Giê-xu là con người có nghĩa là gì?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,010 từ
Chia sẻ:

Giê-xu là con người có nghĩa là gì?

Trong thần học Cơ Đốc, chân lý về thân vị của Chúa Giê-xu Christ – Ngài vừa là Đức Chúa Trời trọn vẹn vừa là con người trọn vẹn – là một trong những lẽ đạo nền tảng và sâu nhiệm nhất. Trong khi sự thần tánh của Chúa Giê-xu thường được nhấn mạnh, thì việc Ngài trở thành một con người thực sự (thường được gọi là “sự nhập thể” hay “Ngôi Lời trở nên xác thịt”) cũng mang ý nghĩa cứu rỗi vô cùng quan trọng. Bài viết này sẽ đi sâu nghiên cứu ý nghĩa thần học, Kinh Thánh và thực tiễn của chân lý: Giê-xu Christ là một con người thực sự.

I. Sự Nhập Thể: Ngôi Lời Trở Nên Xác Thịt

Khải tượng trọng tâm về thân vị của Chúa Cứu Thế được trình bày rõ ràng trong sách Phúc Âm Giăng: “Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật; chúng ta đã ngắm xem sự vinh hiển của Ngài, thật như vinh hiển của Con một đến từ nơi Cha.” (Giăng 1:14). Từ “xác thịt” (tiếng Hy Lạp: σάρξsarx) ở đây không chỉ mang nghĩa thể chất, mà chỉ toàn bộ bản chất con người trong trạng thái yếu đuối và hữu hạn của nó. Ngôi Lời vĩnh hằng (λόγοςLogos) đã mặc lấy chính bản chất ấy mà không ngừng là Đức Chúa Trời.

Sứ đồ Phao-lô cũng mô tả sự khiêm hạ của sự nhập thể trong thư Phi-líp: “Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời, song chẳng coi sự bình đẳng mình với Đức Chúa Trời là sự nên nắm giữ; chính Ngài đã tự bỏ mình đi, lấy hình tôi tớ và trở nên giống như loài người; Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự.” (Phi-líp 2:6-8). Hành động “trở nên giống như loài người” (ἐν ὁμοιώματι ἀνθρώπων γενόμενος) khẳng định Chúa Giê-xu đã thực sự mang lấy tất cả những đặc điểm cốt yếu của nhân loại.

II. Bản Chất Con Người Trọn Vẹn Của Chúa Giê-xu Qua Kinh Thánh

Kinh Thánh minh chứng cho bản chất con người trọn vẹn của Chúa Giê-xu qua nhiều khía cạnh:

1. Sự Giáng Sinh Thuộc Về Thể Xác: Chúa Giê-xu được thai dựng cách siêu nhiên bởi quyền phép Đức Thánh Linh, nhưng Ngài được sinh ra bởi một người nữ (Ma-thi-ơ 1:18, Lu-ca 1:35; 2:7). Sự ra đời này khẳng định Ngài thuộc về dòng dõi loài người. Sứ đồ Phao-lô nhấn mạnh: “Nhưng khi kỳ hạn đã được trọn, Đức Chúa Trời bèn sai Con Ngài bởi một người nữ sanh ra.” (Ga-la-ti 4:4).

2. Một Thân Thể Vật Lý Thực Sự: Chúa Giê-xu lớn lên về thể chất, trí tuệ và tâm linh (Lu-ca 2:52). Ngài biết mệt mỏi (Giăng 4:6), đói (Ma-thi-ơ 4:2), khát (Giăng 19:28), và cần ngủ (Mác 4:38). Sau khi phục sinh, Ngài chứng minh mình có xương thịt, và đã ăn trước mặt các môn đồ để chứng tỏ không phải là ma (Lu-ca 24:39-43).

3. Tâm Trí, Cảm Xúc và Ý Chí Con Người: Chúa Giê-xu bày tỏ một loạt cảm xúc của con người: Ngài vui mừng (Lu-ca 10:21), buồn rầu (Ma-thi-ơ 26:38), tức giận (Mác 3:5), thương xót (Ma-thi-ơ 9:36), và cảm thấy đau đớn trong tâm hồn (Giăng 11:33, 35). Ngài cũng có một ý chí con người, thể hiện rõ trong lời cầu nguyện tại Ghết-sê-ma-nê: “Song không theo ý muốn Con, mà theo ý muốn Cha.” (Ma-thi-ơ 26:39).

