật, chiến tranh, bất công và sự chết, sự cất lên là "niềm hy vọng phước hạnh" (Tít 2:13). Nó nhắc chúng ta rằng những đau khổ hiện tại chỉ là tạm thời và phần thưởng vinh hiển đang chờ đợi. Nó biến đổi nỗi đau buồn khi mất người thân thành "sự buồn rầu có trông cậy" (1 Tê 4:13).

2. Động Lực cho Đời Sống Thánh Khiết và Tỉnh Thức:
Vì sự kiện này có thể xảy ra bất cứ lúc nào, nó thôi thúc chúng ta sống mỗi ngày trong tư thế sẵn sàng: "Ấy vậy, hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào Chúa mình sẽ đến" (Ma-thi-ơ 24:42). Điều này không có nghĩa là từ bỏ trách nhiệm trần thế, mà là thực hiện chúng với một tấm lòng hướng về trời, "làm việc như thể làm cho Chúa" (Cô-lô-se 3:23).

3. Sự Thôi Thúc Truyền Giáo và Làm Chứng:
Sự cất lên sẽ chấm dứt cơ hội cứu rỗi cho những ai đang sống trong thời đại Hội Thánh. Suy nghĩ này phải thúc đẩy chúng ta nhiệt thành chia sẻ Phúc Âm. Mỗi người chưa tin là một linh hồn có thể bị bỏ lại đối diện với cơn thạnh nộ khủng khiếp. Tình yêu thương đòi hỏi chúng ta phải nói ra.

4. Giải Phóng Khỏi Sự Gắn Bó Quá Mức với Trần Gian:
Sứ đồ Phao-lô khuyên: "Chớ yêu đời, đừng yêu các vật ở thế gian. Nếu ai yêu đời, thì sự kính mến Đức Chúa Cha chẳng ở trong người ấy" (1 Giăng 2:15). Viễn cảnh được cất lên giúp chúng ta đặt đúng vị trí cho của cải, danh vọng và những theo đuổi trần tục. Chúng ta là công dân thiên quốc (Phi-líp 3:20), chỉ đang lữ hành tạm thời trên đất này.

5. Nguồn An Ủi và Can Đảm Trong Sự Bắt Bớ:
Đối với các tín hữu đang sống trong những nơi đức tin bị thử thách, lẽ thật này là ngọn đuốc soi sáng. Sự giải cứu cuối cùng đang đến. Sự bắt bớ dù khốc liệt nhất cũng không thể so sánh với sự vinh hiển sẽ bày tỏ trong chúng ta (Rô-ma 8:18).

V. Kết Luận: Hãy Vững Lòng và Trông Cậy

Sự cất lên của Hội Thánh không phải là câu chuyện thần tiên, mà là lời hứa đáng tin cậy từ Đấng thành tín. Nó là chiếc neo cho linh hồn chúng ta giữa những cơn bão của cuộc đời (Hê-bơ-rơ 6:19). Lời hứa này đã an ủi, thánh hóa và thúc giục vô số thế hệ Cơ Đốc nhân trong suốt hai nghìn năm qua.

Là những người tin Chúa trong thế hệ này, chúng ta được kêu gọi không phải để suy đoán ngày giờ – vì không ai biết được (Ma-thi-ơ 24:36) – nhưng để sống mỗi ngày với lòng trông đợi tha thiết (Tít 2:13). Hãy để niềm hy vọng phước hạnh này thấm nhuần vào mọi khía cạnh đời sống: trong gia đình, công việc, hội thánh và chức vụ. Hãy lau khô nước mắt, đứng dậy phục vụ, và ngước mắt nhìn lên trời, vì sự cứu rỗi của chúng ta đã gần hơn lúc chúng ta mới tin (Rô-ma 13:11).

Tiếng kèn có thể vang lên bất cứ lúc nào. Phần chúng ta là phải sẵn sàng, trung tín, và hằng nói với chính mình cùng nhau rằng: "Lạy Chúa, tôi đến!" (Khải Huyền 22:20).


**Tất cả các trích dẫn Kinh Thánh đều lấy từ Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925 (Bản Truyền Thống).**

Quay Lại Bài Viết