Giá Trị Của Việc Có Một Gia Đình Hội Thánh
Trong hành trình đức tin của Cơ Đốc nhân, mối quan hệ cá nhân với Chúa Giê-xu Christ là nền tảng không thể thay thế. Tuy nhiên, Kinh Thánh liên tục nhấn mạnh rằng đức tin ấy không được sống trong sự cô lập. “Gia đình hội thánh” – cụm từ mô tả mối liên hệ thân mật, gần gũi và có trách nhiệm với một nhóm tín hữu trong Hội Thánh địa phương – không phải là một lựa chọn tùy ý, mà là ý muốn thiết thượng và là phương cách nuôi dưỡng đức then chốt của Đức Chúa Trời. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào nền tảng Kinh Thánh, giá trị thuộc linh và ứng dụng thực tiễn của việc thuộc về một gia đình hội thánh.
Ngay từ đầu, ý định của Đức Chúa Trời đã là tạo dựng một cộng đồng thuộc về Ngài. Sau khi cứu dân Y-sơ-ra-ên khỏi Ai Cập, Ngài lập nên một dân tộc giao ước (Xuất Ê-díp-tô Ký 19:5-6). Trong Tân Ước, chân lý này được bày tỏ trọn vẹn hơn qua Hội Thánh. Sứ đồ Phao-lô dùng ẩn dụ mạnh mẽ: “Vì chưng chúng ta là các chi thể của thân Ngài.” (Ê-phê-sô 5:30). Danh từ Hy Lạp được dùng cho “thân thể” (sōma) chỉ về một thực thể thống nhất, hữu cơ, nơi mỗi phần tử đều liên kết và lệ thuộc vào nhau.
Trong thư Ê-phê-sô, Phao-lô giải thích rằng những ai đã tin Chúa Giê-xu, dù là người Do Thái hay Dân Ngoại, đều được “đồng một thân thể” (Ê-phê-sô 3:6) và trở nên “người nhà của Đức Chúa Trời” (Ê-phê-sô 2:19). Từ “người nhà” (oikeioi) mang sắc thái thân thiết của gia đình. Đây không phải là một tổ chức xã hội thông thường, mà là một gia đình thuộc linh, được xây dựng trên nền tảng của các sứ đồ và tiên tri, chính Đấng Christ là đá góc nhà (Ê-phê-sô 2:20).
Sách Công vụ ghi lại mẫu hình lý tưởng đầu tiên của một gia đình hội thánh sống động: “Vả, những người ấy bền lòng giữ lời dạy của các sứ đồ, sự thông công của anh em, lễ bẻ bánh, và sự cầu nguyện.” (Công vụ 2:42). Từ “thông công” ở đây trong nguyên ngữ Hy Lạp là koinōnia, một từ phong phú bao hàm sự chia sẻ, hiệp thông, cộng tác và tham dự vào một điều chung. Sự koinōnia này thể hiện qua:
- Sự Hiệp Nhất: Họ hiệp lại với nhau (epi to auto) – không chỉ về mặt địa lý mà còn trong mục đích và tấm lòng (Công vụ 2:44).
- Sự Chia Sẻ Vật Chất: Họ bán tài sản, của cải, phân phát cho nhau tùy theo nhu cầu (Công vụ 2:45). Đây không phải là chủ nghĩa cộng sản, mà là sự tự nguyện chia sẻ xuất phát từ tình yêu thương, đảm bảo không ai trong gia đình đức tin phải thiếu thốn.
- Sự Gặp Gỡ Thường Xuyên: Họ nhóm lại mỗi ngày, cả tại đền thờ và trong từng nhà (tế bào) (Công vụ 2:46). Điều này cho thấy mối liên hệ vượt ra ngoài buổi nhóm chung toàn thể.
Kết quả của đời sống thông công này là “ngợi khen Đức Chúa Trời và được đẹp lòng cả dân chúng. Mỗi ngày Chúa lấy những kẻ được cứu thêm vào Hội thánh.” (Công vụ 2:47). Gia đình hội thánh sống động trở thành chứng nhân hữu hiệu cho thế giới.
Dựa trên nền tảng Kinh Thánh, chúng ta có thể xác định những giá trị không thể thay thế của việc thuộc về một gia đình hội thánh:
1. Nuôi Dưỡng và Tăng Trưởng Thuộc Linh: Một Cơ Đốc nhân đơn lẻ khó có thể trưởng thành lành mạnh. Trong gia đình hội thánh, chúng ta được “nhóm lại” để khích lệ nhau (Hê-bơ-rơ 10:25). Từ “khích lệ” (parakaleō) có nghĩa là kêu gọi bên cạnh, an ủi, khuyên bảo. Sự dạy dỗ từ người lãnh đạo thuộc linh (Ê-phê-sô 4:11-12), sự chia sẻ Lời Chúa giữa vòng anh em (Cô-lô-se 3:16), và gương mẫu của những tín hữu trưởng thành đều góp phần vào sự tăng trưởng của mỗi cá nhân.
2. Sự Nâng Đỡ và Khích Lệ Trong Thử Thách: Cuộc sống đầy sóng gió. Gia đình hội thánh là mạng lưới an toàn thuộc linh và thực tế. Kinh Thánh dạy: “Hãy mang lấy gánh nặng cho nhau, như vậy anh em sẽ làm trọn luật pháp của Đấng Christ.” (Ga-la-ti 6:2). Từ “gánh nặng” (barē) chỉ những nan đề, khó khăn quá sức chịu đựng của một người. Trong gia đình hội thánh, chúng ta tìm được những đôi tai biết lắng nghe, những lời cầu nguyện chung, và cả sự giúp đỡ thiết thực khi đau ốm, khủng hoảng (Gia-cơ 5:14-16).
