Chúa Giê-su muốn nói gì khi Ngài phán: 'Ta là sự sống lại và sự sống' (Giăng 11:25)?

03 December, 2025
16 phút đọc
3,180 từ
Chia sẻ:

Chúa Giê-su muốn nói gì khi Ngài phán: 'Ta là sự sống lại và sự sống' (Giăng 11:25)?

Trong hành trình chức vụ công khai của Chúa Giê-xu, có lẽ không có lời tuyên bố nào vừa đầy uy quyền vừa mang đến sự an ủi sâu sắc như lời Ngài phán với Ma-thê trong bối cảnh đau thương nhất: “Ta là sự sống lại và sự sống” (Giăng 11:25). Đây không chỉ là một tuyên bố về quyền năng, mà còn là một mặc khải then chốt về chính thân vị và sứ mệnh của Đấng Christ, mở ra cánh cửa sự hiểu biết trọn vẹn về sự cứu rỗi và hy vọng đời đời cho nhân loại.

I. Bối Cảnh Lịch Sử và Cảm Xúc: Cái Chết của La-xa-rơ

Để thấu hiểu chiều sâu của lời tuyên bố này, chúng ta phải đặt nó vào bối cảnh nguyên thủy. Câu chuyện được ghi lại trong Giăng đoạn 11. La-xa-rơ, người bạn thân của Chúa Giê-xu và là em trai của Ma-thê và Ma-ri, đau nặng. Hai chị em sai người đến báo tin cho Chúa, kỳ vọng Ngài sẽ đến chữa lành ngay. Thế nhưng, Chúa Giê-xu lại cố ý lưu lại thêm hai ngày nữa (câu 6). Khi Ngài đến, La-xa-rơ đã chết và được chôn trong mộ đá bốn ngày rồi.

Không khí tại Bê-tha-ni tràn ngập nỗi đau và thất vọng. Ma-thê, dù vẫn giữ đức tin, đã thốt lên với Chúa: “Hỡi Chúa, nếu Chúa có đây thì em tôi không chết” (câu 21). Bà tin vào quyền năng chữa bệnh của Chúa, nhưng dường như đã mất hết hy vọng trước thực tại của sự chết. Chính trong bối cảnh của mùi tử khí (câu 39), nước mắt và sự tuyệt vọng, Chúa Giê-xu đã đưa ra lời tuyên bố vĩ đại, không chỉ để an ủi Ma-thê, mà để phá tan bóng tối của sự chết cho toàn thể nhân loại.

II. Phân Tích Nguyên Văn và Ý Nghĩa Thần Học

Chúng ta hãy đi sâu vào nguyên văn Hy Lạp để khám phá sự phong phú của tuyên bố này:

“ἐγώ εἰμι ἡ ἀνάστασις καὶ ἡ ζωή” (Egō eimi hē anastasis kai hē zōē)

  • “ἐγώ εἰμι” (Egō eimi - Ta là): Cụm từ này mang tính chất thần tính mạnh mẽ. Trong Cựu Ước (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14), Đức Chúa Trời mặc khải danh Ngài cho Môi-se là “TA LÀ” (Ἐγώ εἰμι ὁ ὤν). Chúa Giê-xu nhiều lần sử dụng “Ta là” trong sách Giăng (Ta là bánh của sự sống, ánh sáng của thế gian, cửa chuồng chiên, người chăn hiền lành, v.v.) để khẳng định thân vị thần thượng của Ngài. Ở đây, Ngài một lần nữa đồng hóa mình với Đức Chúa Trời.
  • “ἡ ἀνάστασις” (hē anastasis - sự sống lại): Danh từ này bắt nguồn từ động từ “ἀνίστημι” (anistēmi), có nghĩa là “đứng dậy”, “trỗi dậy”. Nó không chỉ nói đến một sự kiện (sự phục sinh) mà còn nói đến nguyên lý, quyền năngnguồn cội của sự sống lại. Chúa Giê-xu không chỉ nói “Ta có quyền ban sự sống lại,” mà Ngài tuyên bố chính Ngài là hiện thân, là bản chất của sự sống lại. Ngài là Đấng khiến kẻ chết đứng dậy.
  • “καὶ ἡ ζωή” (kai hē zōē - và sự sống): Từ “ζωή” (zōē) trong Tân Ước thường chỉ “sự sống đời đời”, sự sống thần thượng, phong phú, không hề hư mất (xem Giăng 10:10). Nó đối lập với “βίος” (bios – đời sống thể chất, sinh học). Chúa Giê-xu là nguồn và duy trì sự sống thần thượng này.

