Đức Chúa Trời / Kinh Thánh Có Phân Biệt Giới Tính Không?
Trong bối cảnh xã hội hiện đại với những tranh luận sôi nổi về bình đẳng giới, một câu hỏi quan trọng thường được đặt ra cho các tín hữu Cơ Đốc là: “Đức Chúa Trời và Kinh Thánh mà chúng ta tin có phân biệt đối xử dựa trên giới tính không?”. Đây không chỉ là một thắc mắc xã hội học, mà còn là một vấn đề thần học cốt lõi, liên quan đến bản tính của Đức Chúa Trời, mục đích sáng tạo của Ngài và kế hoạch cứu rỗi qua Chúa Giê-xu Christ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Lời Chúa, khám phá sự nhất quán từ Sáng-thế-ký đến Khải-huyền, để tìm ra câu trả lời chân thực, đầy đủ và đem lại sự giải phóng thuộc linh.
I. Bản Tính của Đức Chúa Trời: Vượt Trên Mọi Phạm Trù Giới Tính
Trước khi xem xét cách Đức Chúa Trời đối xử với loài người, chúng ta phải hiểu về chính Ngài. Kinh Thánh mặc khải Đức Chúa Trời là Thần (Giăng 4:24), và là Đấng tự hữu, vĩnh hữu. Ngài siêu việt hoàn toàn khỏi sự sáng tạo, do đó, khái niệm giới tính (nam/nữ) là một đặc tính của loài thọ tạo, không áp dụng cho Đấng Tạo Hóa.
- **Danh xưng của Đức Chúa Trời:** Trong tiếng Hê-bơ-rơ, danh xưng chính để gọi Đức Chúa Trời là “Elohim” (אֱלֹהִים), một danh từ số nhiều, có thể bao hàm sự phong phú, trọn vẹn của Ba Ngôi, không mang giới tính rõ rệt. Danh xưng GIA-VÊ (YHWH - יהוה) càng nhấn mạnh đến sự hiện hữu tự có, tuyệt đối của Ngài.
- **Hình ảnh ẩn dụ về Đức Chúa Trời:** Kinh Thánh sử dụng cả hình ảnh “nam tính” (Vua, Cha, Chàng rể) lẫn “nữ tính” (người mẹ an ủi, người đàn bà tìm đồng bạc bị mất) để mô tả các khía cạnh trong bản tính và sự quan phòng của Đức Chúa Trời. Chẳng hạn, Ê-sai 66:13 chép: “Ta sẽ yên ủi các ngươi như mẹ hiền yên ủi con trẻ.” Điều này cho thấy sự trọn vẹn, đầy đủ của Ngài vượt lên trên mọi ẩn dụ về giới của con người.
Vì vậy, Đức Chúa Trời không “phân biệt giới tính” vì chính Ngài là tiêu chuẩn của sự công bình tuyệt đối và tình yêu vô điều kiện. Sự công bình của Ngài không thiên vị (Phục-truyền 10:17, Công-vụ 10:34). Câu hỏi then chốt là: Sự công bình và tình yêu đó được bày tỏ thế nào trong kế hoạch sáng tạo và cứu chuộc của Ngài dành cho nam và nữ?
II. Sự Sáng Tạo: Bình Đẳng trong Giá Trị, Khác Biệt trong Chức Năng
Nền tảng cho mọi thảo luận về giới tính phải bắt đầu từ Sáng-thế-ký 1-2.
“Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ.” (Sáng-thế-ký 1:27)
Phân tích từ ngữ Hê-bơ-rơ rất quan trọng ở đây. Từ “người” (אָדָם, ‘adam) trong câu 26-27 là một từ chung, chỉ nhân loại. Hành động “dựng nên” (בָּרָא, bara’) được lặp lại ba lần, nhấn mạnh rằng cả nam (זָכָר, zakar) và nữ (נְקֵבָה, neqebah) đều được sáng tạo trực tiếp và đều đặn theo hình ảnh Đức Chúa Trời. Điều này thiết lập nên giá trị nội tại bình đẳng và tuyệt đối của cả hai giới trước mặt Đức Chúa Trời. Họ cùng mang hình ảnh Ngài, cùng có phẩm giá, giá trị và mục đích thiêng liêng như nhau.
Tuy nhiên, sự bình đẳng về giá trị không có nghĩa là không có sự khác biệt. Sáng-thế-ký chương 2 cho thấy chi tiết hơn về thứ tự và mục đích sáng tạo:
- A-đam được dựng nên trước và được giao nhiệm vụ “trồng và giữ” vườn (2:15).
- Đức Chúa Trời phán: “Loài người ở một mình thì không tốt” (2:18). Từ “kẻ giúp đỡ” (עֵזֶר, ‘ezer) ở đây không hàm ý thấp kém. Cùng từ này được dùng để mô tả sự giúp đỡ của chính Đức Chúa Trời cho dân Y-sơ-ra-ên (Thi-thiên 33:20). Nó chỉ một người hỗ trợ tương xứng, đối ứng, bổ sung.
