Tại sao Chúa không chữa lành cho người cụt tay chân?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,964 từ
Chia sẻ:

Tại Sao Chúa Không Chữa Lành Cho Người Cụt Tay Chân?

Trong hành trình đức tin, một trong những câu hỏi gây trăn trở sâu sắc nhất cho nhiều Cơ đốc nhân là: Tại sao một Đức Chúa Trời toàn năng, yêu thương, và là Đấng chữa lành (Xuất Ê-díp-tô Ký 15:26) lại không chữa lành cho tất cả mọi người, đặc biệt là những người mang khuyết tật thể chất nặng nề như cụt tay chân? Câu hỏi này chạm đến nỗi đau, sự bối rối và đôi khi là nghi ngờ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh để tìm kiếm sự hiểu biết thấu đáo, không nhằm đưa ra câu trả lời đơn giản, mà để khám phá chương trình, quyền tối thượng và ân điển sâu nhiệm của Đức Chúa Trời trong những hoàn cảnh khó hiểu nhất.

I. Quan Điểm Kinh Thánh Về Khuyết Tật Và Sự Chữa Lành

Trước hết, cần xác lập quan điểm của Kinh Thánh về khuyết tật. Trong Cựu Ước, Luật pháp bảo vệ người tàn tật: "Chớ rủa sả người điếc, và chớ đặt hòn đá trước mặt người mù" (Lê-vi Ký 19:14). Đặc biệt, khi Đức Chúa Trời phán với Môi-se về sự không toàn vẹn, Ngài nhấn mạnh: "Chẳng có người nào vì cớ mù, què, sẹo mũi, hay là có chi tiết dư của mình, được đến gần" để dâng của lễ, nhưng điều này liên quan đến hình bóng thuộc linh về sự toàn hảo của Đấng Christ, chứ không phải sự khinh miệt (Lê-vi Ký 21:18-21).

Trong Tân Ước, Chúa Giê-xu hoàn toàn phá vỡ mọi định kiến. Ngài chủ động chữa lành người què, đui, điếc. Câu chuyện người mù từ thuở sanh ra trong Giăng chương 9 là then chốt. Các môn đồ hỏi: "Thưa thầy, ai đã phạm tội, người hay là cha mẹ người, mà người sanh ra thì mù như vậy?" Chúa Giê-xu đáp: "Đó chẳng phải tại người hay tại cha mẹ đã phạm tội; nhưng ấy để cho những việc Đức Chúa Trời được tỏ ra trong người" (Giăng 9:1-3). Nguyên tắc này mở ra một tầm nhìn hoàn toàn mới: Khuyết tật không nhất thiết là hậu quả trực tiếp của tội cá nhân, mà có thể là phương tiện để bày tỏ quyền năng và vinh quang của Đức Chúa Trời. Từ Hy Lạp "φανερωθῇ" (phanerōthē) có nghĩa "được bày tỏ, được biểu lộ ra". Trong sự yếu đuối, quyền năng của Đức Chúa Trời được biểu lộ cách trọn vẹn nhất (2 Cô-rinh-tô 12:9).

II. Những Lý Do Theo Quan Điểm Kinh Thánh

Kinh Thánh không đưa ra một câu trả lời đơn nhất, nhưng qua các phân đoạn, chúng ta có thể nhìn thấy nhiều khía cạnh trong ý muốn nhiệm mầu của Đức Chúa Trời.

1. Quyền Tối Thượng Và Sự Khôn Ngoan Không Dò Được Của Đức Chúa Trời

Sứ đồ Phao-lô tuyên bố: "Ôi! sâu nhiệm thay là sự giàu có, khôn ngoan và thông biết của Đức Chúa Trời! Sự phán xét của Ngài nào ai thấu được, đường nẻo của Ngài nào ai hiểu được!" (Rô-ma 11:33). Từ "ἀνεξερεύνητα" (anexereunēta) nghĩa là "không thể dò xét, không thể truy tìm". Có những lý do thuộc về Đức Chúa Trời mà trí óc hữu hạn của con người không thể thấu hiểu hết. Gióp, sau khi chất vấn Chúa, đã nhận ra: "Tôi lấy làm hổ thẹn về các lời tôi đã nói, và ăn năn trong tro bụi" (Gióp 42:6). Đức tin của chúng ta đặt nơi Bản Tính của Ngài (yêu thương, công bình, toàn tri) hơn là sự hiểu biết đầy đủ về Phương Pháp của Ngài.

