Tội Phạm Trong Kinh Thánh
Khi nghiên cứu Kinh Thánh, khái niệm "tội" (sin) và "tội phạm" (trespass/transgression) là nền tảng để hiểu về tình trạng của con người trước mặt Đức Chúa Trời thánh khiết và kế hoạch cứu chuộc vĩ đại của Ngài qua Chúa Giê-xu Christ. Trong khi "tội" nói chung (tiếng Hy Lạp: hamartia - ἁμαρτία) có nghĩa là "trật mục tiêu" hoặc thiếu mất vinh hiển của Đức Chúa Trời (Rô-ma 3:23), thì "tội phạm" mang sắc thái cụ thể hơn, mạnh mẽ hơn. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào ý nghĩa thần học của "tội phạm", sự khác biệt với các khái niệm tội lỗi khác, hậu quả nghiêm trọng của nó, và quan trọng nhất, sự giải quyết trọn vẹn trong Đấng Christ.
I. Định Nghĩa và Từ Ngữ: "Tội Phạm" là gì?
Trong Kinh Thánh tiếng Việt (Bản Truyền Thống 1925), từ "tội phạm" thường được dùng để dịch các từ gốc quan trọng:
- Tiếng Hê-bơ-rơ (Cựu Ước): Pesha (פֶּשַׁע): Đây là từ mạnh nhất, thường được dịch là "sự phạm pháp", "sự nổi loạn", "sự vi phạm có chủ ý". Nó không chỉ là một sai lầm ngẫu nhiên mà là một hành động cố ý vượt qua ranh giới, chống nghịch lại quyền cai trị và luật pháp của Đức Chúa Trời. Tiên tri Ê-sai viết: "Nhưng ấy là vì cớ tội lỗi chúng tôi mà Ngài bị vết, vì sự gian ác chúng tôi mà Ngài bị thương. Bởi sự sửa phạt Ngài chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi Ngài chúng ta được lành bịnh." (Ê-sai 53:5). Ở đây, "sự gian ác" trong nguyên văn là avon (sự trái luật), còn "tội lỗi" chính là pesha - tội phạm, sự nổi loạn.
- Tiếng Hy Lạp (Tân Ước): Parabasis (παράβασις) và Paraptōma (παράπτωμα):
- Parabasis: Nhấn mạnh sự "vượt qua", "xuyên qua" một đường ranh giới rõ ràng (thường là luật pháp). Nó là sự vi phạm có ý thức. Rô-ma 4:15 chép: "Vì luật pháp sinh ra sự giận; nhưng đâu không có luật pháp, thì đó cũng không có sự phạm luật." ("sự phạm luật" là parabasis).
- Paraptōma: Thường được dịch là "sự sa ngã", "sự vi phạm", "sự xúc phạm". Nó có thể bao hàm ý nghĩa của một sự lỗi lầm, nhưng trong bối cảnh thần học, nó chỉ những vi phạm cụ thể chống lại Đức Chúa Trời. Ê-phê-sô 2:1 dùng từ này: "Còn anh em đã chết vì lầm lỗi (paraptōma) và tội ác mình..."
Tóm lại, "tội phạm" là hành động cố ý, có ý thức, vượt qua ranh giới rõ ràng của luật pháp và mệnh lệnh của Đức Chúa Trời. Nó là sự nổi loạn chống lại thẩm quyền tối cao của Ngài.
II. Hình Ảnh Căn Bản: Tội Phạm Đầu Tiên và Bản Chất Của Nó
Sách Sáng Thế Ký cung cấp bức tranh nguyên thủy về "tội phạm". A-đam và Ê-va trong vườn Ê-đen được Đức Chúa Trời ban cho một mệnh lệnh rõ ràng: "Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn; nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn, chắc sẽ chết." (Sáng Thế Ký 2:16-17). Hành động ăn trái cây biết điều thiện ác (Sáng Thế Ký 3:6) không đơn thuần là một "sai lầm". Đó là một pesha, một parabasis đích thực:
- Có Luật Pháp Rõ Ràng: Mệnh lệnh "chớ hề ăn" là một đường biên giới thánh.
- Sự Cố Ý Vượt Qua: Họ biết rõ điều răn, nhưng sau khi bị cám dỗ, họ đã cố ý lựa chọn vâng lời ma quỷ hơn là vâng lời Đức Chúa Trời.
- Tính Chất Nổi Loạn: Hành động này xuất phát từ lòng muốn "được như Đức Chúa Trời, biết điều thiện và điều ác" (câu 5) – một sự soán ngôi trong tâm tưởng.
