Người Tin Chúa Có Quyền Trên Sa-tan Không?
Trong hành trình đức tin, một trong những câu hỏi then chốt và thiết thực mà mỗi Cơ Đốc nhân đều đối diện là: “Là một người tin Chúa, tôi có thẩm quyền hay quyền năng gì đối với Sa-tan và các thế lực tối tăm không?” Câu trả lời không chỉ là “có” hay “không” đơn giản, mà là một sự mặc khải sâu sắc về vị trí, thẩm quyền và trách nhiệm của chúng ta trong Đấng Christ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh, khai phá nền tảng của thẩm quyền thuộc linh mà người tin Chúa được ban cho, phạm vi và giới hạn của nó, cùng với những ứng dụng thiết thực cho đời sống hằng ngày.
Trước khi hiểu về thẩm quyền của chúng ta, chúng ta phải hiểu về chiến thắng vĩ đại của Đấng Christ. Nền tảng duy nhất cho mọi thẩm quyền của tín đồ là sự chết, sự sống lại và sự tôn cao của Chúa Giê-xu Christ. Sứ đồ Phao-lô viết trong Cô-lô-se 2:15: “Ngài đã truất bỏ các quyền cai trị cùng các thế lực, dùng thập tự giá chiến thắng chúng nó, và nộp ra tỏ tường giữa thiên hạ.” Từ ngữ Hy Lạp ἀπεκδύομαι (apekdyomai) ở đây mang nghĩa “cởi bỏ, tước đoạt, tước khí giới”. Trên thập tự giá, Đấng Christ đã tước đoạt vũ khí và quyền lực chủ yếu của Sa-tan – đó là tội lỗi và sự chết.
Chúa Giê-xu long trọng tuyên bố trước khi thăng thiên trong Ma-thi-ơ 28:18: “Hết cả quyền phép ở trên trời và dưới đất đã giao cho ta.” Từ “quyền phép” trong nguyên ngữ là ἐξουσία (exousia), nghĩa là thẩm quyền, quyền lực hợp pháp, quyền hành. Thẩm quyền vô hạn này thuộc về Đấng Christ. Và chính trong Ngài, thẩm quyền ấy được ủy thác cho Hội Thánh Ngài. Trong Ê-phê-sô 1:19-23, Phao-lô cầu nguyện cho các tín đồ nhận biết quyền vô hạn của Đấng Christ, “Ngài đã bắt muôn vật phục dưới chân Đấng Christ, và ban cho Đấng Christ làm đầu Hội thánh”. Hội Thánh là thân thể của Đấng Christ, Đấng đã làm đầu mọi quyền cai trị và thế lực. Đây là căn cước và vị trí của chúng ta.
Chúa Giê-xu không chỉ chiến thắng mà còn chủ động trao thẩm quyền đó cho các môn đồ Ngài, và rộng hơn là cho mọi người tin Ngài.
1. Lời Hứa và Mệnh Lệnh Đầu Tiên (Lu-ca 9:1; 10:19): Khi sai mười hai sứ đồ đi, “Ngài gọi mười hai sứ đồ lại, ban quyền năng (δύναμις - dynamis) phép tắc (ἐξουσία - exousia) trên các ma quỉ, để đuổi chúng nó và chữa lành mọi thứ tật bịnh.” Sau đó, khi sai bảy mươi môn đồ, Ngài phán: “Nầy, ta đã ban quyền (ἐξουσία - exousia) cho các ngươi đạp rắn, bò cạp, và mọi quyền (δύναμις - dynamis) của kẻ nghịch dưới chân; không gì làm hại các ngươi được.” (Lu-ca 10:19). Đây là một sự ủy quyền rõ ràng.
2. Đại Mạng Lệnh và Dấu Hiệu Kèm Theo (Mác 16:17-18): Chúa Giê-xu phán: “Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy:… nhơn danh ta mà đuổi quỉ… bắt rắn… uống giống chi độc chẳng hại gì…” Mặc dù có những tranh luận về văn bản học của phân đoạn Mác 16:9-20, nguyên tắc được nêu ra phù hợp với toàn bộ chứng cớ Tân Ước: danh Chúa Giê-xu mang thẩm quyền.