4. Sự Cám Dỗ và Khả Năng Vâng Phục: Sách Hê-bơ-rơ đặc biệt nhấn mạnh điểm này: “Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm không có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn có một thầy tế lễ bị cám dỗ trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội.” (Hê-bơ-rơ 4:15). Sự cám dỗ của Chúa Giê-xu là thật và có ý nghĩa vì Ngài là con người thật. Tuy nhiên, Ngài vẫn hoàn toàn vô tội (ἄμωμοςamōmos, không tì vết) (Hê-bơ-rơ 7:26). Sự vâng phục trọn vẹn của Ngài với tư cách là “Con Người” (một danh xưng Ngài thường dùng cho chính mình) đã đảo ngược sự bất tuân của A-đam thứ nhất (Rô-ma 5:12-19).

III. Tại Sao Chúa Giê-xu Phải Là Một Con Người Thực Sự? (Ý Nghĩa Cứu Rỗi)

Việc Chúa Giê-xu mang lấy bản chất con người không phải là một sự kiện ngẫu nhiên, mà là điều thiết yếu cho kế hoạch cứu chuộc của Đức Chúa Trời. Thư Hê-bơ-rơ giải thích rõ ràng:

“Ấy vậy, vì con cái có phần về huyết và thịt, nên chính Đức Chúa Giê-xu cũng có phần vào đó, hầu cho Ngài bởi sự chết mình mà phá diệt kẻ cầm quyền sự chết, là ma quỉ, và giải thoát mọi kẻ vì sự sợ hãi sự chết bị cầm tôi trọn đời… Vậy thì, Ngài phải giống như anh em mình trong mọi việc, để trở nên một thầy tế lễ thượng phẩm hay thương xót và trung tín trong sự hầu việc Đức Chúa Trời, đặng đền tội cho chúng dân.” (Hê-bơ-rơ 2:14-17).

Chúng ta có thể tóm tắt ý nghĩa cứu rỗi qua ba phương diện chính:

1. Để Làm Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm Thay Mặt Chúng Ta: Theo Cựu Ước, thầy tế lễ phải là người được chọn từ giữa vòng loài người, để đại diện cho loài người dâng của lễ lên Đức Chúa Trời (Hê-bơ-rơ 5:1). Chúa Giê-xu, với tư cách là con người thật, có thể đại diện cho chúng ta một cách hoàn hảo trước mặt Đức Chúa Trời. Ngài “có thể cảm thương” (tiếng Hy Lạp: συμπαθῆσαιsympathēsai, nghĩa là cùng cảm thấy, đồng cảm sâu sắc) với những yếu đuối và đau khổ của chúng ta.

2. Để Trở Nên Của Lễ Chuộc Tội Hoàn Hảo: Sự chết chuộc tội đòi hỏi một sự sống hoàn hảo phải bị cất đi. Chỉ có sự sống của một con người thật mới có thể đại diện và thế chỗ cho sự sống của nhân loại sa ngã. Huyết của loài vật không thể cất tội lỗi đi được (Hê-bơ-rơ 10:4), nhưng huyết của Con Người vô tội, Đấng tự nguyện dâng chính mình, mới có giá trị đời đời (Hê-bơ-rơ 9:12-14).

3. Để Chiến Thắng Tội Lỗi và Sự Chết Trong Chính Xác Thịt Con Người: A-đam thứ nhất, một con người, đã đem tội lỗi và sự chết vào thế gian. A-đam sau cùng là Chúa Giê-xu Christ, cũng là một con người, đã chiến thắng tội lỗi qua đời sống vâng phục và chiến thắng sự chết qua sự phục sinh (1 Cô-rinh-tô 15:21-22, 45). Ngài đã kết án tội lỗi trong xác thịt (Rô-ma 8:3).

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Chân lý về Chúa Giê-xu là con người thật không chỉ là giáo lý suông, mà có sức biến đổi sâu sắc đời sống chúng ta hôm nay.