Sứ đồ Phao-lô sau này sẽ chỉ rõ A-đam là nguyên mẫu của tội phạm: "Bởi vậy, như bởi một người mà tội lỗi vào trong thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã trải qua trên hết thảy mọi người như vậy, vì mọi người đều đã phạm tội (hēmarton - phạm tội)... Song sự chết đã cai trị từ A-đam cho đến Môi-se, dầu những người không phạm tội giống như tội của A-đam..." (Rô-ma 5:12, 14). Ở đây, "tội của A-đam" chính là mẫu mực của parabasis - sự vi phạm một điều răn rõ rệt (Rô-ma 5:14).
III. Luật Pháp và Tội Phạm: Vai Trò Của Điều Răn
Luật pháp của Đức Chúa Trời, đặc biệt là Mười Điều Răn, đóng vai trò như một tấm gương phản chiếu sự thánh khiết của Ngài và bày tỏ rõ ràng đường ranh giới mà con người đã vượt qua. Phao-lô giải thích: "Vì luật pháp sanh ra sự giận, mà đâu không có luật pháp, thì đó không có sự phạm luật (parabasis)." (Rô-ma 4:15). Và "Nhưng tôi không biết tội lỗi là gì, nếu không nhờ luật pháp; vì tôi không biết điều tham muốn là sao, nếu luật pháp không dạy rằng: Ngươi chớ tham lam." (Rô-ma 7:7).
Luật pháp không sinh ra tội, nhưng nó định danh, phơi bày và kết tội tội phạm. Nó biến sự bất toàn chung chung thành những "tội phạm" cụ thể, có tên gọi: thờ hình tượng, nói dối, trộm cắp, ngoại tình... Như Ga-la-ti 3:19 xác nhận, luật pháp được thêm vào "vì cớ những sự phạm luật" (tội phạm - parabasis). Luật pháp cho thấy con người không chỉ thiếu hụt (hamartia) mà còn đang trong tình trạng nổi loạn tích cực (pesha) chống lại Đấng Tạo Hóa.
IV. Hậu Quả Thảm Khốc Của Tội Phạm
Kinh Thánh không giảm nhẹ hậu quả của tội phạm. Nó dẫn đến:
- Sự Chết Thuộc Linh và Thể Xác: Lời cảnh báo cho A-đam đã thành sự thật (Sáng Thế Ký 2:17; Rô-ma 6:23).
- Sự Xa Cách Khỏi Đức Chúa Trời: A-đam và Ê-va bị đuổi khỏi vườn Ê-đen, khỏi sự hiện diện trực tiếp của Đức Chúa Trời (Sáng Thế Ký 3:23-24). Ê-sai 59:2 tuyên bố: "Nhưng ấy là sự gian ác các ngươi đã làm xa cách mình với Đức Chúa Trời; và tội lỗi các ngươi đã che khuất mặt Ngài khỏi các ngươi."
- Sự Nô Lệ Cho Tội Lỗi và Sa-tan: Chúa Giê-xu phán: "Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai phạm tội lỗi là tôi mọi của tội lỗi." (Giăng 8:34).
- Sự Chịu Cơn Thạnh Nộ của Đức Chúa Trời: Đức Chúa Trời thánh khiết và công bình phải phản ứng thích đáng với sự nổi loạn. "Vì cơn giận của Đức Chúa Trời từ trên trời tỏ ra nghịch cùng mọi sự không tin kính và mọi sự không công bình của những người dùng sự không công bình mà bắt hiếp lẽ thật." (Rô-ma 1:18).
V. Giải Pháp Của Đức Chúa Trời: Chúa Giê-xu Christ - Đấng Gánh Tội Phạm Chúng Ta
Đây là trung tâm của Tin Lành (Phúc Âm). Nếu tội phạm là vấn đề nghiêm trọng nhất, thì Đức Chúa Trời đã cung ứng giải pháp vĩ đại nhất.
Chúa Giê-xu Christ, Con Một của Đức Chúa Trời, đã đến để đối diện và giải quyết vấn đề tội phạm một lần đủ cả:
- Ngài Sống Trọn Vẹn Theo Luật Pháp: Khác với A-đam và tất cả chúng ta, Chúa Giê-xu không hề phạm tội (Hê-bơ-rơ 4:15). Ngài hoàn toàn vâng phục Đức Chúa Cha (Phi-líp 2:8). Ngài là A-đam thứ hai, vâng lời trọn vẹn.
- Ngài Chết Thay Cho Kẻ Phạm Tội: Đây là điều kỳ diệu của thập tự giá. Kinh Thánh dùng chính ngôn ngữ của "tội phạm" để mô tả sự chết của Ngài:
- "Người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương; bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh." (Ê-sai 53:5). Ngài gánh lấy pesha (sự phạm tội) của chúng ta.
