Kinh Thánh Nói Gì Về Rượu?
Chủ đề về rượu trong Kinh Thánh là một chủ đề phức tạp, đa diện và thường gây tranh luận trong cộng đồng Cơ Đốc. Để có cái nhìn toàn diện và chính xác theo Lời Chúa, chúng ta cần nghiên cứu một cách cẩn thận tất cả các phân đoạn Kinh Thánh liên quan, xem xét ngữ cảnh văn hóa, lịch sử, và đặc biệt là những nguyên tắc thuộc linh vĩnh cửu được bày tỏ. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát Kinh Thánh một cách cân bằng, trung thực, nhằm rút ra những bài học thực tiễn cho đời sống đức tin ngày nay.
Trong Cựu Ước, rượu (thường từ nho) được mô tả như một phần của nền văn hóa và thường được nhìn nhận như một món quà từ Đức Chúa Trời, nhưng luôn đi kèm những lời cảnh báo nghiêm khắc về sự lạm dụng.
1. Rượu như Món Quà Tốt Lành:
Nhiều phân đoạn cho thấy rượu là một phần của sự ban phước và vui mừng.
- Thi Thiên 104:14-15 chép: "Ngài khiến... cây nho sanh ra trái, để làm rượu làm lòng người hớn hở." Ở đây, rượu nho được liệt kê cùng với thực phẩm và dầu, như một món quà từ Đấng Tạo Hóa mang lại niềm vui.
- Truyền Đạo 9:7 khuyên: "Hãy đi, ăn bánh cách vui vẻ, uống rượu cách hớn hở." trong ngữ cảnh tận hưởng những lao công mình đã làm dưới mặt trời.
- Rượu cũng được dùng trong các lễ nghi tôn giáo như của lễ quán (Dân Số Ký 15:5-10).
2. Những Cảnh Báo Mạnh Mẽ Chống Lại Sự Say Sưa:
Cựu Ước không hề dung thứ cho tội say sưa. Sự cảnh báo này xuất hiện xuyên suốt.
- Châm Ngôn 20:1 tuyên bố rõ ràng: "Rượu khiến người ta nhạo báng, đồ uống say làm cho hỗn hào; phàm ai dùng nó quá độ, chẳng phải là khôn ngoan." Từ Hê-bơ-rơ cho "say" ở đây là shikkor, mang nghĩa say xỉn, mất kiểm soát.
- Châm Ngôn 23:29-35 miêu tả sinh động và đáng sợ về hậu quả của người "hay ở với bợm rượu". Đoạn này cảnh báo về sự ghen ghét, tranh chiến, những vết thương vô cớ, đôi mắt đỏ ngầu, những ảo tưởng kỳ lạ, và sự nô lệ cho chất say.
- Ê-sai 5:11, 22 kết án những kẻ "dậy sớm để đuổi theo đồ uống say" và "anh hùng uống rượu".
3. Các Ví dụ Cảnh tỉnh:
Cựu Ước ghi lại nhiều câu chuyện thảm khốc do rượu gây ra:
- Nô-ê say rượu và bị sỉ nhục (Sáng Thế Ký 9:20-23).
- Lót say rượu và phạm tội loạn luân với hai con gái mình (Sáng Thế Ký 19:30-38).
- Vua A-suê-ru (A-hạ-suê-ru) ban chiếu chỉ sau một bữa tiệc rượu, dẫn đến cuộc tàn sát người Do Thái (Ê-xơ-tê 1).
Tân Ước tiếp tục chủ đề này với sự cân bằng tinh tế hơn, đặt trong bối cảnh của sự tự do trong Đấng Christ nhưng cũng với trách nhiệm nặng nề hơn.
1. Chúa Giê-xu và Rượu:
Chúa Giê-xu không tẩy chay rượu. Phép lạ đầu tiên của Ngài là hóa nước thành rượu ngon tại tiệc cưới Ca-na (Giăng 2:1-11). Từ Hy Lạp được dùng cho "rượu" ở đây là oinos, chỉ loại rượu nho thông thường. Hành động này xác nhận rượu có chỗ đứng trong đời sống vui mừng và giao tế. Tuy nhiên, Chúa Giê-xu cũng cảnh báo về sự say sưa trong Lu-ca 21:34: "Hãy giữ mình, kẻo lòng các ngươi bị sự mê ăn uống... làm cho nặng nề." Từ "mê" (kraipalē) chỉ sự chếnh choáng, nôn nao do say rượu.