- Ê-va được dựng nên từ xương sườn của A-đam (2:21-22), biểu thị mối quan hệ bên cạnh, bình đẳng, cùng một bản chất, chứ không phải từ đầu (để cai trị) hay từ chân (để bị trị).
Như vậy, ngay từ đầu, Đức Chúa Trời thiết lập một trật tự quan hệ (order of relationship) với các vai trò bổ sung (complementary roles), chứ không phải một thứ bậc về giá trị. Sự khác biệt về giới tính là một phần trong thiết kế tốt lành và có mục đích của Ngài để con người có thể hiệp một, bổ khuyết cho nhau và cùng làm tròn nhiệm vụ Chúa giao.
III. Sự Sa Ngã và Hậu Quả: Sự Biến Dạng của Mối Quan Hệ
Sáng-thế-ký chương 3 ghi lại bi kịch của tội lỗi. Hậu quả của sự sa ngã được Đức Chúa Trời tuyên bố, và nó ảnh hưởng đến mọi phương diện, bao gồm mối quan hệ giữa nam và nữ:
“Ngài phán cùng người nữ rằng: … Ngươi sẽ muốn chồng, và chồng sẽ cai trị ngươi.” (Sáng-thế-ký 3:16)
Cần hiểu rõ đây không phải là mệnh lệnh của Đức Chúa Trời, mà là mô tả về hậu quả tội lỗi sẽ xảy ra. Sự “cai trị” (מָשַׁל, mashal) của người nam và sự “ham muốn” (תְּשׁוּקָה, teshuqah) của người nữ là một phần của sự rủa sả, phá vỡ sự hiệp một và bình đẳng trong tình yêu ban đầu. Đây chính là cội rễ của sự phân biệt, áp bức, tranh giành quyền lực giữa các giới tính trong lịch sử loài người. Kinh Thánh ghi nhận thực trạng đau buồn này, nhưng không hề ủng hộ nó như một tiêu chuẩn thần học.
IV. Công Cuộc Cứu Chuộc của Chúa Giê-xu: Phục Hồi Phẩm Giá và Mối Quan Hệ
Tin Lành – Tin Mừng – chính là Đức Chúa Giê-xu Christ đến để đảo ngược những hậu quả của sự sa ngã và phục hồi nhân loại về với mục đích ban đầu của Đức Chúa Trời. Trong Ngài, chúng ta thấy rõ nhất lập trường của Đức Chúa Trời về giới tính.
1. Chức Vụ Trần Thế của Chúa Giê-xu: Ngài đã phá vỡ mọi rào cản văn hóa phân biệt đối xử với phụ nữ thời bấy giờ.
- Ngài trò chuyện và bày tỏ thần tính cho người đàn bà Sa-ma-ri (Giăng 4), một hành động gây sốc cho cả môn đồ.
- Ngài bênh vực người đàn bà bị bắt trong tội ngoại tình (Giăng 8:1-11).
- Ngài cho phép Ma-ri ngồi dưới chân Ngài để học đạo – vị trí của một môn đồ (Lu-ca 10:38-42), điều thường chỉ dành cho nam giới.
- Sau khi sống lại, Ngài hiện ra đầu tiên cho Ma-ri Ma-đơ-len và sai bà đi báo tin cho các môn đồ – khiến bà trở nên “sứ đồ cho các sứ đồ” (Giăng 20:11-18).
2. Giáo Lý Căn Bản về Sự Cứu Rỗi và Địa Vị Mới: Đây là nền tảng thần học quan trọng nhất.
“Vì chưng anh em bởi tin Đức Chúa Jêsus Christ, nên hết thảy đều là con trai của Đức Chúa Trời… Không còn người Giu-đa hoặc người Gờ-réc; không còn nô lệ hoặc tự chủ; không còn nam hoặc nữ; vì anh em thảy đều là một trong Đức Chúa Jêsus Christ.” (Ga-la-ti 3:26, 28)
Câu Kinh Thánh này không xóa bỏ thực tế sinh học về giới tính, nhưng tuyên bố rằng trong Đấng Christ, mọi sự phân biệt đối xử dựa trên chủng tộc, địa vị xã hội hay giới tính đều bị vô hiệu hóa trước sự cứu rỗi và địa vị làm con Đức Chúa Trời. Từ “một” (εἷς, heis) trong tiếng Hy Lạp nhấn mạnh sự hợp nhất, không còn chia rẽ. Phẩm giá, giá trị và quyền tiếp cận ân điển của Đức Chúa Trời là hoàn toàn bình đẳng cho mọi tín hữu.
V. Các Thư Tín: Trật Trong Hội Thánh và Gia Đình
Các phân đoạn như Ê-phê-sô 5:22-33, 1 Cô-rinh-tô 11:3, 14:34-35 hay 1 Ti-mô-thê 2:11-12 thường là tâm điểm tranh luận. Cần giải nghĩa chúng trong toàn bộ văn mạch của Kinh Thánh và mục đích của các thư tín.
- **Nguyên tắc “Đầu” (κεφαλή, kephalē):** Trong 1 Cô-rinh-tô 11:3, từ này thường mang nghĩa “nguồn” hoặc “người đứng đầu có trách nhiệm yêu thương, hy sinh” (như Chúa Christ là đầu của Hội thánh), chứ không phải “người cai trị độc tài”. Trật tự này nói về trách nhiệm và sự quy phục chức năng (functional submission) trong tình yêu, không phải sự so sánh giá trị.
