Kinh thánh nói gì về việc khiêu vũ? Cơ Đốc nhân có nên khiêu vũ không?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,126 từ
Chia sẻ:

Khiêu Vũ Trong Lăng Kính Kinh Thánh: Sự Phân Định Cho Cơ Đốc Nhân

Chủ đề khiêu vũ luôn là một chủ đề gây nhiều tranh cãi và thắc mắc trong cộng đồng Cơ Đốc. Một số xem nó như một hình thức nghệ thuật đẹp đẽ để ngợi khen Chúa, số khác lại e dè vì cho rằng nó gắn liền với sự cám dỗ và văn hóa trần tục. Để có cái nhìn cân bằng và theo Lẽ Thật, chúng ta cần trở về với nguồn cội là Lời Chúa, khảo sát kỹ lưỡng các phân đoạn Kinh Thánh, bối cảnh lịch sử-văn hóa, và nguyên tắc thuộc linh được ban cho. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào ý nghĩa của khiêu vũ trong Kinh Thánh và đưa ra sự phân định dựa trên nền tảng Kinh Thánh vững chắc.

I. Khảo Sát Khiêu Vũ Trong Cựu Ước: Sự Biểu Lộ Của Niềm Vui Và Sự Thờ Phượng

Trong Cựu Ước, tiếng Hê-bơ-rơ có ít nhất hai từ chính được dịch là "khiêu vũ" hoặc "múa": "machowl" (מָחוֹל) và "raqad" (רָקַד). Từ "machowl" thường chỉ những điệu nhảy vòng tròn trong các lễ hội công cộng, còn "raqad" mang nghĩa nhảy lên, nhảy múa. Những từ này xuất hiện trong các bối cảnh tích cực, tiêu cực và trung lập.

1. Khiêu vũ như một phần của sự thờ phượng và chiến thắng:

  • Xuất Ê-díp-tô Ký 15:20-21: "Miriam, nữ tiên tri, chị của A-rôn, cầm trống cơm trong tay, các người nữ theo người cầm trống cơm và múa (machowl). Miriam đáp lại rằng: Hãy ca tụng Đức Giê-hô-va, vì Ngài rất vinh hiển oai nghiêm." Đây là điệu múa tự phát, vui mừng để tôn vinh Chúa sau phép lạ vượt Biển Đỏ. Đó là sự biểu lộ tập thể của lòng biết ơn và chiến thắng.
  • 2 Sa-mu-ên 6:14, 16: "Đa-vít mặc áo ê-phót vải gai, nhảy múa (karar - một từ khác diễn tả việc xoay tròn) hết sức tại trước mặt Đức Giê-hô-va... Khi hòm của Đức Giê-hô-va vào thành Đa-vít, thì Mi-canh, con gái của Sau-lơ, dòm ngang qua cửa sổ, thấy vua Đa-vít nhảy múa (pazaz - nhảy nhót) và vui chơi tại trước mặt Đức Giê-hô-va, thì trong lòng khinh bỉ người." Đa-vít khiêu vũ với tất cả lòng nhiệt thành, không quan tâm đến hình ảnh của một vị vua, chỉ tập trung vào việc thờ phượng Chúa. Điều này cho thấy khiêu vũ có thể là một hành động thờ phượng chân thành, xuất phát từ tấm lòng.

2. Khiêu vũ trong đời sống văn hóa và lễ hội:

  • Thi Thiên 149:3, 150:4: "Nguyện chúng nó nhảy múa (halal - có thể bao hàm việc ca ngợi cách mạnh mẽ) mà ca ngợi danh Ngài, gảy khúc hạc cầm và đờn cầm mà hát xướng về Ngài!"; "Hãy ngợi khen Ngài với trống cơm và ống nhạc, hãy ngợi khen Ngài với đàn cầm và đàn sắt." Những câu này cho thấy âm nhạc và vũ điệu là một phần trong lời kêu gọi toàn diện để ngợi khen Chúa.
  • Giê-rê-mi 31:4, 13: "Hỡi nữ đồng trinh Y-sơ-ra-ên, ta sẽ lại lập ngươi; ngươi sẽ được trang sức bằng trống cơm mình, và đi ra múa (machowl) với những kẻ vui vẻ." Đây là hình ảnh phục hồi và niềm vui trọn vẹn trong thời kỳ Messianic.

