Tâm Thần Bình Tĩnh: Sự Khôn Ngoan Thực Hành Từ Châm-ngôn 17:27
Trong một thế giới luôn vội vã, đầy căng thẳng và dễ dàng bùng nổ những cảm xúc tiêu cực, lời dạy của Kinh Thánh về “tâm thần bình tĩnh” (Châm-ngôn 17:27) không chỉ là một lời khuyên đạo đức, mà là một sự mặc khải thâm sâu về bản chất của sự khôn ngoan thực sự đến từ Đức Chúa Trời. Đây không phải là sự thờ ơ, lãnh đạm hay thiếu nhiệt huyết, mà là trạng thái nội tâm được Chúa điều khiển, mang lại sức mạnh, sự sáng suốt và ảnh hưởng đúng đắn. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khai thác ý nghĩa thần học và thực tiễn của đức tính quan trọng này, đặt trọng tâm vào câu Kinh Thánh then chốt và mở rộng ra toàn bộ mạch văn của Lời Chúa.
Phân Tích Nguyên Văn & Ngữ Cảnh: Châm-ngôn 17:27
“Người giữ lấy lời nói mình là có tri thức; Người có tâm thần bình tĩnh là người thông sáng.” (Châm-ngôn 17:27, Kinh Thánh Tin Lành 1925).
Để hiểu sâu sắc, chúng ta cần xem xét ngôn ngữ gốc:
- “Tâm thần bình tĩnh”: Cụm từ này trong tiếng Hê-bơ-rơ là “ר֣וּחַ מְאֵרָ֑ךְ” (ruach me’erakh). Từ “ruach” có nghĩa là “hơi thở”, “gió”, “tâm linh” hay “tâm thần”. Từ “me’erakh” bắt nguồn từ động từ “arak” (אָרַךְ), mang nghĩa “kéo dài”, “làm cho dài ra”, “chậm rãi”. Vậy, “ruach me’erakh” có thể được hiểu là **“một tâm linh được kéo dài ra”**, tức là một tinh thần kiên nhẫn, chậm giận, không vội vàng phản ứng. Nó trái ngược với “tâm thần nóng nảy, hấp tấp” (xem Châm-ngôn 14:17, 29).
- “Người thông sáng”: Từ Hê-bơ-rơ là “אִ֥ישׁ תְּבוּנָֽה” (ish tevunah), chỉ một người đàn ông (hoặc người) có sự thông hiểu, sáng suốt, phân biệt. Đây là mức độ cao của sự khôn ngoan thực tiễn, không chỉ là kiến thức.
Điều thú vị là câu này được cấu trúc song đối: Một người “giữ lấy lời nói mình” (kiểm soát hành vi bên ngoài) song hành với người “có tâm thần bình tĩnh” (kiểm soát trạng thái bên trong). Điều này cho thấy mối liên hệ nhân quả không thể tách rời: tâm thần bình tĩnh bên trong mới sản sinh ra lời nói chừng mực, đúng thời bên ngoài. Sự tự chủ trong lời nói là hệ quả tất yếu của một tâm linh được Chúa điều chỉnh.
Tâm Thần Bình Tĩnh Trong Toàn Bộ Mạch Văn Kinh Thánh
Châm-ngôn 17:27 không phải là một câu lẻ. Nó nằm trong một hệ thống giáo huấn rộng lớn của Kinh Thánh về sự tự chủ, kiên nhẫn và sự bình an nội tâm.
1. Sự Bình Tĩnh và Cơn Giận:
“Người chậm nóng giận có thông sáng lớn; Nhưng kẻ hấp tấp nóng nảy bày tỏ sự điên dại của mình.” (Châm-ngôn 14:29).
“Người chậm nóng giận thắng hơn người dõng sĩ; Và ai cai trị lòng mình thắng hơn kẻ chiếm lấy thành.” (Châm-ngôn 16:32). Câu này nâng tầm sự tự chủ lên ngang hàng với chiến công vĩ đại nhất. Chiến thắng bản thân là chiến thắng lớn lao. Thánh đồ Gia-cơ cũng dạy: “Vậy, hỡi anh em yêu dấu, mọi người phải mau nghe mà chậm nói, chậm giận; vì cơn giận của người ta không làm nên sự công bình của Đức Chúa Trời.” (Gia-cơ 1:19-20).
2. Chúa Giê-xu Christ – Gương Mẫu Tối Thượng:
Chúa Giê-xu là hiện thân hoàn hảo của tâm thần bình tĩnh. Trước sự khiêu khích, vu cáo và ngay cả sự đau đớn tột cùng, Ngài luôn thể hiện sự tự chủ tuyệt đối.
“Ngài bị hiếp đáp, nhưng khi chịu hiếp đáp chẳng hề mở miệng; như chiên con bị dắt đến hàng làm thịt, như chiên câm ở trước mặt kẻ hớt lông, Ngài chẳng hề mở miệng.” (Ê-sai 53:7). Trước mặt Phi-lát, “Đức Chúa Jêsus không đáp lại một lời, đến nỗi tổng đốc lấy làm lạ lắm.” (Ma-thi-ơ 27:14). Sự bình tĩnh của Ngài không phải là yếu đuối, mà là sức mạnh của lẽ thật và sự vâng phục ý muốn Đức Chúa Cha.
