Tại Sao Chúa Giê-xu Bị Đóng Đinh?
Trong dòng chảy lịch sử nhân loại, sự kiện Chúa Giê-xu Christ, Con Đức Chúa Trời, bị đóng đinh trên cây thập tự tại đồi Gô-gô-tha là trọng tâm không chỉ của lịch sử Cơ Đốc giáo mà của toàn bộ câu chuyện cứu rỗi. Sự kiện này thoạt nhìn có vẻ là một bi kịch của một bậc thầy đạo đức bị chính quyền và tôn giáo đương thời loại bỏ. Tuy nhiên, dưới ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời, nó được bày tỏ như một kế hoạch cứu chuộc vĩ đại, được Đức Chúa Cha định trước từ trước khi sáng thế. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá những nguyên nhân thần học, lịch sử và thuộc linh đằng sau câu hỏi then chốt: Tại sao Chúa Giê-xu phải bị đóng đinh?
I. Nguyên Nhân Căn Bản: Bản Chất Tội Lỗi Của Con Người Và Sự Công Bình Của Đức Chúa Trời
Để hiểu sâu sắc về thập tự giá, chúng ta phải bắt đầu từ nguyên nhân gốc rễ: tội lỗi. Kinh Thánh tuyên bố: "Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời" (Rô-ma 3:23). Từ sự sa ngã của A-đam, tội lỗi đã vào thế gian, và cùng với nó là sự chết (Rô-ma 5:12). Đức Chúa Trời là Đấng Thánh Khiết tuyệt đối và Công Bình tuyệt đối. Bản chất thánh khiết của Ngài không thể phớt lờ tội lỗi; sự công bình của Ngài đòi hỏi một sự trừng phạt. Tiên tri Ha-ba-cúc viết: "Mắt Chúa thánh sạch chẳng nhìn sự dữ, chẳng có thể nhìn sự trái ngược được" (Ha-ba-cúc 1:13a).
Hình phạt cho tội lỗi là sự chết, không chỉ là cái chết thể xác mà là sự phân cách đời đời khỏi Đức Chúa Trời – sự chết thuộc linh (Rô-ma 6:23a; Ê-xê-chi-ên 18:4). Đây là tình trạng tuyệt vọng của toàn thể nhân loại. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời cũng là Đấng Yêu Thương: "Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài" (Giăng 3:16a). Mâu thuẫn tưởng như không thể giải quyết được giữa tình yêu thương muốn tha thứ và sự công bình đòi hỏi hình phạt đã được giải quyết một cách trọn vẹn nơi thập tự giá của Đấng Christ. Đây chính là sự khôn ngoan nhiệm mầu của Đức Chúa Trời.
II. Sự Đóng Đinh Là Sự Ứng Nghiệm Của Lời Tiên Tri Và Ý Chỉ Đời Đời Của Đức Chúa Trời
Sự đóng đinh của Chúa Giê-xu không phải là một tai nạn lịch sử hay kết quả của sự tính toán sai lầm. Đó là trung tâm của ý chỉ đời đời của Đức Chúa Trời. Phi-e-rơ tuyên bố trong ngày lễ Ngũ Tuần: "Người đó bị nộp, theo ý định trước và sự biết trước của Đức Chúa Trời, anh em đã mượn tay độc ác mà đóng đinh Người trên thập tự giá" (Công vụ 2:23). Sự "ý định trước" (tiếng Hy Lạp: horismenē boulē) này chỉ về kế hoạch quyết định và có chủ đích từ đời đời của Ba Ngôi Đức Chúa Trời.
Cựu Ước đã đầy những lời tiên tri mô tả chi tiết về sự chết chuộc tội của Đấng Mết-si-a, mà Chúa Giê-xu đã làm trọn:
- Hình ảnh Con Chiên Vượt Qua: Xuất Ê-díp-tô ký 12 mô tả con chiên không tì vết bị giết, huyết bôi lên mày cửa để dân sự được cứu khỏi sự hủy diệt. Giăng Báp-tít đã giới thiệu Chúa Giê-xu: "Kìa, Chiên Con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội lỗi thế gian đi!" (Giăng 1:29).
- Lời Tiên Tri Trực Tiếp Về Sự Đóng Đinh: Khoảng 700 năm trước, tiên tri Ê-sai đã mô tả một cách sống động về sự đau đớn và ý nghĩa cái chết của Đấng Tôi Tớ Chịu Khổ: "Người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương... Người đã bị đánh đập vì sự phạm pháp của dân ta... Đức Giê-hô-va đã làm cho tội lỗi của hết thảy chúng ta đều chất trên người" (Ê-sai 53:5-6). Đặc biệt, các chi tiết như bị đâm (Xa-cha-ri 12:10), xương chẳng bị gãy (Thi thiên 34:20; ứng nghiệm trong Giăng 19:33-36), và bị chia áo xống (Thi thiên 22:18; ứng nghiệm trong Giăng 19:24) đều được ứng nghiệm chính xác.
