Áp-ra-ham và Sa-ra phải chờ đợi bao lâu để có I-sác?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,003 từ
Chia sẻ:

Áp-ra-ham và Sa-ra: Hành Trình 25 Năm Chờ Đợi Lời Hứa I-sác

Trong hành trình đức tin của Cơ Đốc nhân, câu chuyện về sự chờ đợi của Áp-ra-ham và Sa-ra để nhận lãnh con trai hứa, I-sác, là một bức tranh sống động và đầy uy quyền về đức tin, sự kiên nhẫn và tính trung tín tuyệt đối của Đức Chúa Trời. Hành trình này không chỉ là một cột mốc lịch sử trong dòng dõi dân Y-sơ-ra-ên, mà còn là một ẩn dụ thuộc linh sâu sắc cho mọi tín hữu (Ga-la-ti 4:22-28). Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu phân tích dòng thời gian Kinh Thánh, khám phá những biến cố, thử thách, và bài học thuộc linh từ hành trình 25 năm chờ đợi này.

I. Thiết Lập Dòng Thời Gian Kinh Thánh: 25 Năm Của Lời Hứa và Chờ Đợi

Để hiểu trọn vẹn độ dài của sự chờ đợi, chúng ta cần dựa vào các dữ kiện tuổi tác được Kinh Thánh ghi chép rõ ràng.

1. Lời Hứa Ban Đầu và Tuổi Của Áp-ra-ham (75 tuổi):
Lời hứa về một dòng dõi lớn bắt đầu khi Áp-ra-ham (khi ấy còn là Áp-ram), ở tuổi 75, được Đức Giê-hô-va kêu gọi rời khỏi U-rơ. "Ta sẽ làm cho ngươi nên một dân lớn..." (Sáng Thế Ký 12:2). Lời hứa này mang tính tổng quát về một "dân lớn", chưa cụ thể về một người con từ Sa-ra.

2. Lời Hứa Cụ Thể Về Một Con Trai (khoảng năm 85-86 tuổi):
Sau khi đến Ca-na-an, trải qua nạn đói và xuống Ê-díp-tô, Áp-ram và Sa-rai vẫn không con. Trong Sáng Thế Ký 15, Đức Chúa Trời tái xác nhận lời hứa. Áp-ram thưa: "Lạy Chúa Giê-hô-va, Chúa sẽ cho tôi chi? Tôi sẽ chết không con..." (Sáng Thế Ký 15:2). Đức Chúa Trời đáp: "Kẻ đó chẳng phải sẽ kế tự ngươi đâu, nhưng một kẻ do tự ngươi sanh ra sẽ kế tự ngươi" (câu 4). Lưu ý: Tại thời điểm này, Áp-ram vẫn chưa có con nào. Ông tin Chúa và được kể là công bình (câu 6). Khi Đức Chúa Trời lập giao ước qua nghi thức các con vật (Sáng 15:7-21), Ngài phán rõ dòng dõi ông sẽ bị nô lệ 400 năm (mốc thời gian quan trọng). Áp-ram lúc này khoảng 85-86 tuổi (dựa trên tính toán từ Sáng 16:16).

3. Hành Động "Đi Trước" của Xác Thịt: Sự Ra Đời Của Ích-ma-ên (năm 86 tuổi):
10 năm sau khi đến Ca-na-an (Sáng 16:3), Sa-rai (vẫn son sẻ) đề nghị Áp-ram lấy nàng hầu người Ê-díp-tô là A-ga. A-ga thai nghén và sinh Ích-ma-ên "khi Áp-ram được tám mươi sáu tuổi" (Sáng Thế Ký 16:16). Đây là hệ quả của sự thiếu kiên nhẫn, cố gắng thực hiện lời hứa của Đức Chúa Trời bằng phương cách loài người.

4. Lời Hứa Dứt Khoát Từ Sa-ra và Đổi Tên (99 tuổi):
13 năm sau, khi Áp-ram 99 tuổi, Đức Giê-hô-va lại hiện ra và xác định giao ước (Sáng Thế Ký 17). Tại đây, Ngài đổi tên ông từ Abram (אַבְרָם - "Cha được tôn cao") thành Abraham (אַבְרָהָם - "Cha của đám đông"). Quan trọng hơn, Ngài đổi tên Sa-rai thành Sarah (שָׂרָה - "Công chúa") và phán dứt khoát: "Ta sẽ ban phước cho nàng, lại do nơi nàng ta sẽ cho ngươi một con trai... ta sẽ lập giao ước cùng nó, để làm giao ước đời đời cho dòng dõi nó" (Sáng Thế Ký 17:16, 19). I-sác (יִצְחָק - "Nó cười") được chỉ định rõ ràng là con của lời hứa.