2. Sự Dạy Dỗ Của Sứ Đồ Phao-lô:
Sứ đồ Phao-lô đưa ra những chỉ dẫn rất thực tế và nguyên tắc cho Hội Thánh.
- Ê-phê-sô 5:18 là câu Kinh Thánh then chốt: "Đừng say rượu, vì rượu xui cho luông tuồng; nhưng phải đầy dẫy Đức Thánh Linh." Ở đây có sự tương phản rõ ràng: say sưa dẫn đến sự điên dại (asōtia - hoang phí, vô độ), còn được đầy dẫy Đức Thánh Linh dẫn đến sự vui mừng, cảm tạ và vâng phục (câu 19-21). Đây không chỉ là mệnh lệnh "đừng", mà là lời mời gọi thay thế một trạng thái say (say rượu) bằng một trạng thái say khác (say Đức Thánh Linh).
- I Ti-mô-thê 5:23, Phao-lô khuyên Ti-mô-thê: "Đừng chỉ uống nước lã nữa; nhưng phải dùng một ít rượu, vì cớ tì vị con hay đau yếu." Điều này cho thấy trong ngữ cảnh thời đó, rượu (có lẽ loại pha loãng) được xem có giá trị y học nhất định.
3. Nguyên Tắc Làm Vấp Phạm và Tự Chủ:
Đây là phần đóng góp quan trọng nhất của Tân Ước vào đề tài này. Phao-lô đặt vấn đề vượt lên trên chuyện "được phép hay không", mà hướng đến tình yêu thương và sự gây dựng.
- Rô-ma 14:21 tuyên bố: "Điều gì lành thì không uống rượu, không làm chi cho anh em mình vấp phạm." Nguyên tắc này dành cho cả người có đức tin mạnh (thấy mình được tự do) và đức tin yếu (kiêng cữ).
- I Cô-rinh-tô 6:12 đưa ra hai tiêu chuẩn: "Mọi sự tôi có phép làm, nhưng chẳng phải mọi sự đều có ích... mọi sự tôi có phép làm, nhưng chẳng hề để sự gì bắt phục được tôi." Việc uống rượu phải vượt qua được hai câu hỏi: (1) Nó có ích lợi, có gây dựng không? (2) Tôi có làm chủ được nó, hay nó sẽ trở thành chủ tôi?
- Ga-la-ti 5:22-23 liệt kê bông trái của Đức Thánh Linh, bao gồm "tiết độ" (tự chủ). Một Cơ Đốc nhân được Thánh Linh điều khiển sẽ thể hiện sự tự chủ trong mọi phương diện, kể cả trong ăn uống.
Từ những phân tích trên, chúng ta có thể rút ra những nguyên tắc sống động cho đời sống Cơ Đốc trong thế kỷ 21:
1. Từ Bỏ Sự Say Sưa là Mệnh Lệnh Rõ Ràng:
Kinh Thánh nhất quán và không khoan nhượng trong việc lên án tội say sưa (say xỉn). Đây không phải là vấn đề tự do cá nhân, mà là tội lỗi (Ga-la-ti 5:21; I Cô-rinh-tô 6:10). Cơ Đốc nhân phải tuyệt đối tránh xa sự say sưa, vì nó hủy hoại thân thể là đền thờ của Đức Thánh Linh (I Cô-rinh-tô 6:19), làm mờ tối trí óc, dẫn đến những hành vi tội lỗi khác, và làm buồn Thánh Linh của Đức Chúa Trời (Ê-phê-sô 4:30).
2. Sự Tự Do Phải Đi Đôi Với Sự Khôn Ngoan và Tình Yêu Thương:
Với những ai tin rằng mình có sự tự do để thưởng thức rượu một cách chừng mực, cần phải đặt mình dưới những câu hỏi nghiêm túc:
- Câu hỏi về chứng nhân: Việc uống rượu của tôi có làm vấp phạm cho tín hữu khác, đặc biệt là những người mới tin hay có lương tâm yếu đuối không? (Rô-ma 14).
