Chủ Nghĩa Vĩnh Cửu
Trong hành trình đức tin, một trong những khái niệm thần học sâu sắc nhất giúp chúng ta hiểu về bản thể của Đức Chúa Trời chính là **Chủ nghĩa Vĩnh Cửu** (Eternalism). Đây không chỉ là một học thuyết trừu tượng, mà là nền tảng để chúng ta nhận biết Đấng Tạo Hóa của mình, từ đó định hình thế giới quan, nhân sinh quan và cách chúng ta sống, tin cậy, và thờ phượng Ngài trong dòng chảy của thời gian.
I. Định Nghĩa: Thời Gian Của Con Người và Sự Vĩnh Cửu Của Đức Chúa Trời
**Chủ nghĩa Vĩnh Cửu**, trong thần học Cơ Đốc, là quan điểm cho rằng Đức Chúa Trời tồn tại bên ngoài và trên hết dòng thời gian tuyến tính (quá khứ - hiện tại - tương lai) mà con người đang kinh nghiệm. Ngài không bị giới hạn bởi thời gian; đối với Ngài, mọi sự kiện - từ công trình sáng tạo đến sự phán xét cuối cùng - đều hiện diện trong một "HIỆN TẠI VĨNH CỮU". Khái niệm này thường được đối chiếu với **Thuyết Vĩnh Cửu** (Everlastingness), cho rằng Đức Chúa Trời trải nghiệm thời gian theo trình tự nhưng không có khởi đầu hay kết thúc. Tuy nhiên, dựa trên Kinh Thánh, Chủ nghĩa Vĩnh Cửu thể hiện một Đức Chúa Trời tối cao, toàn tri, đứng trên mọi ràng buộc của tạo vật.
Để hiểu điều này, chúng ta hãy hình dung: Con người chúng ta như một hành khách trên chuyến tàu thời gian, chỉ có thể nhìn thấy cảnh vật đang đi ngang qua (hiện tại), nhớ về những gì đã qua (quá khứ), và phỏng đoán về phía trước (tương lai). Còn Đức Chúa Trời, Ngài như người đứng trên đỉnh núi cao nhìn toàn cảnh tuyến đường sắt từ điểm xuất phát đến điểm đến cuối cùng. Mọi khoảnh khắc đều mở ra trước mắt Ngài cùng một lúc.
II. Bằng Chứng Kinh Thánh Về Sự Vĩnh Cửu Của Đức Chúa Trời
Kinh Thánh làm chứng xác quyết về bản thể vĩnh cửu của Đức Chúa Trời. Chúng ta hãy cùng phân tích một số phân đoạn then chốt:
1. Trước Khi Có Thời Gian - Đức Chúa Trời Đã Hiện Hữu:
"Hỡi Đức Giê-hô-va, từ trước vô cùng Ngài là nơi ở của chúng tôi. Trước khi núi non chưa sinh, đất và thế gian chưa dựng nên, từ trước vô cùng cho đến đời đời, Ngài là Đức Chúa Trời." (Thi Thiên 90:1-2)
Phần này trong tiếng Hê-bơ-rơ sử dụng từ **`עוֹלָם` (olam)** cho "vô cùng" và "đời đời", mang nghĩa thời gian vô tận, vượt khỏi mọi khung đo lường. Môi-se tuyên bố rõ ràng: Thời gian (núi non, đất, thế gian) có điểm khởi đầu, còn Đức Chúa Trời là "nơi ở" (chỗ ẩn náu, căn nguyên) của chính thời gian ấy. Ngài không thuộc về chuỗi nhân quả thời gian.
2. Danh Xưng Tự Hữu Hằng Hữu:
Khi Đức Chúa Trời bày tỏ danh Ngài cho Môi-se tại bụi gai cháy, Ngài phán: "TA LÀ ĐẤNG TỰ HỮU HẰNG HỮU" (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14).