Chính Chúa Giê-xu nhiều lần báo trước về sự chết của Ngài (Mác 8:31; 9:31; 10:33-34). Ngài tuyên bố rõ ràng mục đích của sự hiện đến của Ngài: "Ấy vậy, Con người đã đến, không phải để người ta hầu việc mình, song để mình hầu việc người ta, và phó sự sống mình làm giá chuộc cho nhiều người" (Mác 10:45). Từ "giá chuộc" (tiếng Hy Lạp: lytron) mang ý nghĩa giá tiền để mua lại một nô lệ, chỉ về cái chết của Ngài như giá trả để giải phóng chúng ta khỏi ách nô lệ của tội lỗi.
III. Nguyên Nhân Trực Tiếp Trong Bối Cảnh Lịch Sử: Sự Phối Hợp Của Quyền Lực Tôn Giáo Và Chính Trị
Trong sự quan phòng của Đức Chúa Trời, các nguyên nhân lịch sử trực tiếp đã dẫn đến thập tự giá. Đây là sự phối hợp của nhiều nhóm người với những động cơ khác nhau:
1. Giới Lãnh Đạo Tôn Giáo Do-thái (Các Thầy Tế Lễ Cả, Thầy Thông Giáo, Người Pha-ri-si): Họ cảm thấy uy quyền tôn giáo và địa vị của mình bị Chúa Giê-xu đe dọa. Ngài vạch trần sự giả hình của họ (Ma-thi-ơ 23), phá vỡ những truyền thống do con người đặt ra, và quan trọng nhất, Ngài tuyên bố mình là Con Đức Chúa Trời, xưng Danh Đức Giê-hô-va (“Ta là” trong Giăng 8:58), điều mà họ cho là phạm thượng (Ma-thi-ơ 26:65). Lòng ghen tức và sự sợ hãi mất ảnh hưởng đã thúc đẩy họ (Giăng 11:48).
2. Chính Quyền La Mã (Phi-lát): Quan Tổng đốc Phi-lát nhận thấy Chúa Giê-xu vô tội (Lu-ca 23:4, 14-15, 22). Tuy nhiên, ông bị áp lực chính trị. Các lãnh đạo Do-thái dọa sẽ tố cáo ông không trung thành với Sê-sa nếu tha cho Giê-xu (Giăng 19:12). Động cơ của Phi-lát là sự sợ hãi và mong muốn giữ sự ổn định chính trị hơn là thực thi công lý.
3. Đám Đông Dân Chúng: Cùng một đám đông từng reo hò "Hô-sa-na!" nay bị các thầy tế lễ cả xúi giục đã gào thét "Đóng đinh Ngài trên cây thập tự!... Huyết Ngài lại đổ trên chúng tôi và con cái chúng tôi!" (Ma-thi-ơ 27:22-25). Điều này cho thấy sự thay đổi dễ dàng của đám đông và sức mạnh của sự dắt dẫn sai lạc.
4. Sự Phản Bội Của Giu-đa Ích-ca-ri-ốt: Động cơ của Giu-đa có lẽ là sự tham tiền (Giăng 12:6) và có thể là sự thất vọng vì Chúa Giê-xu không phải là Đấng Mết-si-a theo kiểu chính trị mà ông mong đợi. Sự phản bội của ông là công cụ để các nhà lãnh đạo tôn giáo bắt Chúa cách kín đáo (Lu-ca 22:6).
Điều quan trọng cần nhấn mạnh: trong khi con người hành động với những động cơ tội lỗi của mình, họ vẫn đang thực hiện kế hoạch tối thượng mà "Đức Chúa Trời đã định trước" (Công vụ 4:28).
IV. Ý Nghĩa Thần Học Sâu Nhiệm Của Sự Đóng Đinh: Sự Chuộc Tội Thay Thế
Đây là trọng tâm của Phúc Âm. Sự đóng đinh của Chúa Giê-xu là sự chuộc tội thay thế. Ngài chết thay cho chúng ta, gánh lấy hình phạt mà chúng ta đáng phải chịu. Sứ đồ Phao-lô giải thích: "Đức Chúa Trời đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở nên tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Đấng đó mà được trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời" (2 Cô-rinh-tô 5:21).
Tiếng Hy Lạp cho từ "chuộc tội" trong Rô-ma 3:25 (hilastērion) có nghĩa là "vật chuộc tội" hoặc "nắp thi ân" (trong Hòm Giao Ước), nơi huyết được rưới lên để làm nguôi cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời đối với tội lỗi. Trên thập tự giá, Chúa Giê-xu đã trở thành hilastērion của chúng ta. Ngài là Đấng gánh tội (Ê-sai 53:12), Đấng Trung Bảo (1 Ti-mô-thê 2:5), và của lễ hoàn hảo (Hê-bơ-rơ 9:14).
