Tất cả các bà mẹ có nên là nội trợ không?

02 December, 2025
19 phút đọc
3,738 từ
Chia sẻ:

Vai Trò Của Người Mẹ Theo Quan Điểm Kinh Thánh: Có Phải Tất Cả Nên Là Nội Trợ?

Chào mừng bạn đến với bài nghiên cứu chuyên sâu về một chủ đề thực tế và thường gây tranh luận trong xã hội và ngay cả trong cộng đồng Cơ Đốc: Tất cả các bà mẹ có nên là nội trợ không? Câu hỏi này chạm đến căn tính, ơn gọi, và sự hiểu biết của chúng ta về trách nhiệm gia đình theo Lời Đức Chúa Trời. Thông qua bài viết này, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá Kinh Thánh một cách cẩn thận, xem xét các nguyên tắc nền tảng, phân tích những gương mẫu cụ thể, và rút ra những ứng dụng khôn ngoan cho đời sống Cơ Đốc trong bối cảnh đa dạng ngày nay.

I. Nền Tảng Kinh Thánh Về Gia Đình Và Vai Trò

Trước khi đi vào câu hỏi cụ thể, chúng ta cần thiết lập nền tảng Kinh Thánh về thiết kế của Đức Chúa Trời cho gia đình. Sách Sáng Thế Ký cho chúng ta thấy mẫu hình đầu tiên:

"Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó... Vì vậy, Giê-hô-va Đức Chúa Trời làm cho A-đam ngủ mê, rồi lấy một xương sường của người, lấp thịt thế vào. Giê-hô-va Đức Chúa Trời dùng xương sường đã lấy nơi A-đam làm nên một người nữ, đưa đến cùng A-đam." (Sáng-thế Ký 2:18, 21-22)

Từ ngữ "kẻ giúp đỡ" trong tiếng Hê-bơ-rơ là "ezer kenegdo" (עֵזֶר כְּנֶגְדּוֹ). "Ezer" thường được dùng để mô tả sự giúp đỡ mạnh mẽ, thậm chí là sự cứu giúp từ chính Đức Chúa Trời (Thi-thiên 33:20). "Kenegdo" có nghĩa là "tương xứng với", "đối diện với", hay "bổ sung cho". Vai trò của người nữ từ ban đầu không phải là thứ yếu hay thụ động, mà là một sự trợ giúp mạnh mẽ, bổ sung và tương xứng cho người nam trong công việc quản trị sáng tạo (Sáng-thế Ký 1:28).

Trong Tân Ước, sứ đồ Phao-lô đưa ra những nguyên tắc cho các mối quan hệ trong gia đình:

"Hỡi kẻ làm vợ, hãy vâng phục chồng mình như vâng phục Chúa... Hỡi người làm chồng, hãy yêu vợ mình, như Đấng Christ đã yêu Hội thánh, phó chính mình vì Hội thánh" (Ê-phê-sô 5:22, 25).

Nguyên tắc then chốt ở đây là trật tự và tình yêu hy sinh, chứ không phải là một danh sách cứng nhắc về "việc nhà" hay "việc ngoài xã hội". Trách nhiệm lãnh đạo thuộc về người chồng, nhưng được thực hiện trong tình yêu thương hy sinh như Đấng Christ. Sự vâng phục của người vợ là sự tự nguyện trong Chúa, để cùng nhau xây dựng gia đình vững mạnh.

II. Gương Mẫu Kinh Thánh: Sự Đa Dạng Trong Vai Trò Của Người Nữ

Kinh Thánh cung cấp nhiều gương mẫu về người nữ, người mẹ, với những vai trò và bối cảnh rất khác nhau, cho thấy một bức tranh đa sắc hơn là một khuôn mẫu duy nhất.

1. Người Nữ Đảm Đang trong Châm Ngôn 31: Đây thường được xem là hình mẫu lý tưởng. Nhưng khi đọc kỹ, chúng ta thấy bà không chỉ là "nội trợ" theo nghĩa hẹp (chỉ ở trong nhà).