3. Tâm Thần Bình Tĩnh như Bông Trái của Thánh Linh:
Đức tính này không phải do con người cố gắng hết sức mà có được cách bền vững. Nó là kết quả của đời sống được Thánh Linh điều khiển.
“Nhưng trái của Thánh Linh, ấy là lòng yêu thương, sự vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ.” (Ga-la-ti 5:22-23). Các từ “nhịn nhục” (μακροθυμία – *makrothumia*: kiên nhẫn lâu dài, chịu đựng), “hiền lành” (πραΰτης – *prautes*: sự nhu mì, dịu dàng, không hung hăng), và “tiết độ” (ἐγκράτεια – *egkrateia*: sự tự chủ, làm chủ bản thân) đều mô tả các khía cạnh của một “tâm thần bình tĩnh” được Thánh Linh sản sinh.
Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Làm thế nào để nuôi dưỡng một tâm thần bình tĩnh trong cuộc sống đầy thử thách hằng ngày?
1. Nhận Biết và Cầu Nguyện Trong Mọi Tình Huống:
Thay vì để cảm xúc dẫn dắt, hãy lập tức quay về với Chúa. Sứ đồ Phao-lô khuyên: “Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ gìn giữ lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ.” (Phi-líp 4:6-7). Sự bình an của Đức Chúa Trời chính là nền tảng cho tâm thần bình tĩnh của chúng ta.
2. Lắng Nghe Trước Khi Đáp Lại (Thực Hành Gia-cơ 1:19):
“Mau nghe, chậm nói, chậm giận.” Hãy tạo một khoảng dừng giữa kích thích và phản ứng. Khoảng dừng đó là không gian để Thánh Linh hành động, giúp chúng ta không nói hoặc hành động trong sự nóng nảy, hối tiếc.
3. Suy Ngẫm Lời Chúa và Các Gương Mẫu:
Hãy nghiên cứu cuộc đời của Giô-sép (Sáng-thế Ký 37-50), Đa-vít (trước mặt Sau-lơ), hay Phao-lô (trong tù). Họ đối diện với sự bất công, khiêu khích bằng một tâm linh được Chúa chuẩn bị. “Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình, hầu cho người thuộc về Đức Chúa Trời được trọn vẹn và sắm sẵn để làm mọi việc lành.” (II Ti-mô-thê 3:16-17).
4. Sống Trong Nhận Thức về Sự Hiện Diện của Chúa:
Khi chúng ta ý thức rằng Chúa đang hiện diện với mình trong mọi hoàn cảnh, chúng ta sẽ có một phản ứng khác. Vua Đa-vít tuyên bố: “Tôi hằng đặt Đức Giê-hô-va ở trước mặt tôi; Tôi chẳng hề bị rúng động, vì Ngài ở bên hữu tôi.” (Thi-thiên 16:8). Sự bình tĩnh xuất phát từ đức tin rằng Chúa đang kiểm soát và Ngài ở cùng chúng ta.
5. Giao Phó Sự Phân Xử và Báo Thù Cho Chúa:
Nhiều khi sự mất bình tĩnh xuất phát từ việc chúng ta muốn tự mình “xử lý” người khác, trả đũa hoặc chứng minh mình đúng. Kinh Thánh dạy: “Hỡi kẻ rất yêu dấu của tôi, chính mình chớ trả thù ai, nhưng hãy nhường cho cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời; vì có chép lời Chúa phán rằng: Sự trả thù thuộc về ta, ta sẽ báo ứng.” (Rô-ma 12:19). Giao sự công bình cho Chúa giải phóng chúng ta khỏi gánh nặng phải phản ứng theo xác thịt.
Lời Kết Luận & Khích Lệ
Tâm thần bình tĩnh mà Châm-ngôn 17:27 nói đến không phải là kỹ năng sống thông thường, mà là dấu hiệu của sự khôn ngoan từ trên cao (Gia-cơ 3:17) và bằng chứng của đời sống được Thánh Linh làm chủ. Đó là sức mạnh nội tại cho phép chúng ta đối diện với nghịch cảnh mà không nao núng, đối diện với xung đột mà không gây thương tổn, và đối diện với sự dữ bằng quyền năng của sự thiện.
Hãy cầu xin Chúa ban cho bạn một “ruach me’erakh” – một tâm linh được kéo dài ra, kiên nhẫn và bình tĩnh. Khi chúng ta kết hợp với Chúa Giê-xu, Đấng có lòng nhu mì và khiêm nhường (Ma-thi-ơ 11:29), chúng ta sẽ tìm được sự yên nghỉ cho linh hồn mình và trở nên những con kênh của sự bình an cho thế giới xung quanh. Một Cơ Đốc nhân có tâm thần bình tĩnh chính là một bức thơ sống động, được mọi người đọc đến (II Cô-rinh-tô 3:2), để qua đó họ thấy được sự khôn ngoan và ân điển kỳ diệu của Đức Chúa Trời.