- Câu hỏi về sự làm chủ: Tôi có thực sự làm chủ được nó, hay đang dần trở nên phụ thuộc? Liệu tôi có thể vui vẻ từ chối nó mà không cảm thấy thiếu thốn không?
- Câu hỏi về sự khôn ngoan: Trong bối cảnh xã hội với tệ nạn say xỉn, tai nạn giao thông, và sự nghiện ngập, liệu việc uống rượu có phải là lựa chọn khôn ngoan nhất để làm sáng Danh Chúa không? (I Cô-rinh-tô 10:31).
- Câu hỏi về động cơ: Tôi uống để thỏa mãn cơn khát vật chất, để trốn tránh thực tại, hay đơn thuần để tận hưởng hương vị một cách biết ơn?
3. Sự Kiêng Cữ Tuyệt Đối Là Một Sự Kêu Gọi Cá Nhân và Có Thể Là Sự Lựa Chọn Khôn Ngoan:
Không có mệnh lệnh nào trong Tân Ước buộc mọi Cơ Đốc nhân phải kiêng rượu hoàn toàn. Tuy nhiên, sự kiêng cữ là một sự kêu gọi cao quý và khôn ngoan trong nhiều hoàn cảnh:
- Dành cho những người có tiền sử gia đình hoặc bản thân dễ nghiện ngập.
- Để tránh hoàn toàn nguy cơ gây vấp phạm.
- Để dành tiền bạc, thời gian và năng lượng cho những việc có ích hơn cho Nước Đức Chúa Trời.
- Như một hành động biệt riêng cho Chúa (như lời khấn Na-xi-rê trong Dân Số Ký 6).
4. Tìm Kiếm Niềm Vui Thật trong Đấng Christ:
Lời khuyên then chốt trong Ê-phê-sô 5:18 là "hãy đầy dẫy Đức Thánh Linh." Nhu cầu được thỏa mãn, được thư giãn, được vui mừng của con người thật ra chỉ có thể được đáp ứng trọn vẹn trong mối tương giao với Đức Chúa Trời. Thay vì tìm đến rượu để quên đi phiền muộn, chúng ta được mời gọi trút mọi gánh nặng lên Chúa (I Phi-e-rơ 5:7). Thay vì tìm sự phấn chấn giả tạo, chúng ta có được "sự vui mừng không thể diễn tả và đầy vinh hiển" trong Ngài (I Phi-e-rơ 1:8).
Kinh Thánh không đưa ra một luật lệ đơn giản "cấm" hoặc "cho phép" tất cả mọi người uống rượu. Thay vào đó, Kinh Thánh cho chúng ta một bức tranh cân bằng: rượu có thể là món quà từ Đấng Tạo Hóa để con người vui hưởng một cách biết ơn và chừng mực, nhưng cũng là một thứ độc dược nguy hiểm có thể hủy hoại thể xác, tâm trí, linh hồn và các mối quan hệ khi bị lạm dụng.
Là những người tin Chúa Giê-xu, chúng ta được kêu gọi sống trong sự tự do nhưng có trách nhiệm. Sự lựa chọn của chúng ta về vấn đề này – dù là uống cách chừng mực hay kiêng cữ hoàn toàn – phải xuất phát từ một tấm lòng tìm kiếm vinh hiển Đức Chúa Trời, sự gây dựng cho thân thể Đấng Christ, và sự chinh phục những người hư mất. Trên hết, chúng ta hãy tìm kiếm để được "đầy dẫy Đức Thánh Linh," vì chỉ trong Ngài, chúng ta mới tìm thấy sự thỏa mãn, vui mừng và tự chủ thật sự, vượt xa mọi thứ khoái lạc chóng tàn của thế gian.
Mỗi chúng ta cần thành thật với Chúa và với lương tâm mình. Hãy nghiên cứu Lời Chúa, cầu nguyện tìm kiếm ý muốn Ngài, và sống với sự khôn ngoan mà Thánh Linh ban cho, để trong mọi sự, Đấng Christ được tôn cao.