5. Sự Thành Tựu: I-sác Chào Đời (100 tuổi):
Cuối cùng, "Đức Giê-hô-va làm cho Sa-ra như lời Ngài đã nói... Sa-ra thọ thai và sanh một con trai cho Áp-ra-ham trong lúc tuổi già... Áp-ra-ham được một trăm tuổi" (Sáng Thế Ký 21:1-5). Sa-ra lúc đó 90 tuổi (Sáng 17:17).

Tính Toán: Từ lời kêu gọi ban đầu (75 tuổi) đến khi I-sác sinh ra (100 tuổi) là 25 năm. Tuy nhiên, nếu tính từ lời hứa cụ thể đầu tiên về "một kẻ do tự ngươi sanh ra" (Sáng 15:4, lúc ông khoảng 85-86 tuổi), thời gian chờ đợi vẫn là khoảng 14-15 năm. Dù tính theo cách nào, đây là một quãng thời gian dài đằng đẵng, đủ để thử nghiệm và tôi luyện đức tin.

II. Phân Tích Nguyên Văn và Bối Cảnh: "Cười" và "Chờ Đợi"

1. Phản Ứng "Cười" (צָחַק - "tsachaq"):
Cả Áp-ra-ham (Sáng 17:17) lẫn Sa-ra (Sáng 18:12) đều "cười" khi nghe lời hứa về con trai. Động từ Hy-bơ-lai "tsachaq" có thể mang nghĩa cười vì nghi ngờ, kinh ngạc, hoặc vui mừng. Trong bối cảnh của họ (tuổi già, thể xác chết - Rô-ma 4:19), tiếng cười đầu tiên có lẽ là sự hoài nghi lẫn với sự sửng sốt. Thế nhưng, sau khi I-sác sinh ra, chính Sa-ra tuyên bố: "Đức Chúa Trời đã làm cho tôi một sự cười vui; hết thảy ai nghe nói sẽ cười vui với tôi" (Sáng 21:6). Tiếng cười từ nghi ngờ đã biến thành tiếng cười của sự vui mừng, chiến thắng. Tên I-sác (יִצְחָק - "Nó cười") là một dấu ấn vĩnh viễn của sự mỉa mai đầy ân điển của Đức Chúa Trời.

2. Bản Chất của Sự Chờ Đợi:
Từ ngữ Hy Lạp trong Tân Ước mô tả đức tin của Áp-ra-ham là "hupomone" (ὑπομονή), thường được dịch là "sự nhịn nhục, kiên trì, bền đỗ" (Hê-bơ-rơ 6:12, 15). Sự chờ đợi này không thụ động. Nó là sự trung tín tiếp tục bước đi, vâng lời (dù có lúc vấp ngã), và xây bàn thờ cho Đức Giê-hô-va qua mọi chặng đường. Sự chờ đợi được định hình bởi "elpis" (ἐλπίς) - hy vọng - dựa trên lời hứa của Đức Chúa Trời, chứ không dựa trên hoàn cảnh (Rô-ma 4:18).

III. Ý Nghĩa Thần Học: Từ Bóng Tối Đến Ánh Sáng của Giao Ước Mới

1. Một Phép Lạ Thuộc Linh:
Sự ra đời của I-sác không phải là một sự kiện tự nhiên. Kinh Thánh nhấn mạnh "thân thể Áp-ra-ham đã chết rồi" (Rô-ma 4:19) và Sa-ra thì "son sẻ" (Hê-bơ-rơ 11:11). Đây là một phép lạ thuộc linh, biểu tượng cho sự sống từ sự chết, minh chứng rằng sự thành tựu lời hứa hoàn toàn thuộc về quyền năng và sự chủ động của Đức Chúa Trời (Ê-phê-sô 2:8-9).

2. Hình Bóng Về Đấng Christ:
Sứ đồ Phao-lô khai sáng rằng I-sác, con của lời hứa, là hình bóng về những con cái thuộc linh của Đức Chúa Trời trong Chúa Giê-xu Christ (Ga-la-ti 4:28). Chúng ta, giống như I-sác, được sinh ra bởi Thánh Linh và lời hứa, chứ không bởi công việc của xác thịt. Hơn nữa, câu chuyện Áp-ra-ham dâng I-sác (Sáng 22) trực tiếp chỉ về Chúa Giê-xu, Con Một của Đức Chúa Trời, Đấng chịu hi sinh trên đồi Mô-ri-a.

