Kinh Thánh nói gì về hình xăm?

03 December, 2025
15 phút đọc
2,925 từ
Chia sẻ:

Hình Xăm Trong Ánh Sáng Kinh Thánh

Trong xã hội đương đại, hình xăm đã trở thành một hình thức nghệ thuật cơ thể và biểu đạt cá nhân phổ biến. Tuy nhiên, đối với Cơ Đốc nhân, mọi quyết định trong đời sống, kể cả việc trang trí thân thể, đều cần được soi xét dưới ánh sáng Lời Chúa. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào phân tích những phân đoạn Kinh Thánh liên quan trực tiếp và gián tiếp đến chủ đề hình xăm, khai thác ý nghĩa nguyên thủy từ ngôn ngữ gốc, bối cảnh lịch sử-văn hóa, và quan trọng nhất là những nguyên tắc thuộc linh vĩnh cửu áp dụng cho đời sống người tin Chúa ngày nay.

I. Phân Đoạn Kinh Thánh Trực Tiếp: Lê-vi Ký 19:28

Đây là phân đoạn then chốt và thường được viện dẫn nhất trong các cuộc thảo luận về hình xăm.

"Các ngươi chớ vì người chết mà cắt thịt mình, chớ xăm vẽ trên mình: Ta là Đức Giê-hô-va." (Lê-vi Ký 19:28, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925).

Để hiểu trọn vẹn mạng lệnh này, chúng ta cần giải nghĩa từ ngữ Hê-bơ-rơ và đặt nó trong bối cảnh đúng đắn.

  • "Xăm vẽ": Trong tiếng Hê-bơ-rơ, cụm từ được sử dụng là "ketobeth qa'aqa" (כְּתֹבֶת קַעֲקַע). Từ "qa'aqa" có nghĩa là "vết khắc", "dấu ấn". Động từ gốc "qa'a" có nghĩa là "cắt vào", "khắc vào". Điều này chỉ ra một hành động tạo ra vết thương vĩnh viễn trên da, thường bằng cách dùng dụng cụ sắc nhọn kết hợp với mực hoặc chất màu.
  • "Vì người chết": Cụm này nối kết trực tiếp với phần đầu của câu: "chớ vì người chết mà cắt thịt mình". Đây là chìa khóa quan trọng. Trong bối cảnh vùng Cận Đông cổ đại, việc tự cắt xẻo thân thể (như trong 1 Các Vua 18:28) và xăm mình là những tập tục phổ biến liên quan đến thờ cúng người chết, nghi lễ tang ma, và cầu khấn các thần linh/thần tượng ngoại giáo. Các dân tộc xung quanh Y-sơ-ra-ên như người Ca-na-an, Ai Cập, và Mesopotamian thực hành những điều này để tưởng niệm người đã khuất, biểu lộ nỗi đau buồn cực độ, hoặc để xin sự bảo vệ từ các vị thần.

Mục đích của luật này rất rõ ràng: Đức Chúa Trời muốn biệt riêng dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi các dân tộc ngoại bang và những tập tục thờ cúng thần tượng đáng ghê tởm của họ. Chúa tuyên bố: "Ta là Đức Giê-hô-va" – Ngài là Đấng duy nhất họ phải thờ phượng, là Đấng đã lựa chọn và giải cứu họ. Thân thể họ thuộc về Ngài, không phải là phương tiện để thờ phượng kẻ chết hay thần tượng.

II. Bối Cảnh Rộng Lớn Hơn: Thân Thể Là Đền Thờ Của Đức Thánh Linh

Khi bước sang Tân Ước, chúng ta không tìm thấy một mạng lệnh trực tiếp nào cấm hoặc cho phép hình xăm. Thay vào đó, Kinh Thánh đưa ra những nguyên tắc nền tảng về thần học thân thể vô cùng quan trọng.