2. Ân Điển Đầy Đủ Trong Sự Yếu Đuối

Kinh nghiệm của Phao-lô với "cái giằm xóc trong thịt" là minh họa rõ nhất. Ông ba lần cầu xin Chúa cất nó đi, nhưng Chúa phán: "Ân điển ta đủ cho ngươi rồi, vì sức mạnh của ta nên trọn vẹn trong sự yếu đuối" (2 Cô-rinh-tô 12:9). Từ Hy Lạp "ἀρκεῖ" (arkeí) có nghĩa "đầy đủ, thỏa mãn". Chúa không hứa cất đi sự yếu đuối, nhưng hứa ban ân điển đầy đủ để sống và thậm chí vui mừng trong đó. Sự yếu đuối trở thành "chiếc bình đất" để chứa đựng châu báu quyền năng của Đức Chúa Trời (2 Cô-rinh-tô 4:7). Đối với người cụt tay chân, sự hiện diện, sức chịu đựng và niềm vui siêu nhiên của họ giữa nghịch cảnh có thể là một chứng nhân quyền năng hơn nhiều một phép lạ chữa lành thể xác.

3. Sự Trưởng Thành Thuộc Linh Và Nhân Cách Đức Tin

Thử thách rèn luyện đức tin. Gia-cơ viết: "Hãy coi sự thử thách trăm bề thoạt đến cho anh em như là điều vui mừng trọn vẹn, vì biết rằng sự thử thách đức tin anh em sanh ra sự nhịn nhục" (Gia-cơ 1:2-3). Sự khuyết tật có thể là "lò lửa" tinh luyện đức tin, đẩy chúng ta vào sự lệ thuộc hoàn toàn vào Chúa, phát triển lòng kiên nhẫn, sự cảm thông và tính cách giống Đấng Christ. Phi-e-rơ so sánh đức tin được thử nghiệm quý hơn vàng (1 Phi-e-rơ 1:7).

4. Sự Mong Đợi Sự Cứu Chuộc Trọn Vẹn Của Thân Thể

Kinh Thánh dạy rõ ràng rằng sự chữa lành cuối cùng và trọn vẹn sẽ đến trong sự phục sinh. "Nhưng chúng ta, là người ở trong trại nầy, than thở dưới gánh nặng, vì không muốn lột bỏ, nhưng muốn mặc lấy sự sống... Đức Chúa Trời... cũng sẽ ban sự sống cho thân thể hay chết của anh em bởi Thánh Linh Ngài, là Đấng ở trong anh em" (Rô-ma 8:23, 11). Phao-lô nói về thân thể "hèn mạt" sẽ được biến hóa nên giống như thân thể vinh hiển của Chúa (Phi-líp 3:21). Do đó, mọi sự chữa lành trên đất đều là sự nếm trước và là dấu chỉ của sự cứu chuộc trọn vẹn thân thể trong cõi đời đời. Sự không chữa lành trong hiện tại nhắc chúng ta hướng lòng về sự hoàn tất tuyệt đối trong tương lai.

5. Mục Đích Cộng Đồng Và Sự Phục Vụ Lẫn Nhau

Phao-lô dạy trong Hội Thánh, các chi thể yếu hơn lại là cần thiết, và những chi thể kém vinh hơn, chúng ta lại mặc lấy sự trọng thể hơn cho (1 Cô-rinh-tô 12:22-24). Người khuyết tật trong thân thể Đấng Christ có một vị trí và chức vụ đặc biệt: họ dạy Hội Thánh về sự lệ thuộc, sự kiên nhẫn, và tình yêu thương thực tiễn. Họ thách thức cái nhìn thế gian về giá trị và năng lực, hướng mọi người đến nguồn sức mạnh thật sự là Đấng Christ.

III. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Làm thế nào để sống với những lẽ thật này một cách thiết thực?