Danh xưng **YHWH** (Gia-vê) này trong tiếng Hê-bơ-rơ hàm chứa ý nghĩa của động từ "là" (to be) ở thì hiện tại vĩnh viễn. Ngài không phải "Đấng đã là" hay "Đấng sẽ là", mà là "ĐẤNG LÀ" trong mọi thì. Sứ đồ Giăng đã bắt gặp lại danh xưng này trong khải tượng về Đấng Christ phục sinh: "Ta là An-pha và Ô-mê-ga, là Đầu Tiên và Cuối Cùng, là Khởi Nguyên và Tận Chung" (Khải Huyền 22:13).
Chúa Giê-xu khẳng định Ngài đồng nhất với Đức Chúa Trời vĩnh cửu, bao trùm mọi điểm mốc của thời gian.
3. Một Ngày Như Ngàn Năm:
"Hỡi kẻ rất yêu dấu, chớ nên quên rằng ở trước mặt Chúa, một ngày như ngàn năm, ngàn năm như một ngày." (2 Phi-e-rơ 3:8)
Câu Kinh Thánh này thường bị hiểu lầm như một phép tính tỷ lệ. Thực chất, sứ đồ Phi-e-rơ đang nhấn mạnh sự **khác biệt căn bản trong cách cảm nhận thời gian**. Đối với Chúa, đơn vị thời gian dài nhất (ngàn năm) và ngắn nhất (một ngày) đều không có ý nghĩa phân biệt. Điều này không có nghĩa Chúa không quan tâm đến thời gian của chúng ta, mà Ngài thấy toàn cảnh lịch sử cứu chuộc trong cái nhìn tổng thể và trọn vẹn của Ngài.
III. Ý Nghĩa Thần Học và Tương Quan Với Các Giáo Lý Khác
Hiểu về Chủ nghĩa Vĩnh Cửu giúp chúng ta làm sáng tỏ nhiều giáo lý quan trọng:
1. Sự Toàn Tri của Đức Chúa Trời:
Nếu Đức Chúa Trời ở trong thời gian, sự hiểu biết của Ngài về tương lai sẽ là tiên tri, dự đoán. Nhưng vì Ngài đứng trên thời gian, Ngài biết mọi sự một cách trực tiếp và tức thì. "Vì Ngài biết trước, nên đã định sẵn..." (Rô-ma 8:29).
Sự biết trước (foreknowledge) của Ngài không phải là "xem trước" một tương lai độc lập, mà là thấy toàn bộ thực tại trong hiện tại vĩnh cửu của Ngài. Điều này củng cố học thuyết về **sự tiền định** dựa trên thẩm quyền tối cao và ân điển của Ngài.
2. Sự Nhập Thể của Chúa Cứu Thế Giê-xu:
Đây là mầu nhiệm lớn nhất: Đấng Vĩnh Cửu bước vào thời gian. "Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta" (Giăng 1:14).
Chúa Giê-xu Christ, là Đức Chúa Trời thật, đã tự nguyện mang lấy sự giới hạn của không-thời-gian, kinh nghiệm sự chờ đợi, lớn lên, mệt mỏi và cả sự chết. Sự hy sinh của Ngài trên thập tự giá là một sự kiện xảy ra trong thời gian, nhưng có giá trị và hiệu lực xóa tội cho tất cả những ai tin, trong mọi thời đại (Hê-bơ-rơ 9:12). Sự Phục Sinh của Ngài là sự chiến thắng vĩnh viễn của sự sống đời đời trên sự chết và thời gian.
3. Sự Cứu Rỗi và Sự Sống Đời Đời:
Sự sống đời đời mà Chúa hứa ban (Giăng 3:16) không chỉ là cuộc sống kéo dài vô tận, mà trước hết là **phẩm chất của sự sống thuộc về cõi vĩnh cửu**. Khi một người tin nhận Chúa Giê-xu, họ được tái sinh và bắt đầu tham dự ngay vào sự sống vĩnh cửu này (Giăng 5:24). Họ được đưa vào mối tương quan với Đấng Vĩnh Cửu, và do đó, cuộc đời họ được đặt trong kế hoạch vĩnh cửu của Đức Chúa Trời.
IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Chân lý về Đức Chúa Trời Vĩnh Cửu không phải để thỏa mãn trí óc, mà để biến đổi đời sống. Dưới đây là những áp dụng cụ thể:
1. Sống Với Sự Bình An và Kiên Nhẫn:
Khi đối diện với hoàn cảnh khó khăn, chờ đợi lời cầu nguyện được nhậm, hay thấy kế hoạch của Chúa dường như chậm trễ, chúng ta dễ nản lòng. Hiểu rằng Chúa thấy trọn cả bức tranh từ đầu đến cuối giúp chúng ta **tin cậy** Ngài cách trọn vẹn hơn. "Sự chậm trễ" của Ngài (theo góc nhìn chúng ta) luôn nằm trong sự khôn ngoan và thời điểm hoàn hảo của Đấng thấy cả quá khứ lẫn tương lai như hiện tại (Truyền đạo 3:11).
2. Đánh Giá Đúng Giá Trị Vĩnh Cửu Của Mọi Sự:
Phao-lô khuyên: "Hãy chăm chỉ về những sự ở trên trời, đừng chăm chỉ về những sự ở dưới đất" (Cô-lô-se 3:2).
Biết rằng chúng ta thuộc về cõi vĩnh cửu giúp chúng ta đặt ưu tiên cho những điều có giá trị đời đời: mối tương giao với Chúa, việc đầu tư vào Nước Trời, và sự phát triển nhân cách Christ trong chúng ta. Những lo lắng, ham muốn vật chất tạm bợ sẽ mất đi sức nặng khi được đo lường trên thước đo vĩnh cửu.
3. Sống Với Hy Vọng Vững Chắc:
Lời hứa về sự trở lại của Chúa Giê-xu, sự sống lại thân thể, và Trời Mới Đất Mới (Khải Huyền 21:1-5) không phải là "có thể xảy ra" mà là **thực tại chắc chắn** trong cái nhìn vĩnh cửu của Đức Chúa Trời. Hy vọng này trở thành "cái neo của linh hồn" (Hê-bơ-rơ 6:19), giữ vững chúng ta giữa mọi sóng gió cuộc đời.
4. Cầu Nguyện Với Sự Tự Tin:
Chúng ta đến với Đấng nghe lời cầu nguyện của chúng ta không phải như một vị thần bận rộn với dòng thời gian, mà là Cha Thiên Thượng đã thấy trọn nhu cầu của chúng ta và đã chuẩn bị sự đáp lời trong kế hoạch vĩnh cửu của Ngài. Điều này giải phóng chúng ta khỏi sự lo lắng "phải cầu nguyện thế nào cho đúng" và dẫn chúng ta vào sự thờ phượng, tạ ơn, phó thác.
V. Kết Luận: Sống Trong Ánh Sáng Của Sự Vĩnh Cửu
Chủ nghĩa Vĩnh Cửu dạy chúng ta rằng Đức Chúa Trời của chúng ta là Đấng **Siêu Việt Tuyệt Đối** (vượt trên thời gian) nhưng cũng là Đấng **Gần Gũi Thân Thiết** (đã bước vào thời gian trong Chúa Cứu Thế Giê-xu). Sự hiểu biết này mời gọi chúng ta sống một đời sống "được định hướng bởi sự vĩnh cửu". Mỗi ngày sống dưới đất đều được soi sáng bởi ánh sáng từ cõi đời đời. Mỗi quyết định, mỗi đau khổ, mỗi niềm vui đều mang một ý nghĩa mới khi được đặt trong bàn tay của Đấng nắm giữ chìa khóa của thời gian.
Cuối cùng, hãy để lời của tác giả Thi Thiên kết thúc bài nghiên cứu này: "Xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày của chúng tôi, hầu cho chúng tôi được lòng khôn ngoan." (Thi Thiên 90:12).
Sự khôn ngoan thật là biết sống mỗi ngày trong thời gian hữu hạn này với tấm lòng hướng về Đấng Vĩnh Cửu và vương quốc không hề hư nát của Ngài.