1. Thân thể thuộc về Chúa và là đền thờ của Đức Thánh Linh:
Sứ đồ Phao-lô tuyên bố mạnh mẽ: "Anh em há chẳng biết rằng thân thể của anh em là đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự trong anh em, là Đấng mà anh em đã nhận bởi Đức Chúa Trời, và anh em chẳng phải thuộc về chính mình sao? Vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời." (1 Cô-rinh-tô 6:19-20).

Nguyên tắc này thay đổi hoàn toàn quan điểm về thân thể. Nó không còn đơn thuần là "của tôi" nữa, mà đã được chuộc lại (Greek: agorazō - mua tại chợ, ám chỉ giá trị cứu chuộc qua huyết Chúa Giê-xu) và trở thành nơi ngự trị của chính Đức Chúa Trời. Mọi quyết định liên quan đến thân thể, từ ăn uống, giải trí, đến trang trí, đều phải được đặt dưới câu hỏi: "Điều này có làm sáng danh Đức Chúa Trời không? Có phù hợp với địa vị là đền thờ của Ngài không?"

2. Nguyên tắc về sự tự do và gương mắt:
Trong bối cảnh tranh luận về thức ăn cúng thần tượng, Phao-lô đưa ra nguyên tắc vượt thời gian: "Mọi sự tôi có phép làm, nhưng chẳng phải mọi sự đều có ích; mọi sự tôi có phép làm, nhưng chẳng để sự gì bắt phục được tôi.""Mọi sự đều có phép làm, nhưng chẳng phải mọi sự đều làm gương tốt; mọi sự đều có phép làm, nhưng chẳng phải mọi sự đều làm gây dựng." (1 Cô-rinh-tô 10:23, 1 Cô-rinh-tô 10:33 - lược ý).

Ông cũng nhấn mạnh: "Vậy, anh hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sáng danh Đức Chúa Trời mà làm." (1 Cô-rinh-tô 10:31). Đối với Phao-lô, sự gây dựng cho Hội Thánh và danh Chúa quan trọng hơn việc bảo vệ quyền tự do cá nhân. Điều này dẫn chúng ta đến nguyên tắc về "gương mắt" (người yếu đuối trong đức tin) được đề cập chi tiết trong Rô-ma 14 và 1 Cô-rinh-tô 8.

III. Phân Biệt Giữa Luật Pháp Cựu Ước và Nguyên Tắc Tân Ước

Cơ Đốc nhân ngày nay không còn dưới ách của Luật pháp Môi-se (Rô-ma 6:14, Ga-la-ti 3:24-25). Chúa Giê-xu đã làm trọn luật pháp (Ma-thi-ơ 5:17). Điều này có nghĩa chúng ta không bị ràng buộc bởi mạng lệnh cụ thể trong Lê-vi Ký 19:28 như dân Y-sơ-ra-ên xưa. Tuy nhiên, nguyên tắc đằng sau mạng lệnh ấy vẫn còn nguyên giá trị: Thân thể chúng ta thuộc về Chúa và phải được dùng để thờ phượng Ngài, không dính dáng đến sự thờ phượng thần tượng hay các tập tục trái với bản chất thánh của Đức Chúa Trời.

Vì vậy, câu hỏi then chốt không phải là "Hình xăm có bị cấm không?" mà là:
1. Động cơ và ý nghĩa đằng sau hình xăm của tôi là gì? Nó có liên quan đến thế giới quan, tín ngưỡng trái với Kinh Thánh không (ví dụ: biểu tượng ma thuật, tà thuật, tôn vinh tội lỗi...)?
2. Hình xăm này có trở thành "thần tượng" - thứ chiếm vị trí trung tâm trong đời sống, suy nghĩ của tôi thay vì Chúa không?
3. Nó có gây vấp phạm, làm tổn thương đức tin của anh chị em khác, đặc biệt là những người non trẻ hoặc yếu đuối trong đức tin không? (Rô-ma 14:13-15, 21).
4. Nó có cản trở chức vụ chứng đạo của tôi trước một bộ phận thế gian nào đó, khiến họ hiểu lầm và đóng cửa lòng với Phúc Âm không? (1 Cô-rinh-tô 9:22).

IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Dựa trên những nguyên tắc Kinh Thánh đã phân tích, đây là một số hướng dẫn thực tiễn:

1. Tự kiểm tra động cơ và cầu nguyện: Trước khi quyết định, hãy thành thật với Chúa về lý do bạn muốn xăm hình. Hãy cầu xin sự khôn ngoan từ Đức Thánh Linh (Gia-cơ 1:5). Nếu động cơ xuất phát từ sự nổi loạn, muốn gây sốc, theo đám đông, hoặc tôn vinh một điều gì đó không hợp với lẽ thánh, hãy xét lại.

2. Xem xét nội dung và vị trí: Hình ảnh, biểu tượng, chữ viết có phù hợp với địa vị con cái Chúa không? (Phi-líp 4:8). Có tôn vinh Chúa Giê-xu không? Vị trí xăm có khiêm nhường và phù hợp không? Thân thể là đền thờ, không nên trở thành bảng quảng cáo cho những điều tầm thường.

3. Quan tâm đến cộng đồng đức tin: Dù bạn có quyền tự do, hãy nhạy cảm với niềm tin và văn hóa của Hội Thánh địa phương bạn đang thuộc về. Sự hiệp một trong Đức Thánh Linh quan trọng hơn quyền lợi cá nhân (Ê-phê-sô 4:3). Có thể thảo luận với những người lãnh đạo thuộc linh chín chắn.

4. Đối với người đã có hình xăm trước khi tin Chúa: Ân điển Chúa bao phủ mọi điều trong quá khứ. Bạn không cần mang mặc cảm tội lỗi. Sự ăn năn chân thật về những hình xăm có ý nghĩa tội lỗi là đủ. Bạn có thể dùng chính câu chuyện đời mình, kể cả những hình xăm, để làm chứng về quyền năng biến đổi và ân điển tha thứ của Chúa Giê-xu. Trong một số trường hợp, hình xăm có thể trở thành một công cụ để mở ra câu chuyện Phúc Âm.

5. Tinh thần yêu thương và không xét đoán: Về phía cộng đồng, chúng ta không nên vội vàng xét đoán anh chị em có hình xăm. Hãy tìm hiểu câu chuyện và tấm lòng của họ. "Ai khiến anh em đánh giá đầy tớ của kẻ khác? Mặc chủ nó đứng hay ngã, ấy là việc chủ nó; song đầy tớ ấy sẽ được đứng, vì Chúa có quyền cho người đứng." (Rô-ma 14:4). Trọng tâm của đời sống Cơ Đốc là tình yêu thương (Ga-la-ti 5:14).

V. Kết Luận

Kinh Thánh không đưa ra một câu trả lời đơn giản "có" hoặc "không" cho câu hỏi về hình xăm. Thay vào đó, Lời Chúa mời gọi chúng ta bước vào một hành trình suy nghĩ chín chắn, cầu nguyện nghiêm túc, và vâng theo những nguyên tắc thuộc linh vĩnh cửu.

Chúng ta được kêu gọi sống cuộc đời biệt riêng ra thánh, không theo hình thức bên ngoài của thế gian, nhưng bởi sự biến đổi bên trong từ tấm lòng (Rô-ma 12:2). Dù quyết định cuối cùng là gì, điều quan trọng nhất là giữ cho Chúa Giê-xu luôn là trung tâm của đời sống, và dùng toàn bộ con người – kể cả thân thể – để tôn vinh Ngài. Sự tự do của chúng ta trong Đấng Christ luôn đi kèm với trách nhiệm đối với Danh Chúa và sự gây dựng cho Thân Thể Ngài.

Hãy nhớ lời khuyên đầy khôn ngoan: "Vậy anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sáng danh Đức Chúa Trời mà làm." (1 Cô-rinh-tô 10:31). Khi đặt Chúa làm mục tiêu tối thượng, Ngài sẽ dẫn dắt chúng ta đến những quyết định đẹp ý Ngài.

Quay Lại Bài Viết