"Nàng tìm kiếm len và gai, dùng tay mình làm việc cách vui lòng... Nàng xem xét một đồng ruộng, bèn mua nó; bởi huê lợi của tay mình, nàng trồng một vườn nho... Nàng buôn bán hàng vải gai mịn, và cung cấp dây lưng cho con buôn... Nàng chẳng sợ tuyết cho người nhà mình, vì cả nhà đều mặc áo đỏ sặm." (Châm-ngôn 31:13, 16, 24, 21).
Người nữ này là một doanh nhân, nhà quản lý, người mua bất động sản, thợ thủ công, và là người phân phát việc từ thiện. Công việc của bà có cả "nội trợ" (chăm sóc gia đình, Chuẩn bị thức ăn - câu 15) lẫn các hoạt động kinh tế bên ngoài. Trọng tâm không phải là địa điểm làm việc (trong nhà hay ngoài xã hội), mà là tấm lòng, sự khôn ngoan, năng lực, và mục đích của công việc: để gây dựng gia đình (câu 11-12, 23), giúp đỡ người thiếu thốn (câu 20), và kính sợ Đức Giê-hô-va (câu 30).

2. Các Nữ Môn Đồ và Bà Mẹ Trong Thời Tân Ước: - Priscilla (cùng chồng là A-qui-la): Bà là một "bạn cùng nghề" với chồng trong nghề làm trại (Công-vụ 18:2-3). Quan trọng hơn, bà cùng chồng giải bày đạo Chúa cho A-bô-lô (Công-vụ 18:26) và được Phao-lô nhắc đến như một "bạn đồng lao" trong Chúa (Rô-ma 16:3). Tên bà (Priscilla) thường được nhắc đến trước tên chồng, điều khá bất thường trong văn hóa thời đó, có lẽ cho thấy sự nổi bật trong chức vụ. - bà Lý-đi: Một người buôn vải gai mịn, một doanh nhân thành đạt ở thành Phi-líp. Bà đã mở nhà mình ra để tiếp đón Phao-lô và Si-la, trở thành một trung tâm của Hội thánh tại nhà (Công-vụ 16:14-15, 40). - Bà Sô-phê-rơ: Được Phao-lô khen ngợi là "đã cực khổ vì phần tôi" (Rô-ma 16:12). Điều này cho thấy bà đã tích cực trong chức vụ, có lẽ không chỉ giới hạn trong phạm vi gia đình. - Mẹ của Chúa Giê-xu, Ma-ri: Bà là một người mẹ, nhưng cũng là một môn đồ (Công-vụ 1:14). Vai trò làm mẹ của bà là độc nhất vô nhị, nhưng bà đã vâng phục sự kêu gọi lớn lao của Đức Chúa Trời, đồng thời vẫn chăm sóc gia đình.

Các gương mẫu này cho thấy Kinh Thánh không hề quy định một hình mẫu cứng nhắc về "người mẹ chỉ ở nhà". Thay vào đó, chúng ta thấy sự linh hoạt và ưu tiên.

III. Nguyên Tắc Chỉ Đạo Thay Vì Luật Lệ Cứng Nhắc

Từ những phân tích trên, chúng ta có thể rút ra một số nguyên tắc Kinh Thánh để áp dụng vào câu hỏi của chúng ta:

1. Nguyên Tắc Ưu Tiên Hàng Đầu: Quản Gia và Dạy Dỗ Con Cái.

"Hãy dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo; Dầu khi nó trở về già, cũng không hề lìa khỏi đó." (Châm-ngôn 22:6). "Hỡi các người làm cha, chớ chọc cho con cái mình giận dữ, hãy dùng sự sửa phạt khuyên bảo của Chúa mà nuôi nấng chúng nó." (Ê-phê-sô 6:4).
Đây là trách nhiệm chính của cha mẹ, và Kinh Thánh nhấn mạnh vai trò tích cực của người mẹ trong việc này (2 Ti-mô-thê 1:5 nói về đức tin chân thật của Ê-nít, bà ngoại của Ti-mô-thê). Dù một người mẹ có làm công việc gì đi nữa, trách nhiệm chính yếu và không thể ủy thác hoàn toàn này phải được ưu tiên hàng đầu. Điều này không nhất thiết có nghĩa là bà phải ở nhà 24/7, nhưng có nghĩa là bà phải sắp xếp, hy sinh và dành thời gian, năng lượng chất lượng cho việc nuôi dạy con cái.