Tiếng kêu đau đớn của Chúa Giê-xu, "Ê-li, Ê-li, lam-ma-sa-bách-ta-ni?" tức là: "Đức Chúa Trời tôi ơi, Đức Chúa Trời tôi ơi, sao Ngài lìa bỏ tôi?" (Ma-thi-ơ 27:46), không chỉ bày tỏ sự đau đớn về thể xác, mà quan trọng hơn, là sự đau đớn thuộc linh khôn tả. Trong giờ phút đó, Đấng vốn trọn vẹn trong sự hiệp một với Đức Chúa Cha đã gánh chịu sự phân cách, cơn thạnh nộ thánh khiết của Đức Chúa Trời đổ hết trên Ngài như thể Ngài là tội lỗi. Đây là sự trao đổi vĩ đại: sự công bình của Ngài thay cho tội lỗi của chúng ta.
V. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Hôm Nay
Chân lý về thập tự giá không chỉ để suy ngẫm lịch sử, mà phải biến đổi đời sống chúng ta hằng ngày.
1. Sự An Nghỉ Trong Sự Tha Thứ Trọn Vẹn: Vì Chúa Giê-xu đã gánh trọn hình phạt, người tin nhận Ngài không còn bị kết tội (Rô-ma 8:1). Khi bị Satan kết tội hay lương tâm cáo trách, chúng ta có thể chỉ về thập tự giá và tuyên bố: "Chúa Giê-xu đã trả giá rồi." Sự ăn năn của chúng ta không phải là để tái kiếm được sự tha thứ, mà là để quay trở lại với ân điển đã được ban cho.
2. Động Lực Cho Sự Khiêm Nhường Và Tha Thứ: Nếu Chúa Giê-xu, Đấng vô tội, có thể chịu đựng sự sỉ nhục và đau đớn tột cùng để tha thứ cho chính những kẻ đóng đinh Ngài (Lu-ca 23:34), thì chúng ta còn lý do gì để nuôi dưỡng sự oán giận, kiêu ngạo hay không tha thứ cho người khác? Thập tự giá đặt tiêu chuẩn cho mối quan hệ của chúng ta (Ê-phê-sô 4:32).
3. Lời Kêu Gọi Từ Bỏ Chính Mình: Chúa Giê-xu phán: "Nếu ai muốn theo ta, phải tự bỏ mình đi, mỗi ngày vác thập tự giá mình mà theo ta" (Lu-ca 9:23). "Vác thập tự giá" không phải là chịu đựng những khó chịu nhỏ trong đời sống, mà là sự từ bỏ ý chí, quyền lợi và sự sống của chính mình mỗi ngày để vâng phục và bước theo Ngài. Thập tự giá của chúng ta là công cụ tử hình cái tôi.
4. Nền Tảng Cho Sự Hiệp Nhất Trong Hội Thánh: Thập tự giá là mức độ chung mà mọi tội nhân được cứu chuộc đều đứng. Nó phá đổ mọi bức tường ngăn cách về chủng tộc, địa vị xã hội hay quá khứ (Ê-phê-sô 2:14-16). Trong Hội Thánh, chúng ta không còn nhìn nhau theo xác thịt, nhưng là những người đã được Chúa Giê-xu yêu và mua bằng giá cao nhất.
5. Nguồn Hy Vọng Trong Khổ Nạn: Khi đối diện với đau đớn, bệnh tật hay bất công, thập tự giá nhắc chúng ta rằng Đức Chúa Trời không đứng ngoài cuộc đau khổ của con dân Ngài. Chính Ngài đã bước vào nỗi đau tột cùng. Ngài là Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm cảm thông với chúng ta (Hê-bơ-rơ 4:15). Sự đau khổ của chúng ta giờ đây có ý nghĩa và có thể kết hợp với sự đau khổ của Ngài (Cô-lô-se 1:24).
Kết Luận: Sức Mạnh Và Sự Khôn Ngoan Của Đức Chúa Trời
Sứ đồ Phao-lô tóm tắt: "Lời giảng về thập tự giá... là quyền phép của Đức Chúa Trời" và "sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời" (1 Cô-rinh-tô 1:18, 24). Chúa Giê-xu bị đóng đinh vì tội lỗi của chúng ta – đó là lý do khách quan từ phía Đức Chúa Trời. Ngài bị đóng đinh bởi tội lỗi của chúng ta – đó là lý do chủ quan từ phía con người. Thập tự giá là nơi tình yêu thương vô điều kiện và sự công bình tuyệt đối của Đức Chúa Trời gặp nhau một cách trọn vẹn.
Thập tự giá không phải là dấu chấm hết. Nó mở đường cho sự Phục Sinh vinh hiển – bằng chứng rằng Đức Chúa Trời đã chấp nhận của lễ chuộc tội của Con Ngài và chiến thắng sự chết. Do đó, khi chúng ta nhìn lên thập tự giá, chúng ta không nhìn với đôi mắt của thất vọng hay thương xót, nhưng với lòng biết ơn sâu xa, sự thờ phượng và niềm hy vọng trọn vẹn. "Ấy vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới" (2 Cô-rinh-tô 5:17). Đó là quyền năng biến đổi của thập tự giá.