3. Thẩm Quyền Trong Danh Chúa Giê-xu: Đây là chìa khóa trung tâm. Công vụ 16:18 ghi lại Phao-lô đối diện với một con đòi bị quỉ ám. Sau nhiều ngày, “Phao-lô… quay lại nói với quỉ rằng: Ta nhơn danh Đức Chúa Jêsus Christ mà truyền mầy ra khỏi người đờn bà nầy.” Hành động này không dựa trên cá nhân Phao-lô, mà trên thẩm quyền của Danh Giê-xu. Sách Công vụ cũng ghi lại lời cảnh báo của một số người Do Thái gian ác dùng danh Chúa mà không có mối liên hệ thật, dẫn đến thất bại thảm hại (Công vụ 19:13-16). Điều này nhấn mạnh rằng thẩm quyền không phải là một “câu thần chú” hay kỹ thuật, mà gắn liền với mối quan hệ với Chủ nhân của Danh ấy – chính là Chúa Giê-xu.
4. Lời Tuyên Bố Mạnh Mẽ Của Chúa Giê-xu (Lu-ca 10:20): Ngay sau lời hứa về quyền năng, Chúa Giê-xu nói: “Dầu vậy, chớ vui mừng vì các quỉ phải vâng phục các ngươi; nhưng hãy vui mừng vì tên các ngươi đã ghi trên thiên đàng.” Điều này đặt thẩm quyền vào đúng bối cảnh: niềm vui lớn nhất và sự bảo đảm nền tảng của chúng ta là sự cứu rỗi và mối liên hệ với Đức Chúa Trời, không phải là quyền năng bản thân.
Người tin Chúa có quyền, nhưng không phải là quyền vô hạn hay độc lập. Sự hiểu lầm ở đây có thể dẫn đến kiêu ngạo thuộc linh hoặc thất vọng.
1. Thẩm Quyền Là “Ủy Quyền”, Không Phải “Sở Hữu”: Chúng ta không sở hữu quyền năng tự thân. Chúng ta thi hành thẩm quyền với tư cách là đại sứ, thừa tác viên của Vương Quốc Đức Chúa Trời, nhân danh Vua Giê-xu. Như một sĩ quan cảnh sát có quyền dừng xe nhân danh pháp luật, chứ không phải nhân danh cá nhân anh ta.
2. Chiến Trận Thuộc Linh Là Một Cuộc Chiến, Không Phải Một Cuộc Dạo Chơi: Sa-tan vẫn là kẻ thù mạnh mẽ và xảo quyệt (1 Phi-e-rơ 5:8). Các thế lực ma quỉ vẫn hoạt động. Chúng ta có thẩm quyền, nhưng điều đó không có nghĩa mọi cuộc đối đầu đều dễ dàng. Ngay cả thiên sứ trưởng Mi-chen, khi tranh chiến với ma quỉ về xác Môi-se, cũng không dám “lấy lời nhiếc móc mà đoán phạt” mà nói: “Nguyền Chúa quở trách ngươi!” (Giu-đe 1:9). Điều này dạy chúng ta sự kính sợ và không khinh dể kẻ thù.
3. Thẩm Quyền Được Thi Hành Trong Sự Vâng Phục Và Sự Cầu Nguyện: Chúng ta không thể sống trong tội lỗi, kiêu ngạo, hay sự bất hòa rồi mong muốn thi hành thẩm quyền thuộc linh cách hiệu quả. Gia-cơ 4:7 đưa ra trình tự: “Hãy phục Đức Chúa Trời; hãy chống trả ma quỉ, thì nó sẽ lánh xa anh em.” Sự vâng phục Chúa đi trước sự chống trả ma quỉ. Tương tự, Mác 9:29 cho thấy một loại quỉ đặc biệt chỉ có thể bị đuổi ra bởi “sự cầu nguyện” (và kiêng ăn – theo một số bản thảo). Điều này cho thấy thẩm quyền được vận hành trong sự lệ thuộc, giao thông với Đức Chúa Trời.
Làm thế nào để một Cơ Đốc nhân bình thường sống và thi hành thẩm quyền này?