3. Khiêu vũ trong bối cảnh tiêu cực:

  • Xuất Ê-díp-tô Ký 32:19: "Môi-se đến gần trại quân, thấy con bò con và sự nhảy múa (machowl), thì cơn giận nổi phừng lên." Điệu múa này đi kèm với sự thờ hình tượng và phóng túng tình dục (câu 6, 25). Đây là ví dụ rõ ràng về việc khiêu vũ bị sử dụng cho mục đích tà thần và sa đọa.
  • Điệu múa của con gái Hê-rốt (Ma-thi-ơ 14:6, Mác 6:22) dẫn đến cái chết của Giăng Báp-tít. Dù bản thân điệu múa không được mô tả là xấu, nhưng nó diễn ra trong bối cảnh một bữa tiệc xa hoa, đầy dẫy sự phù phiếm và mưu mô chính trị, cuối cùng dẫn đến một lời thề nguyện liều lĩnh và hành động bạo lực.
II. Góc Nhìn Tân Ước: Từ "Choros" Đến Nguyên Tắc Thuộc Linh

Trong Tân Ước, từ Hy Lạp chính được dùng là "choros" (χορός), gốc của từ "chorus" (hợp xướng), thường chỉ một vòng tròn nhảy múa. Từ này chỉ xuất hiện trong ẩn dụ, không mô tả thực hành cụ thể trong Hội Thánh đầu tiên.

  • Ma-thi-ơ 11:17 & Luca 7:32: Chúa Giê-xu dùng hình ảnh "Chúng tôi đã thổi sáo cho các ngươi, mà các ngươi không nhảy múa (orcheomai)" để miêu tả sự cứng lòng của thế hệ đó. Ở đây, khiêu vũ là biểu tượng cho sự đáp ứng vui mừng.
  • Luca 15:25: Trong ẩn dụ về đứa con trai hoang đàng, người con cả nghe thấy "tiếng đàn hát và nhảy múa (choros)" trong nhà khi đứa em trở về. Đây là bối cảnh của một bữa tiệc ăn mừng, thể hiện niềm vui.

Điều đáng chú ý là Tân Ước không đưa ra một điều răn trực tiếp "hãy khiêu vũ" hoặc "đừng khiêu vũ". Thay vào đó, các sứ đồ đưa ra những nguyên tắc rộng lớn hơn để hướng dẫn mọi hành vi, bao gồm cả giải trí và nghệ thuật.

III. Phân Định: Khiêu Vũ Thế Nào Là Đẹp Lòng Chúa?

Từ những phân tích trên, chúng ta thấy Kinh Thánh không lên án bản thân hành động khiêu vũ. Vấn đề nằm ở MỤC ĐÍCH, BỐI CẢNH, ĐỘNG CƠ, VÀ TÁC ĐỘNG của nó. Dưới đây là một số nguyên tắc Kinh Thánh để phân định:

1. Nguyên Tắc Vinh Quang Chúa (1 Cô-rinh-tô 10:31):
"Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hoặc làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm." Câu hỏi then chốt: Điệu nhảy này có tôn vinh Chúa không? Nó có đưa người xem và người nhảy hướng về Chúa, hay hướng về thân thể và ham muốn tình dục?

2. Nguyên Tắc Gây Vấp Phạm (1 Cô-rinh-tô 8:9, Rô-ma 14:21):
"Sự tự do của anh em chớ làm dịp vấp phạm cho kẻ yếu đuối." Ngay cả khi một điệu nhảy có thể chấp nhận được đối với bạn (trong một đám cưới Cơ Đốc chẳng hạn), nhưng nếu nó khiến một anh chị em trong đức tin non nớt hiểu lầm, sa ngã, hoặc bị tổn thương lương tâm, bạn cần xét lại. Tình yêu thương phải đặt trên quyền lợi cá nhân.

3. Nguyên Tắc Nô Lệ Cho Điều Gì (1 Cô-rinh-tô 6:12):
"Mọi sự tôi có phép làm, nhưng chẳng phải mọi sự đều có ích; mọi sự tôi có phép làm, nhưng chẳng để sự gì bắt phục được tôi." Việc khiêu vũ có trở thành chủ của bạn không? Nó có chi phối suy nghĩ, thời gian, cách ăn mặc của bạn không? Bạn có tự do không khiêu vũ không?

4. Nguyên Tắc Tính Thánh Khiết Cá Nhân (1 Cô-rinh-tô 6:19-20):
"Anh em chẳng biết rằng thân thể mình là đền thờ của Đức Thánh Linh... Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời." Những động tác, trang phục và cách tiếp xúc trong điệu nhảy có tôn trọng thân thể như đền thờ của Chúa không? Có khích dục hay gợi lên những ham muốn xác thịt không? (Xem thêm Ma-thi-ơ 5:28).

