Cầu Nguyện Là Tương Giao Với Đức Chúa Trời
Trong đời sống Cơ Đốc, cầu nguyện thường bị hiểu lầm như một nghi thức tôn giáo đơn thuần, một danh sách những điều cần xin, hoặc một bổn phận phải hoàn thành. Tuy nhiên, Kinh Thánh hé mở một chân lý sâu sắc và đẹp đẽ hơn nhiều: cầu nguyện chính là tương giao (fellowship) sống động với chính Đức Chúa Trời. Đây không phải là một cuộc đối thoại một chiều, mà là mối liên hệ hai chiều, thân mật và biến đổi, được thiết lập qua huyết của Chúa Giê-xu Christ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào ý nghĩa thần học, Kinh Thánh và thực tiễn của định nghĩa then chốt này.
Để hiểu trọn vẹn, chúng ta cần trở về với ngôn ngữ gốc của Tân Ước. Từ Hy Lạp được dịch là "tương giao" hoặc "thông công" là "koinonia" (κοινωνία). Từ này mang một loạt ý nghĩa phong phú: sự chia sẻ chung, sự tham dự, sự hiệp thông, sự cộng tác, và thậm chí là mối quan hệ đối tác. Nó hàm ý một sự kết nối sâu sắc, một sự cùng nhau và chia sẻ lẫn nhau.
Sứ đồ Giăng viết: "Điều chúng ta đã thấy và đã nghe thì truyền lại cho anh em, hầu cho anh em cũng được thông công (koinonia) với chúng ta. Vả, chúng ta vẫn được thông công với Đức Chúa Cha, và với Con Ngài là Đức Chúa Giê-xu Christ" (I Giăng 1:3). Ở đây, koinonia với Đức Chúa Trời chính là mục đích tối hậu của sứ điệp Phúc Âm. Cầu nguyện là phương tiện chính yếu để mối thông công ấy được thể hiện và nuôi dưỡng hằng ngày.
Một từ Hy Lạp khác mô tả bản chất đối thoại của sự cầu nguyện là "dialegomai" (διαλέγομαι), có nghĩa là đối thoại, thảo luận, trao đổi ý kiến qua lại. Công vụ các Sứ đồ ghi lại việc Phao-lô "nói chuyện" (dialegomai) và khuyên bảo các tín hữu (Công vụ 20:7). Điều này gợi ý rằng cầu nguyện không chỉ là độc thoại, mà là không gian để chúng ta trò chuyện với Chúa và lắng nghe Ngài phán.
Hình ảnh đầu tiên về sự tương giao giữa Đức Chúa Trời và con người được thấy trong vườn Ê-đen. Sáng thế ký 3:8 cho biết buổi chiều, A-đam và Ê-va "nghe tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời đi ngang qua vườn". Điều này gợi ý một thói quen, một sự gặp gỡ thường xuyên và thân mật. Tội lỗi đã phá vỡ sự tương giao đó, khiến con người trốn tránh sự hiện diện của Đức Chúa Trời (Sáng thế ký 3:10).
Công trình cứu chuộc của Chúa Giê-xu Christ chính là để phục hồi sự tương giao đã mất này. Sự chết của Ngài trên thập tự giá đã xé toang bức màn ngăn cách (Ma-thi-ơ 27:51), mở ra một con đường mới và sống cho chúng ta đến gần Đức Chúa Trời (Hê-bơ-rơ 10:19-20). Nhờ đó, chúng ta có thể "đến gần ngôi ơn phước" (Hê-bơ-rơ 4:16) với sự tự tin, không phải vì công đức của mình, mà nhờ công lao của Chúa Giê-xu. Cầu nguyện, vì thế, là hành động "đến gần", bước vào sự hiện diện thánh của Đức Chúa Cha trong danh Chúa Giê-xu (Giăng 16:23-24).
Một cuộc tương giao đích thực luôn có sự cho và nhận. Cầu nguyện cũng vậy. Nó bao gồm:
1. Chúng Ta Nói Với Chúa (Thổ Lộ, Thờ Phượng, Cầu Xin): Đây là khía cạnh quen thuộc nhất. Chúng ta dâng lên Ngài lời thờ phượng (Giăng 4:23), lời tạ ơn (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:18), sự xưng tội (I Giăng 1:9), và những lời cầu xin, trình bày nhu cầu (Phi-líp 4:6). Tiếng Hê-bơ-rơ cho cầu nguyện là "tefillah" (תְּפִלָּה), xuất phát từ động từ "palal" có nghĩa là phán xét, tự đánh giá. Điều này gợi ý cầu nguyện cũng là nơi chúng ta trình dâng chính mình dưới sự phán xét và soi xét của Đức Chúa Trời.
2. Chúa Phán Với Chúng Ta (Lắng Nghe & Nhận Biết Ý Chúa): Đây là khía cạnh thường bị bỏ quên nhưng lại quan trọng không kém. Đức Chúa Trời phán với chúng ta chủ yếu qua Lời Ngài – Kinh Thánh. Cầu nguyện trong sự tương giao có nghĩa là mở Kinh Thánh ra với một tấm lòng mong đợi: "Lạy Chúa, Ngài muốn phán gì với con hôm nay?" Tiên tri Ha-ba-cúc đã làm gương: "Tôi sẽ đứng tại vọng canh của tôi... và xem xét Ngài sẽ phán điều gì với tôi" (Ha-ba-cúc 2:1). Chúa Giê-xu phán: "Chiên ta nghe tiếng ta... và chiên theo ta" (Giăng 10:27). Sự tương giao đòi hỏi thính giác thuộc linh nhạy bén.