1. Thay Đổi Tầm Nhìn Từ "Tại Sao?" Sang "Để Làm Gì?" Thay vì dừng lại ở câu hỏi "Tại sao Chúa cho phép điều này?", hãy tiến đến câu hỏi của Chúa Giê-xu: "Để việc gì của Đức Chúa Trời được tỏ ra?" (Giăng 9:3). Cầu nguyện: "Lạy Chúa, xin dạy con biết Ngài muốn bày tỏ chính Ngài, ân điển Ngài, và tình yêu Ngài qua hoàn cảnh này như thế nào?"

2. Tìm Kiếm Và Tuyên Xưng Sự Đầy Đủ Của Ân Điển. Mỗi ngày, hãy kinh nghiệm lời hứa: "Ân điển Ta đủ cho ngươi." Hãy thành thật với Chúa về nỗi đau, sự thất vọng, nhưng cũng tìm kiếm sức mới từ Ngài (Ê-sai 40:31). Ghi nhật ký về những lúc cảm nhận được sức lực, sự bình an, hoặc sự giúp đỡ siêu nhiên của Chúa trong lúc yếu đuối nhất.

3. Sống Như Một Chứng Nhân Của Niềm Hy Vọng Vĩnh Cửu. Đời sống của người tin Chúa dù có khuyết tật vẫn có thể rực sáng niềm hy vọng về thiên đàng, nơi mọi nước mắt lau sạch, không còn đau đớn, khóc than hay khuyết tật (Khải Huyền 21:4). Cơ đốc nhân khuyết tật có thể làm chứng: "Sự thử thách nhẹ và tạm của chúng tôi sanh cho chúng tôi sự vinh hiển cao trọng đời đời, vô lượng vô biên" (2 Cô-rinh-tô 4:17).

4. Hội Thánh Cần Bày Tỏ Tình Yêu Thương Thực Tế. Hội Thánh phải là nơi người khuyết tật cảm thấy được chào đón, có giá trị và có thể phục vụ. Điều này đòi hỏi sự nhạy cảm, điều chỉnh cơ sở vật chất, và quan trọng hơn là tấm lòng yêu thương, tôn trọng thật sự (Gia-cơ 2:1-4). Thay vì thương hại, hãy trao cho họ tình bạn, sự đồng hành và cơ hội phục vụ theo ân tứ Chúa ban.

5. Tiếp Tục Cầu Nguyện Với Đức Tin, Nhưng Thuận Phục Ý Muốn Chúa. Chúa Giê-xu dạy chúng ta cầu xin. Chúng ta vẫn nên cầu nguyện cho sự chữa lành, vì Ngài là Đấng chữa lành. Nhưng chúng ta cầu nguyện với tấm lòng như Chúa Giê-xu trong vườn Ghết-sê-ma-nê: "Song, không theo ý con, mà theo ý Cha" (Ma-thi-ơ 26:39). Đức tin không phải là bắt Chúa làm theo ý mình, mà là tin cậy hoàn toàn vào sự khôn ngoan và tình yêu của Ngài, dù câu trả lời là "được", "không" hay "chờ đợi".

Kết Luận

Câu hỏi "Tại sao Chúa không chữa lành?" đưa chúng ta vào trung tâm của mầu nhiệm đức tin. Kinh Thánh không hứa hẹn một cuộc sống không đau đớn hay khuyết tật trên đất này, nhưng hứa một Đấng đồng hành với chúng ta trong mọi hoàn cảnh (Ma-thi-ơ 28:20), ban ân điển đầy đủ để chịu đựng và thậm chí vui mừng, và hứa một tương lai vinh hiển nơi mọi sự được làm mới. Người cụt tay chân trong Chúa Giê-xu không phải là nạn nhân của sự bỏ rơi, mà có thể trở thành những chiến sĩ đức tin mạnh mẽ nhất, những sứ giả sống động về ân điển, và những lời tiên tri thầm lặng về sự cứu chuộc trọn vẹn đang đến. Cuối cùng, câu trả lời sâu xa nhất không nằm ở một lý thuyết, mà nằm ở một Con Người: Chúa Giê-xu Christ, Đấng đã mang lấy mọi sự đau đớn và yếu đuối của chúng ta trên thập tự giá (Ê-sai 53:4), và hứa rằng trong Ngài, dù thân thể có tàn tạ, thì con người bề trong vẫn được đổi mới từng ngày (2 Cô-rinh-tô 4:16). Sự hiện diện của Ngài là câu trả lời cuối cùng cho mọi nỗi đau.

Quay Lại Bài Viết