5. Nguyên Tắc Điều Hợp Lệ và Gây Dựng (1 Cô-rinh-tô 10:23, Ê-phê-sô 4:29):
"Mọi sự đều có phép làm, nhưng chẳng phải mọi sự đều có ích... chẳng phải mọi sự đều làm gương tốt." Điệu nhảy này có gây dựng đời sống thuộc linh của tôi và người khác không? Hay nó dẫn đến sự so sánh, kiêu ngạo, hoặc những tư tưởng không tinh sạch?

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

1. Trong Sự Thờ Phượng Cộng Đồng: Nhiều Hội Thánh ngày nay có mục "múa thờ phượng" (worship dance). Điều này có thể chấp nhận được nếu nó thực sự hướng đến việc tôn vinh Chúa, có sự chuẩn bị nghiêm túc (như mọi mục vụ khác), trang phục kín đáo, đứng đắn, và các động tác mang ý nghĩa thuộc linh, giúp hội chúng tập trung vào Chúa chứ không vào người múa.

2. Trong Các Dịp Lễ, Tiệc (Đám Cưới, Sinh Nhật): Khiêu vũ trong những bối cảnh này là phổ biến. Cơ Đốc nhân cần khôn ngoan lựa chọn loại hình khiêu vũ (ví dụ: nhóm, dân vũ) và âm nhạc phù hợp. Tránh những điệu nhảy có động tác gợi dục, cọ xát thân thể quá mức, hoặc đi kèm với lời bài hát tục tĩu, vô luân. Hãy biến nó thành dịp để chia sẻ niềm vui lành mạnh trong Chúa.

3. Trong Giải Trí Cá Nhân (Đi Học Nhảy, Xem Biểu Diễn): Việc học nhảy như một môn nghệ thuật, thể thao (khiêu vũ thể thao) hoặc rèn luyện sức khỏe là điều có thể xem xét. Tuy nhiên, hãy cầu nguyện và xem xét môi trường, mục đích của lớp học, và ảnh hưởng của nó đến đời sống thuộc linh bạn. Về việc xem biểu diễn, hãy áp dụng nguyên tắc Phi-líp 4:8: "Anh em hãy suy nghĩ về những điều chân thật, đáng tôn trọng, công bình, đáng yêu chuộng, đáng cho khen ngợi."

4. Sự Tự Do và Trách Nhiệm Cá Nhân: Cuối cùng, đây là vấn đề của lương tâm được soi sáng bởi Lời Chúa và Thánh Linh. Một Cơ Đốc nhân trưởng thành có thể có sự tự do trong Chúa để tham gia vào những hình thức khiêu vũ lành mạnh, trong khi người khác có thể cảm thấy không thoải mái. Đừng xét đoán lẫn nhau (Rô-ma 14:3-4). Tuy nhiên, sự tự do không bao giờ là cái cớ cho xác thịt (Ga-la-ti 5:13).

Kết Luận

Kinh Thánh cho chúng ta thấy một bức tranh đa dạng về khiêu vũ. Nó có thể là phương tiện của sự vui mừng thánh khiết, thờ phượng chân thành (như của Đa-vít và Miriam), nhưng cũng có thể bị lạm dụng thành công cụ của sự sa đọa và thờ hình tượng (như dân Y-sơ-ra-ên ở chân núi Si-na-i). Là Cơ Đốc nhân sống dưới ân điển, chúng ta không bị ràng buộc bởi một danh sách cấm đoán cứng nhắc, nhưng được kêu gọi để sống trong sự tự do có trách nhiệm.

Thay vì đặt câu hỏi "Có được phép khiêu vũ không?", hãy hỏi những câu hỏi sâu sắc hơn: "Điệu nhảy này có làm vinh hiển Chúa không? Nó có gây dựng tôi và người khác không? Nó có tôn trọng thân thể là đền thờ của Đức Thánh Linh không? Nó có trở thành chủ tôi không? Và nó có làm dịp vấp phạm cho anh chị em tôi không?"

Hãy để Đức Thánh Linh, Đấng dẫn chúng ta vào mọi Lẽ Thật (Giăng 16:13), hướng dẫn lương tâm và sự phân định của chúng ta trong mọi lĩnh vực đời sống, kể cả nghệ thuật và giải trí. Ước mong mỗi chúng ta, dù ăn, uống, hay bất cứ làm việc gì, đều làm cho sự vinh hiển của Đức Chúa Trời mà làm (1 Cô-rinh-tô 10:31).

Quay Lại Bài Viết