1. Sự An Ủi Sâu Xa Trong Lúc Yếu Đuối và Cám Dỗ: Khi bạn cảm thấy kiệt sức, cô đơn, bị hiểu lầm, hoặc đang vật lộn với cám dỗ, hãy nhớ rằng bạn có một Đấng Cứu Thế hoàn toàn hiểu bạn. Ngài không đứng từ xa phán xét, nhưng đã bước vào chính kinh nghiệm của nhân loại. Bạn có thể đến với Ngài với sự tin cậy trọn vẹn, vì “Ngài có thể cảm thương”. Lời cầu nguyện của bạn trở nên thân mật hơn: bạn đang nói chuyện với một Đấng đã từng là con người.

2. Nền Tảng Cho Sự Cầu Thay: Chúa Giê-xu, với tư cách là Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm đang ngồi bên hữu Đức Chúa Trời, luôn luôn cầu thay cho chúng ta (Hê-bơ-rơ 7:25). Sự cầu thay của Ngài có trọng lượng vì Ngài nói: “Cha ơi, Con biết cảm giác đó. Con đã ở đó. Xin Cha ban ân điển và sức lực cho anh chị em của Con.” Điều này củng cố đức tin của chúng ta mỗi khi nhân danh Ngài đến cùng Đức Chúa Trời.

3. Khuôn Mẫu Cho Nhân Tính Được Cứu Chuộc: Chúa Giê-xu bày tỏ nhân tính đúng như Đức Chúa Trời đã dựng nên – một sự phụ thuộc hoàn toàn vào Cha, vâng phục trong tình yêu thương, và sống đầy dẫy Đức Thánh Linh. Đời sống của Ngài cho chúng ta thấy hình ảnh của một “con người mới” mà chúng ta đang được biến hóa trở nên giống như (Ê-phê-sô 4:22-24). Chúng ta học nơi Ngài cách sống với những cảm xúc lành mạnh, biên giới rõ ràng, và mục đích thiên thượng.

4. Sự Xác Quyết Về Chiến Thắng Sau Cùng: Vì Chúa Giê-xu đã chiến thắng tội lỗi và sự chết trong thân thể con người, nên những ai thuộc về Ngài cũng sẽ được kinh nghiệm sự phục sinh của thân thể (Rô-ma 8:11). Sự hiện diện thể xác của Ngài sau phục sinh là lời hứa bảo đảm cho chúng ta về một tương lai không phải là linh hồn phi thể chất, mà là một thân thể vinh hiển, được cứu chuộc trọn vẹn (Phi-líp 3:20-21). Điều này mang lại hy vọng khi chúng ta đối diện với bệnh tật, lão hóa và sự chết.

Kết Luận

Chúa Giê-xu Christ là con người thực sự. Ngài không phải là một bóng ma, một ảo ảnh, hay một vị thần mang mặt nạ con người. Ngài đã mặc lấy trọn vẹn nhân tính của chúng ta – với thân thể, linh hồn, trí óc, cảm xúc và ý chí – ngoại trừ tội lỗi. Sự nhập thể này là trung tâm của Phúc Âm: Đức Chúa Trời đã đến gần, Ngài đã bước vào trong sự hỗn loạn và đau khổ của nhân thế để giải cứu chúng ta từ bên trong.

Hiểu biết và tin nhận chân lý này dẫn chúng ta đến sự thờ phượng sâu nhiệm hơn, sự tin cậy mật thiết hơn, và một đời sống bắt chước Ngài cách can đảm hơn. Chúa Giê-xu, Con Đức Chúa Trời hằng hữu và cũng là Con Người trọn vẹn, xứng đáng với mọi sự ngợi khen, vì qua thân vị duy nhất của Ngài, cầu nối giữa Đức Chúa Trời và loài người đã được thiết lập đời đời. “Vả, chỉ có một Đức Chúa Trời, và chỉ có một Đấng Trung bảo ở giữa Đức Chúa Trời và loài người, tức là Đức Chúa Jêsus Christ, là người.” (1 Ti-mô-thê 2:5).

A-men.

Quay Lại Bài Viết