3. Nền Tảng của Đức Tin Công Bình:
Rô-ma chương 4 lấy Áp-ra-ham làm mẫu mực về đức tin được kể là công bình. Ông "tin cậy Đức Chúa Trời, là Đấng làm cho kẻ chết sống lại, và gọi những sự không có như có rồi" (Rô-ma 4:17). 25 năm chờ đợi là quá trình đức tin ấy được tinh luyện, đặt trọn vẹn vào Đấng đã hứa, chứ không vào khả năng thực hiện của bản thân.

IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

Hành trình 25 năm của Áp-ra-ham và Sa-ra không chỉ là lịch sử, mà là bài học thuộc linh sống động cho mọi tín đồ.

1. Bài Học Về Sự Kiên Nhẫn Thuộc Linh (Hupomone):
Chúng ta sống trong thời đại của sự tức thời, nhưng Đức Chúa Trời thường hành động trong "thời điểm trọn vẹn" (Ga-la-ti 4:4). Sự chờ đợi của Ngài không phải là sự trì hoãn vô ích, mà là thời gian Ngài chuẩn bị chúng ta, dạy chúng ta phụ thuộc hoàn toàn vào Ngài, và loại bỏ những kế hoạch riêng của xác thịt (như Ích-ma-ên). Hãy học bền đỗ trong lời cầu nguyện, vâng lời và phục vụ khi chờ đợi lời hứa của Ngài.

2. Đối Diện Với "Tiếng Cười" của Nghi Ngờ:
Khi hoàn cảnh trái ngược với lời hứa (sa sút sức khỏe, tài chính khó khăn, mối quan hệ rạn nứt), tâm trí xác thịt chúng ta có thể "cười" vì nghi ngờ. Thay vì chôn giấu sự nghi ngờ, hãy như Áp-ra-ham, trình bày lòng mình với Chúa (Sáng 15:2-3). Đức tin chân thật không phải là không có câu hỏi, mà là chọn tin cậy Đấng đã hứa dù có những câu hỏi.

3. Cảnh Giác Về "Giải Pháp của A-ga":
Sự cám dỗ lớn nhất trong khi chờ đợi là tìm kiếm giải pháp thay thế theo ý riêng, dùng thế tục để đạt được mục đích thuộc linh. Hậu quả của Ích-ma-ên là mối xung đột kéo dài (Sáng 21:9-10; Ga-la-ti 4:29). Chúng ta cần xét lòng: Có phải tôi đang cố "giúp" Chúa bằng những mánh khóe, liên minh, hay thỏa hiệp không thuộc linh không?

4. Sống Trong Hy Vọng (Elpis) Thuộc Linh:
Hy vọng của Cơ Đốc nhân không mơ hồ; nó là sự trông đợi chắc chắn dựa trên lời hứa và tính cách thành tín của Đức Chúa Trời (Hê-bơ-rơ 10:23). Hãy nuôi dưỡng hy vọng bằng cách đắm mình trong Lời Chúa, ghi nhớ những lời hứa của Ngài, và chiêm ngưỡng những thành tựu trong quá khứ của Ngài trong đời sống mình và Hội Thánh.

Kết Luận: Đấng Thành Tín Sẽ Làm Trọn

Hành trình 25 năm của Áp-ra-ham và Sa-ra kết thúc với một sự xác nhận mạnh mẽ: "Đức Giê-hô-va đã làm cho Sa-ra như lời Ngài đã nói" (Sáng 21:1). Đây là nền tảng cho đức tin của chúng ta. Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, I-sác, và Gia-cốp ngày nay vẫn là Đức Chúa Trời thành tín. Ngài không hề vội vàng, cũng không trễ nải. Mọi lời hứa của Ngài trong Chúa Giê-xu đều là "phải" và "a-men" (II Cô-rinh-tô 1:20).

Cho dù bạn đang chờ đợi điều gì - một sự phá vỡ thuộc linh, sự chữa lành, sự phục hồi mối quan hệ, hay sự thành tựu của một ước mơ Chúa đặt để - hãy lấy câu chuyện của Áp-ra-ham và Sa-ra làm nguồn khích lệ. Đừng từ bỏ. Đừng tìm đường tắt. Hãy cứ bước đi trong đức tin, vâng lời và kiên nhẫn. Chúa của lời hứa, Đấng đã khiến một cặp vợ chồng già sinh con trong tuổi già, cũng chính là Đấng sẽ làm thành những gì tốt đẹp Ngài đã khởi đầu trong bạn. Hãy tin cậy Ngài, vì Ngài thành tín.

"Hãy noi theo đức tin và lòng nhịn nhục của những kẻ đó, là kẻ được hưởng lời hứa." - Hê-bơ-rơ 6:12
Quay Lại Bài Viết