1. Xác Định Căn Tính Trong Đấng Christ: Bước đầu tiên là hiểu biết và tin nhận vị trí của mình. Bạn không còn là nô lệ của tội lỗi hay sợ hãi. Bạn ở trong Đấng Christ, và Ngài ở trong bạn. Hãy nghiên cứu các thư tín (như Ê-phê-sô, Cô-lô-se) để thấm nhuần lẽ thật này. Thẩm quyền bắt đầu từ nhận thức thuộc linh.
2. Sử Dụng Các Vũ Khí Thuộc Linh (Ê-phê-sô 6:10-18): Thẩm quyền không phải chỉ để “đuổi quỉ” cách kịch tính, mà để đứng vững trong mọi cuộc tấn công. Hãy mặc lấy toàn giáp của Đức Chúa Trời: lẽ thật, sự công bình, sự sẵn sàng của Tin Lành bình an, đức tin, sự cứu rỗi, và “gươm của Đức Thánh Linh, là lời Đức Chúa Trời” (Ê-phê-sô 6:17). Lời Chúa (ῥῆμα - rhema) là vũ khí tấn công và phòng thủ. Khi bị cám dỗ, tấn công trong tư tưởng, hãy công bố Lời Chúa cách chính xác, như Chúa Giê-xu đã làm trong đồng vắng (Ma-thi-ơ 4:1-11).
3. Sống Một Đời Sống Được Che Phủ Bởi Huyết Chúa và Danh Chúa: Trong đời sống cầu nguyện hằng ngày, hãy biết ơn về sự che chở của huyết báu Chúa Giê-xu (Khải Huyền 12:11) và cầu xin sự bảo vệ của Ngài. Danh Chúa Giê-xu không phải để lạm dụng, mà để tôn kính, nương cậy và cầu khẩn.
4. Đối Diện Với Sự Áp Bức Tâm Linh Cách Khôn Ngoan: Nếu bạn nghi ngờ hoặc đối diện với sự áp bức thuộc linh thật sự (không phải mọi vấn đề tâm lý hay cảm xúc đều là quỉ ám), đừng hành động đơn độc. Hãy tìm kiếm sự hỗ trợ từ những người lãnh đạo thuộc linh trưởng thành trong Hội Thánh địa phương. Hành động trong sự hiệp một (Ma-thi-ơ 18:19-20) và dưới sự chỉ dẫn của Đức Thánh Linh.
5. Tập Trung Vào Sự Gây Dựng, Không Phải Sự Tò Mò Về Ma Quỉ: Ân tứ và thẩm quyền Chúa ban là để gây dựng thân thể Chúa, đem người ta đến sự tự do trong Đấng Christ (2 Cô-rinh-tô 10:8), không phải để thỏa mãn sự tò mò hay xây dựng sự nghiệp “trừ quỉ”. Hãy để tâm trí bạn tập trung vào Chúa, sự vinh hiển Ngài, và phước hạnh của Tin Lành (Phi-líp 4:8).
Vậy, người tin Chúa có quyền trên Sa-tan không? Có. Nhưng đó là thẩm quyền được ban cho, được ủy nhiệm, được thi hành trong mối liên hệ vâng phục với Chúa Giê-xu Christ, dựa trên nền tảng chiến thắng hoàn toàn của Ngài trên thập tự giá. Chúng ta không tìm kiếm quyền năng để thỏa mãn bản ngã, nhưng chúng ta bước đi trong thẩm quyền đã được ban để làm chứng về Vương Quốc Đức Chúa Trời, đem sự giải phóng cho những người bị trói buộc, và giữ vững đức tin giữa một thế giới đầy sự tối tăm.
Hãy sống mỗi ngày với sự nhận thức rằng bạn ở trong Đấng đã chiến thắng. Sa-tan đã bị tước vũ khí. Hãy đứng vững trong chiến thắng của Ngài, mặc lấy toàn giáp Đức Chúa Trời, và sử dụng Lời Ngài như thanh gươm sắc bén. Đừng sợ hãi, nhưng hãy khiêm nhường, tỉnh thức và vững vàng trong đức tin (1 Phi-e-rơ 5:9). Thẩm quyền tối thượng thuộc về Đấng Christ, và chúng ta an toàn trong tay Ngài.
“Đấng ở trong các con là lớn hơn kẻ ở trong thế gian.” (1 Giăng 4:4)