Chúa Giê-xu Christ, là Con Đức Chúa Trời, đã bày tỏ cho chúng ta mẫu mực tuyệt đối của sự tương giao qua cầu nguyện. Đời sống Ngài là một chuỗi liên tục của những khoảnh khắc gặp gỡ thân mật với Đức Chúa Cha:
- Ngài thức dậy sớm khi trời còn tối để cầu nguyện một mình (Mác 1:35).
- Trước những quyết định hệ trọng như chọn các Sứ đồ, Ngài cầu nguyện suốt đêm (Lu-ca 6:12-13).
- Trong cơn hấp hối tại Ghết-sê-ma-nê, Ngài thưa: "Cha ơi!... Xin ý cha được nên" (Lu-ca 22:42), bày tỏ sự vâng phục trọn vẹn trong đối thoại với Cha.
- Trên thập tự giá, lời cầu nguyện của Ngài vẫn là sự kết nối: "Cha ơi, xin tha cho họ..." (Lu-ca 23:34) và "Cha ơi, tôi giao linh hồn tôi trong tay Cha" (Lu-ca 23:46).
Đặc biệt, trong lời cầu nguyện làm mẫu (thường gọi là "Lời cầu nguyện của Chúa" - Ma-thi-ơ 6:9-13), Ngài dạy chúng ta bắt đầu với tương quan thân phụ: "Lạy Cha chúng tôi..." (Ma-thi-ơ 6:9). Danh xưng này xác lập ngay lập tức mối tương giao gia đình thân mật làm nền tảng cho mọi lời cầu.
Làm thế nào để biến lý thuyết thần học sâu sắc này thành thực tế sống động trong đời sống chúng ta?
1. Thiết Lập "Giờ Tương Giao" Riêng Tư: Hãy dành một khoảng thời gian cố định, ưu tiên mỗi ngày (như buổi sáng) không chỉ để "đọc kinh cầu nguyện" mà để gặp gỡ Chúa. Như Chúa Giê-xu dạy: "Ngươi hãy vào phòng riêng, đóng cửa lại, rồi cầu nguyện Cha ngươi, ở nơi kín nhiệm đó" (Ma-thi-ơ 6:6). Đây là không gian cho mối tương giao không bị gián đoạn.
2. Cầu Nguyện với Tâm Thế Đối Thoại, Không Chỉ Độc Thoại: Sau khi thưa chuyện với Chúa, hãy dừng lại, tĩnh lặng và lắng nghe. Hãy hỏi Chúa và chờ đợi Ngài phán qua Lời Ngài, qua sự yên tĩnh trong tâm linh, và qua sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh. Ghi chép lại những cảm nhận, câu Kinh Thánh hiện lên trong lòng.
3. Lấy Kinh Thánh Làm Ngôn Ngữ Của Cuộc Tương Giao: Hãy cầu nguyện dựa trên Lời Chúa. Đọc một phân đoạn, sau đó dùng chính lời hứa, mệnh lệnh, hay gương mẫu trong đó để cầu nguyện. Ví dụ, đọc Thi thiên 23, bạn có thể thưa: "Lạy Chúa là Đấng chăn giữ con, con cảm tạ Ngài vì dẫn con đến đồng cỏ xanh tươi. Xin giúp con nghỉ yên trong sự dẫn dắt ấy hôm nay...". Cách này đảm bảo lời cầu nguyện của chúng ta phù hợp với ý muốn Ngài.
4. Đa Dạng Hóa Các Hình Thức Tương Giao: Tương giao không chỉ là lời nói. Nó có thể là sự thờ phượng qua âm nhạc, sự chiêm nghiệm trong thinh lặng, sự tương giao khi đi dạo và ngắm nhìn công trình sáng tạo của Ngài, hay thậm chí là trò chuyện với Chúa trong suốt cả ngày như với một Người bạn luôn hiện diện ("cầu nguyện thường xuyên" - I Tê-sa-lô-ni-ca 5:17).
5. Nhờ Đức Thánh Linh Dẫn Dắt: Sự tương giao đích thực được quyền năng hóa bởi Đức Thánh Linh. Ngài "giúp cho sự yếu đuối chúng ta... và cầu thay cho các thánh đồ theo ý Đức Chúa Trời" (Rô-ma 8:26-27). Hãy học nhận biết và nhạy bén với sự dẫn dắt, xức dầu và cảm động của Ngài trong đời sống cầu nguyện.
Cầu nguyện, xét cho cùng, không phải là một kỹ thuật để làm cho Đức Chúa Trời hành động theo ý mình, mà là phương tiện ân điển để chúng ta được bước vào mối tương giao sống động, biến đổi với Đấng Tạo Hóa. Nó là hơi thở của linh hồn được cứu chuộc, là tiếng nói của người con với Cha, là sự trò chuyện của bạn hữu với Đấng Christ (Giăng 15:15). Khi chúng ta chuyển trọng tâm từ "nói *về* Chúa" hay "xin *từ* Chúa" sang "ở *với* Chúa", toàn bộ đời sống cầu nguyện sẽ được biến đổi từ một gánh nặng thành một đặc ân, từ một nghi thức thành một mối quan hệ.
Hãy bắt đầu ngay hôm nay. Hãy bước vào phòng riêng, mở lòng ra và nói: "Lạy Cha, con ở đây. Con muốn ở cùng Ngài." Hãy để sự tương giao ấy, được xây dựng trên nền tảng vững chắc là Chúa Giê-xu Christ, trở thành sợi chỉ vàng xuyên suốt và làm phong phú mọi khía cạnh của đời sống bạn. "Hãy đến gần Đức Chúa Trời, thì Ngài sẽ đến gần anh em" (Gia-cơ 4:8). Đây không chỉ là một lời hứa; đây là lời mời gọi vào một cuộc tương giao đời đời.