Kinh Thánh nói gì về việc xăm mình-thân thể bị cắt xẻ?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,932 từ
Chia sẻ:

Quan Điểm Của Kinh Thánh Về Việc Xăm Mình và Cắt Xẻ Thân Thể

Trong bối cảnh xã hội đương đại, việc xăm hình (tattoo) và cắt xẻ thân thể (body modification) ngày càng trở nên phổ biến như một hình thức thể hiện cá tính, nghệ thuật, kỷ niệm hay thậm chí là niềm tin. Đối với Cơ Đốc nhân, câu hỏi “Kinh Thánh nói gì về điều này?” là một mối quan tâm chính đáng, đòi hỏi sự tìm hiểu nghiêm túc, thấu đáo dựa trên Lời Chúa chứ không chỉ trên xu hướng văn hóa hay quan điểm cá nhân. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khảo sát các phân đoạn Kinh Thánh liên quan trực tiếp, phân tích bối cảnh lịch sử, văn hóa, thần học, và rút ra những nguyên tắc đạo đức cùng ứng dụng thực tiễn cho đời sống đức tin.

I. Phân Tích Trực Tiếp Các Phân Đoạn Kinh Thánh Then Chốt

Hai phân đoạn thường được viện dẫn nhất trong cuộc thảo luận này là Lê-vi Ký 19:28 và 1 Cô-rinh-tô 6:19-20.

1. Lê-vi Ký 19:28 – Luật Lệ Trong Giao Ước Cũ:

“Chớ vì kẻ chết mà cắt thịt mình; chớ xăm vẽ trên mình: Ta là Đức Giê-hô-va.” (Lê-vi Ký 19:28, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925).

Đây là câu Kinh Thánh rõ ràng và trực tiếp nhất đề cập đến hành vi. Để hiểu đúng mệnh lệnh này, chúng ta cần xem xét trong bối cảnh rộng hơn:

- Bối cảnh văn hóa – tôn giáo: Các dân tộc ngoại bang xung quanh Y-sơ-ra-ên (như người Ca-na-an, Ai Cập) thường có những tập tục xăm mình và cắt xẻ thân thể (cutting) như một phần của nghi thức tang lễ, để tưởng nhớ người chết, hoặc để cúng tế, cầu khấn các thần của họ. Hành động này gắn liền với sự thờ lạy hình tượng và các thực hành ma thuật.

- Ý nghĩa thần học: Đức Chúa Trời ban luật này để tách biệt dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi các tập tục ngoại giáo đó. Câu kết “Ta là Đức Giê-hô-va” nhấn mạnh đến thân phận và danh tính của họ: họ thuộc về một Đức Chúa Trời chân thần và thánh khiết, không phải các thần tượng. Việc làm tổn thương thân thể vì người chết cũng có thể hàm ý một sự tuyệt vọng, không có hy vọng về sự sống lại, đi ngược lại niềm tin vào Đấng Tạo Hóa ban sự sống.

- Từ ngữ gốc: Từ “xăm vẽ” trong tiếng Hê-bơ-rơ là “qa'aqa” (קַעֲקַע), có nghĩa là khắc, chạm trổ, để lại dấu vết vĩnh viễn. Hành động này bị cấm trong bối cảnh ngoại giáo nói trên.

2. 1 Cô-rinh-tô 6:19-20 – Nguyên Tắc Căn Bản Trong Tân Ước:

“Hay là, anh em chẳng biết rằng thân thể mình là đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự trong anh em, là Đấng mà anh em đã nhận bởi Đức Chúa Trời, và anh em chẳng phải thuộc về chính mình sao? Vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời.” (1 Cô-rinh-tô 6:19-20).

Đây không phải là một luật lệ cụ thể về xăm mình, nhưng là nguyên tắc nền tảng chi phối mọi quyết định về thân thể của Cơ Đốc nhân:

- Thân thể là đền thờ: Từ “đền thờ” trong tiếng Hy Lạp là “naos” (ναός), chỉ nơi chí thánh, nơi ngự của Đức Chúa Trời. Đức Thánh Linh ngự trong thân thể tín đồ như trong một đền thờ sống động.