3. Trách Nhiệm và Sự Sửa Trị Yêu Thương: Trong một thế giới đề cao chủ nghĩa cá nhân, gia đình hội thánh cung cấp sự sửa dạy cần thiết. “Lời răn dạy của anh em có năng lực cứu linh hồn kẻ nghe khỏi sự chết.” (Gia-cơ 5:19-20). Sự gắn kết trong gia đình hội thánh cho phép chúng ta biết nhau đủ để nhận thấy khi một anh chị em sa ngã, và với tình yêu thương, giúp đỡ họ trở lại (Ga-la-ti 6:1). Đây là sự “sửa trị” (nouthesia) mang tính xây dựng và phục hồi, không phải lên án.
4. Phát Huy Ân Tứ và Chức Vụ: Đức Thánh Linh ban ân tứ cho mỗi tín hữu không phải cho cá nhân ấy, mà “vì sự ích chung” của cả thân thể (1 Cô-rinh-tô 12:7). Gia đình hội thánh là môi trường an toàn và thực tế nhất để khám phá, thử nghiệm và phát triển những ân tứ Chúa ban, dù là phục vụ thực tế, dạy dỗ, khích lệ hay quản trị (Rô-ma 12:6-8). Qua đó, mỗi thành viên đều đóng góp phần độc đáo của mình cho sự gây dựng chung.
5. Là Chứng Nhân Tập Thể Cho Thế Giới: Chúa Giê-xu phán: “Nếu các ngươi yêu nhau, thì ấy là tại điều đó mà thiên hạ sẽ nhận biết các ngươi là môn đồ ta.” (Giăng 13:35). Tình yêu thương hiệp nhất giữa vòng các tín hữu thuộc mọi thành phần, giai cấp chính là bằng chứng mạnh mẽ nhất cho Phúc Âm. Một gia đình hội thánh biết yêu thương, tha thứ và phục vụ lẫn nhau trở thành “ánh sáng của thế gian” và “muối của đất” một cách tập thể (Ma-thi-ơ 5:13-16).
Giá trị của gia đình hội thánh chỉ trở nên hiện thực khi chúng ta tích cực tham dự và đầu tư vào mối quan hệ này.
1. Chủ Động Gắn Kết Sâu Nhiệm: Đừng chỉ dừng lại ở việc dự lễ Chúa Nhật. Hãy tham gia một nhóm nhỏ (tế bào), lớp học Kinh Thánh, hay nhóm phục vụ. Những nhóm nhỏ này là “phòng khách” của Hội Thánh, nơi sự thông công (koinōnia) thực sự diễn ra. Hãy mở lòng chia sẻ những thách thức và chiến thắng trong đời sống đức tin.
2. Thực Hành Sự Thông Công (Koinōnia): Điều này bao gồm:
- Chia sẻ thuộc linh: Cùng nhau cầu nguyện, học Kinh Thánh, khích lệ nhau bước đi với Chúa.
- Chia sẻ vật chất: Nhạy bén với nhu cầu của anh chị em chung quanh. Điều này có thể đơn giản như một bữa ăn, sự hỗ trợ tài chính trong khó khăn, hay giúp đỡ việc nhà khi có người đau yếu.
- Chia sẻ đời sống: Dành thời gian cho nhau ngoài giờ nhóm, xây dựng tình bạn chân thật.
3. Sẵn Sàng Cho và Nhận Sự Sửa Trị: Hãy khiêm nhường cho phép một vài người trong gia đình hội thánh biết rõ đời sống bạn đến mức có thể nói lời khuyên răn yêu thương khi cần. Đồng thời, khi thấy anh chị em mình lạc lối, hãy can đảm góp ý với tấm lòng nhu mì, nhằm mục đích phục hồi (Ga-la-ti 6:1).
4. Trung Tín Và Kiên Định: Tình cảm gia đình không phải lúc nào cũng dễ dàng. Sẽ có những lúc thất vọng, hiểu lầm hoặc xung đột. Thay vì bỏ đi, hãy học theo nguyên tắc của Chúa: “Hãy nhịn nhục nhau, và nếu một người trong anh em có sự gì phàn nàn với kẻ khác, thì hãy nhường nhịn nhau và tha thứ nhau.” (Cô-lô-se 3:13). Gia đình hội thánh là nơi chúng ta học và thực hành sự tha thứ của Phúc Âm.
Gia đình hội thánh là món quà quý giá của Đức Chúa Trời dành cho con cái Ngài. Đó không phải là một tổ chức hoàn hảo vì được tạo nên bởi những con người tội lỗi nhưng đã được tha thứ. Tuy vậy, đó chính là “gia đình” mà Đức Chúa Trời dùng để bảo vệ, nuôi dưỡng, sửa dạy và trang bị chúng ta cho cuộc hành trình đức tin và chức vụ. Nơi đó, chúng ta kinh nghiệm thực tế tình yêu thương của Đấng Christ qua những anh chị em bằng xương bằng thịt. Hãy đánh giá cao, tích cực đầu tư và trân trọng gia đình hội thánh của bạn. Hãy để chính mình được gắn kết, và trở thành mắt xích gắn kết, để qua đó, cả thân thể được gây dựng trong tình yêu thương (Ê-phê-sô 4:16).