- "Ấy là Đấng đã mang sự tội lỗi (hamartia) chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, hầu cho chúng ta là kẻ đã chết về tội lỗi, được sống cho sự công bình; lại nhơn những lằn đòn của Ngài mà anh em đã được lành bịnh." (1 Phi-e-rơ 2:24).
- "Ngài đã tha thứ hết thảy tội lỗi anh em, xóa tờ khế lập nghịch cùng chúng ta, cùng các điều khoản trái với chúng ta nữa. Ngài đã cất tờ khế đó khỏi giữa chúng ta, đóng đinh nó trên thập tự giá." (Cô-lô-se 2:13-14). "Tờ khế lập nghịch" chính là bản cáo trạng liệt kê mọi paraptōma (sự vi phạm) của chúng ta, đã bị đóng đinh trên thập tự giá.
- Sự Công Bình Được Áp Dụng Qua Đức Tin: Đây là ân điển tuyệt đối. "Vả, người nào không biết tội lỗi, thì Đức Chúa Trời đã làm cho Ngài trở nên tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Ngài được trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời." (2 Cô-rinh-tô 5:21). Sự trao đổi vĩ đại: Tội phạm của chúng ta đổ trên Christ; sự công bình trọn vẹn của Christ được kể cho chúng ta khi chúng ta tin nhận Ngài (Rô-ma 4:22-25).
VI. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Hiểu về "tội phạm" không chỉ là kiến thức thần học, mà phải biến đổi đời sống chúng ta.
- Nhận Biết Chính Xác Về Tội Lỗi Cá Nhân: Chúng ta cần xưng tội với Đức Chúa Trời không chỉ bằng cảm giác mơ hồ "con là kẻ có tội", mà can đảm gọi đúng tên những sự "phạm" cụ thể của mình: sự kiêu ngạo, lời nói dối, lòng tham lam, sự oán giận... (Thi Thiên 51:3-4).
- Sống Trong Sự Tự Do Của Sự Tha Thứ: Vì mọi tội phạm đã được tha thứ trên thập tự giá (Cô-lô-se 2:13), Cơ Đốc nhân không còn sống dưới sự kết tội (Rô-ma 8:1). Chúng ta có thể tiếp cận Đức Chúa Trời với sự tự tin của con cái (Hê-bơ-rơ 4:16).
- Chiến Đấu Chống Lại Tội Lỗi Bằng Quyền Năng Thánh Linh: Được giải phóng khỏi quyền lực của tội lỗi (Rô-ma 6:6-7), chúng ta không còn là nô lệ cho nó. Hãy "tính mình như chết về tội lỗi... nhưng sống cho Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Giê-xu Christ" (Rô-ma 6:11). Sự vâng lời bây giờ là đáp ứng của tình yêu, không phải gánh nặng của luật pháp (Giăng 14:15).
- Sống Với Lòng Biết Ơn Sâu Sắc: Mỗi ngày, chúng ta nhớ rằng mình đáng bị đoán phạt vì những tội phạm của mình, nhưng đã nhận được sự tha thứ hoàn toàn. Điều này thúc đẩy lòng yêu mến Chúa và sự kiên nhẫn, tha thứ với người khác (Ma-thi-ơ 18:21-35).
- Rao Giảng Phúc Âm Trọn Vẹn: Khi chia sẻ Tin Lành, chúng ta cần trình bày sự nghiêm trọng của tội (không chỉ là thiếu sót mà là sự nổi loạn chống nghịch Đức Chúa Trời) để ân điển của Chúa Giê-xu càng tỏ ra vinh hiển và cần thiết.
Kết Luận
"Tội phạm" trong Kinh Thánh là một khái niệm nghiêm trọng, phơi bày bản chất nổi loạn sâu xa của lòng người chống lại Đức Chúa Trời. Nó không phải là vấn đề xã hội, tâm lý hay đạo đức thuần túy, mà là vấn đề thuộc linh chí tử, dẫn đến sự xa cách đời đời khỏi Đấng Thánh. Nhưng chính trong bóng tối của sự phán xét này, ánh sáng của thập tự giá Chúa Giê-xu Christ càng chói lòa. Trên thập tự giá, Con Đức Chúa Trời đã trở nên pesha, parabasis, và paraptōma của chúng ta. Ngài đã gánh chịu cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời thay cho chúng ta, xé bỏ tờ khế cáo trạng, và ban cho mọi kẻ tin sự công bình trọn vẹn và sự sống đời đời.
Do đó, sự hiểu biết về "tội phạm" không đưa chúng ta đến chỗ tuyệt vọng, mà dẫn chúng ta đến chân thập tự giá trong sự ăn nàn thống hối, và rồi bước đi trong sự tự do, vui mừng và biết ơn của một người đã được tha thứ hoàn toàn, được xưng công bình, và được ban quyền năng để sống đẹp lòng Đức Chúa Trời. A-men.