- **Vai trò trong Hội Thánh:** Các chỉ dẫn về việc “không cho đàn bà dạy dỗ” (1 Ti-mô-thê 2:12) cần được xem xét trong bối cảnh văn hóa và tình hình cụ thể của Hội Thánh tại Ê-phê-sô lúc đó (có thể liên quan đến sự dạy dỗ sai lạc). Đồng thời, chúng ta thấy trong Tân Ước, Phê-bê là “nữ chấp sự” (διακονος, diakonos – Rô-ma 16:1), Bê-rít-sin và Êu-ni-cơ là những “nữ đồng lao” (Rô-ma 16:3, Phi-líp 4:3).
- **Hôn nhân (Ê-phê-sô 5):** Lời dạy người chồng yêu vợ như chính thân mình, như Christ yêu Hội thánh (câu 25, 28) là một mệnh lệnh cách mạng, đặt gánh nặng tình yêu hy sinh trên người chồng. Sự “phục” của người vợ (câu 22, ὑποτάσσω – hypotassō) là sự quy phục tự nguyện trong tình yêu và trật tự, đáp lại tình yêu hy sinh của người chồng. Đây là một mối quan hệ hỗ tương, lấy Chúa Christ làm trung tâm.
Mục đích của các trật tự này là để bảo vệ sự hiệp một, tránh sự hỗn loạn (1 Cô-rinh-tô 14:33), và để Hội Thánh cùng gia đình Cơ Đốc trở nên một chứng nhân về sự hiệp một của Christ và Hội thánh cho thế giới. Nó không tước đi phẩm giá hay ân tứ của bất kỳ ai.
VI. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc
Làm thế nào để sống theo chân lý này?
- Xác Lập Lại Nền Tảng Căn Tính: Hãy tìm giá trị và căn tính của bạn trong việc bạn là “con cái Đức Chúa Trời” và là “người được tạo dựng theo hình ảnh Ngài”, chứ không phải trong những khuôn mẫu giới tính cứng nhắc của xã hội. Bạn có giá trị vô hạn vì Đấng Christ đã chết cho bạn.
- Tôn Trọng và Hợp Tác: Trong hôn nhân và công việc Chúa, hãy nhìn nhau như những “người hỗ trợ tương xứng” (Sáng-thế-ký 2:18), cùng nhau sử dụng các ân tứ Thánh Linh ban cho (1 Phi-e-rơ 4:10) để gây dựng Hội Thánh, bất kể giới tính.
- Chống Lại Tinh Thần Thế Gian: Cả tinh thần khinh rẻ, áp bức phụ nữ lẫn tinh thần cực đoan bài trừ nam tính/nữ tính đều không xuất phát từ Kinh Thánh. Hãy để Lời Chúa định hình suy nghĩ của chúng ta.
- Sống Với Sự Hiệp Một: Hội Thánh phải là nơi thể hiện rõ nhất Ga-la-ti 3:28, nơi mọi người được yêu thương, tôn trọng, khích lệ và cùng nhau phục vụ theo ân tứ và sự kêu gọi của Chúa.
- Người Nam: Học Theo Tình Yêu Hy Sinh của Christ. Người Nữ: Nhận Biết Phẩm Giá Cao Quý của Mình trong Chúa. Cả hai cùng hướng về Christ là khuôn mẫu tối cao.
Kết Luận
Vậy, Đức Chúa Trời và Kinh Thánh có phân biệt giới tính không? Câu trả lời dứt khoát là: KHÔNG. Đức Chúa Trời, trong sự công bình và tình yêu tuyệt đối của Ngài, đã tạo dựng cả nam và nữ đồng đẳng về hình ảnh, giá trị và phẩm giá. Tội lỗi đã làm biến dạng mối quan hệ này, đem lại sự cai trị và tranh giành. Nhưng qua sự chết và sống lại của Chúa Giê-xu Christ, Ngài đã mở ra một con đường phục hồi. Trong Đấng Christ, không còn sự phân biệt nào dựa trên giới tính có giá trị trước mặt Đức Chúa Trời. Mọi tín hữu đều là con cái Ngài, đều nhận lãnh Thánh Linh và đều được kêu gọi vào sự phục vụ của Vương Quốc Đức Chúa Trời.
Kinh Thánh công nhận và tôn vinh những khác biệt chức năng và vai trò bổ sung trong trật tự của Ngài, nhưng luôn với mục đích tối hậu là sự hiệp một, yêu thương và làm vinh hiển Danh Chúa. Lời mời gọi dành cho chúng ta ngày nay là sống trong sự tự do và phẩm giá mà Đấng Christ đã đổ huyết ra để chuộc lấy, tôn trọng lẫn nhau như những thọ tạo quý giá của Đức Chúa Trời, và cùng nhau cộng tác để hoàn thành đại mạng lệnh Ngài giao, cho đến ngày mọi sự được trọn vẹn trong Ngài.