Như vậy, lời tuyên bố có thể hiểu là: “Chính Ta là hiện thân và nguồn cội của quyền năng khiến kẻ chết sống lại, và cũng chính Ta là nguồn sự sống thần thượng, vĩnh cửu.” Hai khái niệm “sự sống lại” (anastasis) và “sự sống” (zōē) liên kết chặt chẽ với nhau: Sự sống Ngài ban không thể bị sự chết hủy diệt, và quyền năng sống lại của Ngài đảm bảo cho sự sống đó tồn tại mãi mãi.

III. Sự Kết Nối Với Các Mặc Khải Khác về Thân Vị Chúa Giê-xu

Lời tuyên bố trong Giăng 11:25 không đứng riêng lẻ, mà là một viên ngọc trong chuỗi mặc khải về Đấng Christ:

  • Giăng 1:4: “Trong Ngài có sự sống, sự sống là sự sáng của loài người.” Ngài là nguồn sự sống nguyên thủy.
  • Giăng 5:21: “Cha khiến kẻ chết sống lại và ban sự sống cho họ thể nào, thì Con cũng ban sự sống cho kẻ Con muốn thể ấy.” Chúa Giê-xu xác nhận mình có quyền ban sự sống và sự sống lại như Cha.
  • Giăng 6:35, 48: “Ta là bánh của sự sống.” Ngài là nguồn dinh dưỡng duy nhất cho sự sống tâm linh.
  • Giăng 14:6: “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống.” Đây là sự tổng kết: Ngài không chỉ ban sự sống, Ngài CHÍNH LÀ sự sống. Không có sự sống nào ngoài Ngài.
  • Cô-lô-se 3:4: “Đấng Christ là sự sống của anh em.”
  • 1 Giăng 5:11-12: “Đức Chúa Trời đã ban sự sống đời đời cho chúng ta, và sự sống ấy ở trong Con Ngài. Ai có Đức Chúa Con thì có sự sống.”

Chúa Giê-xu không chỉ là Đấng làm phép lạ cho La-xa-rơ sống lại (một sự hồi sinh thể xác tạm thời, vì La-xa-rơ sau này vẫn chết). Ngài chính là Đấng Phục Sinh Vĩ Đại, Đấng đã chiến thắng sự chết vĩnh viễn qua sự sống lại của chính Ngài, và ban sự sống đời đời cho những ai tin.

IV. Ý Nghĩa Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Lẽ thật “Ta là sự sống lại và sự sống” không phải chỉ là giáo lý suông, mà có sức biến đổi sâu sắc đời sống chúng ta hôm nay.

1. Hy Vọng Vượt Trên Nấm Mồ:

Đối diện với sự chết – của người thân hoặc chính mình – là trải nghiệm đau đớn nhất của con người. Lời của Chúa Giê-xu ban cho chúng ta một hy vọng chắc chắn. Sự sống lại của Ngài (1 Cô-rinh-tô 15:20) là “trái đầu mùa”, đảm bảo cho sự sống lại của những kẻ thuộc về Ngài. Chúng ta không nói “tạm biệt” mãi mãi, mà là “hẹn gặp lại”. Sự chết đối với Cơ Đốc nhân chỉ là giấc ngủ (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:13-14), vì Đấng Christ đã cướp mất nọc độc của sự chết (1 Cô-rinh-tô 15:55-57).

2. Sống Cuộc Đời Tự Do Khỏi Ách Sợ Hãi:

Nếu sự chết đã bị đánh bại, thì nỗi sợ hãi lớn nhất của con người cũng bị giải thể. Điều này giải phóng chúng ta để sống dạn dĩ, vì Chúa. Chúng ta có thể liều mình vì Phúc Âm, phục vụ, yêu thương cách trọn vẹn mà không bị nỗi sợ mất mát hay tử vong khống chế. Sứ đồ Phao-lô đã sống điều này: “Vì đối với tôi, sống là Đấng Christ, và chết là lợi ích” (Phi-líp 1:21).

3. Kinh Nghiệm Sự Sống Đời Đời Ngay Bây Giờ:

“Sự sống” (zōē) mà Chúa ban không chỉ bắt đầu sau khi chúng ta qua đời. Người tin Chúa Giê-xu đang có sự sống đời đời ngay trong hiện tại (Giăng 3:36, 5:24). Đây là một đời sống mới về chất – có sự hiện diện của Đức Thánh Linh, có mối tương giao với Đức Chúa Trời, có bình an và ý nghĩa thật. Chúng ta được kêu gọi sống sự sống của Đấng Christ ngay trên đất này (Ga-la-ti 2:20).