- Quyền sở hữu:Chẳng phải thuộc về chính mình” – Chúng ta không có quyền sở hữu tuyệt đối với thân thể mình. Chúng ta đã được Chúa Giê-xu chuộc lại (tiếng Hy Lạp: agorazō – mua bằng giá) bằng huyết Ngài. Do đó, thân thể thuộc về Chúa.

- Mục đích tối thượng:Làm sáng danh Đức Chúa Trời” – Mọi điều chúng ta làm với thân thể, bao gồm cả việc ăn uống, tập luyện, trang điểm và cả việc xăm hình, phải được đặt dưới tiêu chí này: Nó có làm vinh hiển Đức Chúa Trời không?

II. Khảo Sát Bối Cảnh Rộng Hơn và Các Nguyên Tắc Đạo Đức

1. Sự Thánh Khiết và Tách Biệt: Nguyên tắc xuyên suốt Kinh Thánh là dân sự của Đức Chúa Trời phải nên thánh (Lê-vi Ký 19:2, 1 Phi-e-rơ 1:16). Sự thánh khiết không chỉ ở tấm lòng mà còn được bày tỏ ra bên ngoài, trong cách sống và ngay cả trên thân thể – phương tiện mà qua đó chúng ta tương tác với thế giới. Việc tránh những dấu hiệu, biểu tượng gắn với tà giáo, bạo lực, hay sự nổi loạn chống lại Đấng Tạo Hóa là một biểu hiện của sự tách biệt thuộc linh.

2. Quan Điểm Về Thân Thể Trong Kinh Thánh: Kinh Thánh không xem thân thể là xấu xa hoặc nhà tù của linh hồn (như một số triết lý Hy Lạp). Trái lại, thân thể là tác phẩm kỳ diệu của Đức Chúa Trời (Thi Thiên 139:14), là công cụ để phục vụ Ngài. Trong Tân Ước, sự nhập thể của Chúa Giê-xu (Giăng 1:14) và sự sống lại của thân thể (1 Cô-rinh-tô 15) càng nâng cao giá trị và phẩm giá của thân thể vật lý. Do đó, chúng ta có trách nhiệm quản lý và chăm sóc nó cách tốt nhất.

3. Vấn Đề Tự Do Cơ Đốc và Sự Gây Vấp Phạm: Chúng ta sống dưới ân điển, không dưới luật pháp Cựu Ước (Rô-ma 6:14). Điều này có nghĩa là một Cơ Đốc nhân không bị ràng buộc bởi luật nghi lễ của Môi-se, bao gồm luật cấm xăm mình trong Lê-vi Ký. Tuy nhiên, sự tự do này không phải là cái cớ để phóng túng (Ga-la-ti 5:13). Mọi quyết định phải được xem xét dưới ánh sáng của nguyên tắc yêu thươnggây dựng (1 Cô-rinh-tô 10:23-24).

- Gây vấp phạm: Dù bản thân bạn có thể thấy việc xăm hình là vô hại, nhưng nếu nó khiến một anh em yếu đức tin hiểu lầm, vấp ngã, hoặc khích lệ họ làm điều trái với lương tâm mình, bạn cần xét lại (Rô-ma 14:13-15, 1 Cô-rinh-tô 8:9-13). Tình yêu thương đối với anh em phải được ưu tiên hơn quyền lợi cá nhân.

III. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Dựa trên các nguyên tắc Kinh Thánh đã phân tích, dưới đây là một số hướng dẫn ứng dụng cụ thể:

1. Kiểm Tra Động Cơ và Ý Nghĩa: Trước khi quyết định, mỗi tín đồ cần thành thật trả lời trước Chúa:

- Tại sao tôi muốn làm điều này? Để theo đám đông, khẳng định cái tôi, che giấu cảm xúc, hay thực sự để tôn vinh Chúa? Có hình xăm nào mang ý nghĩa tôn giáo trái với Kinh Thánh không (ví dụ: biểu tượng thờ lạy ma quỷ, tà thuật)?