2. Nguyên Tắc Quản Gia Khôn Ngoan:

"Vậy, người nữ trẻ tuổi phải học điều nầy: Lấy chồng, thương con cái, ở điều độ, nhơn đức, kính chuộng chồng, làm việc trong nhà." (Tít 2:4-5).
Từ "làm việc trong nhà" trong tiếng Hy Lạp là "oikourgous" (οἰκουργούς), có nghĩa là "người làm việc nhà" hoặc "quản gia". Đây là một lời khuyên cho những phụ nữ trẻ, nhấn mạnh đến tinh thần quản trị gia đình. Điều này bao gồm việc tạo dựng một mái ấm trật tự, yêu thương, và đáp ứng các nhu cầu thực tế. Nguyên tắc này không cấm làm việc bên ngoài, nhưng nhấn mạnh rằng việc quản trị gia đình là trách nhiệm quan trọng không được sao lãng.

3. Nguyên Tắc Đồng Công Và Bổ Sung: Mẫu hình Kinh Thánh là sự hợp tác giữa vợ và chồng như một thể thống nhất (Sáng-thế Ký 2:24). Họ là "đồng kế thừa ân điển sự sống" (1 Phi-e-rơ 3:7). Điều này gợi ý rằng các quyết định về vai trò, công việc nên được cầu nguyện, thảo luận và quyết định chung trong sự hướng dẫn của Chúa và vì sự tốt nhất cho cả gia đình, chứ không phải theo khuôn mẫu xã hội hay áp lực cá nhân.

4. Nguyên Tắc Sử Dụng Ân Tứ và Cơ Hội: Đức Chúa Trời ban cho mỗi người những ân tứ, kỹ năng, nguồn lực và những cơ hội khác nhau (1 Phi-e-rơ 4:10). Một người mẹ có thể được Chúa trang bị và mở cửa cho những công việc phù hợp bên ngoài gia đình, không chỉ để kiếm thu nhập, mà còn để làm chứng và phục vụ. Việc sử dụng những ân tứ đó cách khôn ngoan cho vinh quang Chúa cũng là một phần của sự quản lý tốt.

IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Gia Đình Cơ Đốc Ngày Nay

1. Từ Bỏ Tư Duy "Một Khuôn Mẫu Cho Tất Cả": Hội Thánh cần tránh gây áp lực hoặc lên án. Một số gia đình được Chúa dẫn dắt và có hoàn cảnh cho phép người mẹ ở nhà toàn thời gian – đó là một sự kêu gọi đáng trân trọng. Một số gia đình khác, vì hoàn cảnh kinh tế, sự thúc giục của Chúa, hoặc ân tứ cá nhân, người mẹ tham gia lao động bên ngoài – điều đó cũng có thể là ý muốn của Chúa nếu được thực hiện với những ưu tiên đúng đắn. Sự đa dạng trong vâng lời là điều bình thường trong vương quốc Đức Chúa Trời.

2. Quyết Định Dựa Trên Gia Đình, Không Phải Cá Nhân: Quyết định về việc người mẹ có nên làm việc bên ngoài hay không nên là quyết định của cả hai vợ chồng, sau khi cầu nguyện, xem xét: - Nhu cầu tâm linh, tình cảm và thể chất của con cái. - Khả năng tài chính của gia đình (nhưng tránh để tiền bạc là yếu tố duy nhất). - Ân tứ, đam mê và sức khỏe của người vợ/người mẹ. - Sự hỗ trợ từ người chồng và cộng đồng Hội Thánh. - Cơ hội làm chứng và phục vụ thông qua công việc.