4. Động Lực cho Sự Thờ Phượng và Phục Vụ:

Khi thực sự hiểu rằng Chúa chúng ta là “sự sống lại và sự sống”, lòng chúng ta trào dâng sự thờ phượng, biết ơn. Chúng ta không phục vụ một vị giáo chủ đã khuất, mà phục vụ một Đấng Christ hằng sống, đang ngự bên hữu Đức Chúa Trời và đang hành động trong thế giới này. Mọi sự phục vụ của chúng ta trong Hội Thánh, trong việc truyền giáo, đều xuất phát từ năng lực của sự sống phục sinh này.

5. Lời Đáp cho Những “Cái Chết” Thuộc Linh và Tình Cảm:

Ngày nay, chúng ta có thể đối diện với những “cái chết” không phải thể xác: giấc mơ tan vỡ, mối quan hệ đổ nát, niềm tin bị giập tắt, tâm linh nguội lạnh. Chúa Giê-xu, là sự sống lại, có quyền phục hồi, làm sống dậy những gì đã chết trong đời sống chúng ta. Ngài có thể hàn gắn, tái tạo và ban hy vọng mới. Chúng ta có thể mang mọi sự “chết chóc” ấy đến với Ngài trong đức tin.

V. Lời Hứa Đi Kèm: “Kẻ nào tin Ta thì sẽ sống”

Điều quan trọng là lời tuyên bố “Ta là sự sống lại và sự sống” đi kèm với một lời hứa và một câu hỏi: “Kẻ nào tin Ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết rồi” (câu 25) và “và kẻ nào sống mà tin Ta thì sẽ không chết bao giờ. Ngươi tin điều đó chăng?” (câu 26).

  • “Kẻ nào tin Ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết rồi”: Đây là lời hứa về sự sống lại thân thể cho những tín hữu đã qua đời. Niềm tin nơi Chúa Giê-xu đảm bảo cho họ sẽ được Ngài khiến sống lại trong ngày sau rốt.
  • “Kẻ nào sống mà tin Ta thì sẽ không chết bao giờ”: Câu này không có nghĩa là thể xác chúng ta không chết, nhưng ám chỉ rằng sự chết đời đời (sự phân cách khỏi Đức Chúa Trời) không có quyền trên chúng ta. Sự sống thuộc linh, mối tương giao với Đức Chúa Trời, sẽ không bao giờ bị cắt đứt. Nó vượt trên sự chết thể xác và tiếp tục đời đời trong sự hiện diện của Chúa (Lu-ca 23:43, 2 Cô-rinh-tô 5:8).

Rồi Chúa hỏi Ma-thê: “Ngươi tin điều đó chăng?” (câu 26). Đây là câu hỏi then chốt dành cho mỗi chúng ta. Mọi lẽ thật, mọi lời hứa chỉ trở nên thực tại trong đời sống chúng ta khi chúng ta đáp lại bằng đức tin. Ma-thê đã đáp: “Lạy Chúa, phải, tôi tin Chúa là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời, là Đấng phải đến thế gian” (câu 27). Niềm tin của bà đặt đúng chỗ: vào thân vị của Chúa Giê-xu.

Kết Luận

Lời tuyên bố “Ta là sự sống lại và sự sống” của Chúa Giê-xu Christ là trung tâm của đức tin Cơ Đốc. Nó cho thấy Ngài không chỉ là một thầy dạy đạo đức, một nhà tiên tri, mà là chính Đức Chúa Trời nhập thể, Đấng sở hữu và ban phát sự sống. Ngài đã chứng minh điều đó bằng việc khiến La-xa-rơ sống lại, và cuối cùng, bằng chính sự phục sinh vinh hiển của Ngài từ kẻ chết.

Đối với chúng ta ngày nay, lẽ thật này là nền tảng vững chắc cho hy vọng khi đối diện với sự chết, là nguồn năng lực cho một đời sống tự do và dạn dĩ, và là lời mời gọi sống sự sống đời đời ngay trong hiện tại. Khi chúng ta tin nhận Ngài, chúng ta không chỉ nhận được một tấm vé lên thiên đàng, mà chúng ta được kết nối với chính Nguồn Sống. Ngài là sự sống lại cho những gì đã chết trong chúng ta, và là sự sống cho những gì đang tồn tại.

Hãy để câu hỏi của Chúa Giê-xu vang vọng trong lòng chúng ta: “Ngươi tin điều đó chăng?” Ước mong câu trả lời của chúng ta cũng như Ma-thê: “Lạy Chúa, phải, tôi tin Chúa là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời” – và từ đó, bước đi trong sự sống dồi dào mà chỉ một mình Ngài có thể ban cho.

Quay Lại Bài Viết