- Hình ảnh/tín hiệu này có phù hợp với thân phận “đền thờ của Đức Thánh Linh” không? Nó có thể hiện sự tôn trọng đối với thân thể Chúa đã chuộc không?

- Nó có dẫn dắt tôi hoặc người khác đến gần Chúa hơn không, hay ngược lại?

2. Sự Khôn Ngoan và Lời Khuyên: Đây là một quyết định gần như vĩnh viễn. Hãy tìm kiếm sự khôn ngoan từ Chúa qua sự cầu nguyện (Gia-cơ 1:5) và tham vấn những người trưởng thành, đáng tin cậy trong đức tin (Châm ngôn 11:14). Hãy xem xét đến các yếu tố văn hóa, nghề nghiệp và chức vụ tương lai.

3. Ân Điển và Sự Phán Xét: Hội Thánh cần tránh hai thái cực:

- Lập pháp hóa: Biến điều Kinh Thánh không cấm thành luật lệ bắt buộc, từ đó lên án và xa lánh những ai có hình xăm, gây chia rẽ trong thân thể Đấng Christ.

- Thế tục hóa: Chấp nhận mọi xu hướng thế gian mà không có sự phân biệt thuộc linh nào.

Thay vào đó, chúng ta nên tạo một môi trường của ân điển, nơi mà các nguyên tắc Kinh Thánh được dạy dỗ cách rõ ràng, và mỗi cá nhân được khích lệ để đưa ra quyết định có lương tám nhạy bén trước mặt Chúa (Rô-ma 14:22-23). Đối với những ai đã có hình xăm trước khi tin Chúa, hãy nhớ rằng ân điển và sự tha thứ của Chúa bao phủ mọi điều. Bạn không bị định tội vì quá khứ. Thân thể bạn giờ đây cũng đã được tẩy sạch và thánh hóa trong Đấng Christ (1 Cô-rinh-tô 6:11).

4. Tập Trung Vào Điều Cốt Yếu: Đức Chúa Trời nhìn thấy lòng người (1 Sa-mu-ên 16:7). Một thân thể không có hình xăm nhưng chứa đầy sự kiêu ngạo, phán xét, hay tham lam thì không đẹp lòng Chúa bằng một tấm lòng khiêm nhường, yêu thương và vâng phục, dù thân thể ấy có thể mang những dấu vết của quá khứ. Điều cốt yếu vẫn là sự biến đổi bên trong bởi Đức Thánh Linh (Rô-ma 12:2).

Kết Luận

Kinh Thánh không đưa ra một lệnh cấm tuyệt đối và phổ quát về việc xăm mình trong thời Tân Ước. Tuy nhiên, Kinh Thánh đưa ra những nguyên tắc vĩnh cửu và thẩm quyền để hướng dẫn chúng ta: thân thể chúng ta là đền thờ của Đức Thánh Linh, đã được chuộc bằng giá cao, và mục đích của nó là để làm sáng danh Đức Chúa Trời. Mọi quyết định liên quan đến thân thể, bao gồm việc xăm hình hay cắt xẻ, đều phải được xem xét cẩn thận dưới ánh sáng của các nguyên tắc này, với động cơ trong sạch, sự khôn ngoan từ trên, và tình yêu thương đối với anh em mình.

Cuối cùng, sự tự do đích thực mà chúng ta có được là tự do khỏi tội lỗi và sự kết án, để sống một đời sống vâng phục và yêu mến Chúa. Ước mong mỗi chúng ta, dù có quyết định thế nào về những vấn đề này, đều luôn giữ cho tấm lòng mình thuần khiết và hướng về Chúa Giê-xu Christ, là Đấng đã hiến thân vì chúng ta, để chúng ta thuộc trọn về Ngài.




Quay Lại Bài Viết