3. Tái Định Nghĩa "Nội Trợ": Thay vì xem "nội trợ" như một nghề nghiệp đơn lẻ, hãy xem đó là chức vụ quản gia và người xây dựng gia đình. Dù một người mẹ có làm công việc gì đi nữa, bà vẫn là người quản trị chính (hoặc đồng quản trị) cho "hội thánh tại nhà" của mình. Chức vụ này không bị giới hạn bởi việc có nhận lương hay không.

4. Sự Hỗ Trợ Của Người Chồng và Hội Thánh: Nguyên tắc của Ê-phê-sô 5 đòi hỏi người chồng phải yêu vợ mình như chính thân mình. Tình yêu hy sinh này có thể thể hiện qua việc chia sẻ gánh nặng gia đình, cùng tham gia nuôi dạy con cái, và hỗ trợ để vợ mình có thể phát huy ân tứ Chúa ban, dù ở trong hay ngoài gia đình. Hội Thánh cũng nên cung cấp mạng lưới hỗ trợ, các nhóm nhỏ, và sự khích lệ thay vì phán xét.

5. Tìm Kiếm Sự Cân Bằng và Biên Giới Lành Mạnh: Dù lựa chọn nào, việc thiết lập biên giới lành mạnh là quan trọng. Điều này có thể bao gồm việc dành thời gian riêng cho gia đình không bị công việc xâm phạm, học cách nói "không" với những điều không cần thiết, và luôn đảm bảo rằng sự bình an của Chúa cai trị trong lòng (Cô-lô-se 3:15).

V. Kết Luận: Tự Do Trong Vâng Lời và Sự Khôn Ngoan Từ Trên Cao

Vậy, tất cả các bà mẹ có nên là nội trợ không? Câu trả lời dựa trên Kinh Thánh là: Không nhất thiết tất cả phải là nội trợ toàn thời gian theo định nghĩa hẹp. Tuy nhiên, tất cả các bà mẹ Cơ Đốc đều được kêu gọi trở thành những người quản gia khôn ngoan, những nhà giáo dục đạo đức, và những người xây dựng mái ấm cho gia đình mình, bất kể họ có làm công việc được trả lương bên ngoài hay không.

Điều cốt lõi không nằm ở việc "ở đâu", mà ở việc "làm với tấm lòng nào và vì mục đích gì". Một người mẹ ở nhà toàn thời gian nhưng với lòng oán giận, so sánh, hoặc lơ là việc dạy dỗ con cái thì không đẹp lòng Chúa. Một người mẹ làm việc bên ngoài nhưng biết sắp xếp ưu tiên, dành thời gian chất lượng cho con, và dùng công việc như một phương tiện để làm sáng danh Chúa, thì có thể đang vâng theo sự dẫn dắt của Ngài.

"Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm." (1 Cô-rinh-tô 10:31).

Cuối cùng, mỗi gia đình hãy tìm kiếm Chúa trong sự cầu nguyện, nghiên cứu Lời Ngài, và khôn ngoang áp dụng các nguyên tắc đời đời vào hoàn cảnh riêng của mình. Hãy trao quyền cho nhau, yêu thương và hỗ trợ nhau trong cộng đồng đức tin, và trên hết, hãy nhớ rằng ân điển của Đức Chúa Trời đủ cho mọi nhu cầu và mọi ơn gọi của chúng ta.

"Sự khôn ngoan từ trên mà xuống thì trước hết là thanh sạch, sau lại hòa thuận, tiết độ, nhu mì, đầy dẫy lòng thương xót và bông trái lành, không có sự hai lòng và giả hình." (Gia-cơ 3:17). Chính sự khôn ngoan này mới có thể hướng dẫn chúng ta trong những quyết định thiết thực và quan trọng về vai trò gia đình.

Quay Lại Bài Viết