Có những dân tộc nào khác bị diệt vong tương tự trong Kinh Thánh?

04 December, 2025
17 phút đọc
3,202 từ
Chia sẻ:

Có những dân tộc nào khác bị diệt vong tương tự trong Kinh Thánh?

Kinh Thánh không chỉ là câu chuyện về tình yêu và ân điển của Đức Chúa Trời, mà còn ghi lại những sự phán xét nghiêm khắc của Ngài đối với tội lỗi. Trong nhiều trường hợp, toàn bộ các dân tộc hoặc thành phố đã bị tiêu diệt vì sự gian ác cực độ của họ. Những sự kiện này đóng vai trò như những lời cảnh báo mạnh mẽ cho mọi thế hệ, kêu gọi sự ăn năn và sự vâng phục Đấng Tạo Hóa. Bài viết này sẽ khảo sát một số dân tộc bị diệt vong trong Kinh Thánh, giải thích nguyên nhân và bối cảnh, đồng thời rút ra những bài học thiết thực cho đời sống Cơ Đốc ngày nay.

1. Thế Hệ Trước Cơn Đại Hồng Thủy

Thời kỳ trước cơn lụt (Sáng Thế Ký 6–7) là ví dụ đầu tiên về sự hủy diệt toàn diện của nhân loại. Kinh Thánh mô tả: “Đức Giê-hô-va thấy sự hung ác của loài người trên mặt đất rất nhiều, và các ý tưởng của lòng họ chỉ là xấu luôn” (Sáng 6:5). Từ ngữ Hê-bơ-rơ “מַבּוּל” (mabul) chỉ cơn nước lụt lớn, một thảm họa thiên nhiên nhưng do Đức Chúa Trời chủ động gây ra. Ngài đã quyết định “hủy diệt khỏi mặt đất loài người mà Ngài đã dựng nên” (Sáng 6:7). Chỉ gia đình Nô-ê, người “công bình và trọn vẹn” (Sáng 6:9), cùng các loài thú được chọn được cứu trong tàu. Sự diệt vong này gần như xóa sổ toàn bộ nhân loại, chỉ còn lại tám linh hồn. Đây là minh chứng rõ ràng về sự công bình và thánh khiết của Đức Chúa Trời, đồng thời cho thấy Ngài kiên nhẫn cảnh báo (Nô-ê là người rao giảng sự công bình) nhưng cuối cùng vẫn thi hành phán xét khi không còn sự ăn năn.

2. Các Thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ

Câu chuyện Sô-đôm và Gô-mô-rơ (Sáng Thế Ký 18–19) là một trong những ví dụ nổi tiếng nhất về sự hủy diệt thần thượng. Áp-ra-ham đã cầu thay cho thành này, và Đức Chúa Trời hứa sẽ tha thứ nếu tìm được mười người công bình. Tuy nhiên, sự gian ác của Sô-đôm quá lớn: “Tiếng kêu oan về Sô-đôm và Gô-mô-rơ thật là quá, tội lỗi chúng nó thật là trọng” (Sáng 18:20). Tội lỗi chính được nêu ra là sự đồng tính luyến ái (Sáng 19:4-5), cộng với sự kiêu ngạo, ăn chơi và không giúp đỡ người nghèo (Ê-xê-chi-ên 16:49-50). Khi hai thiên sứ đến thăm Lót, dân thành muốn cưỡng hiếp họ. Cuối cùng, “Đức Giê-hô-va khiến mưa diêm sinh và lửa từ trời sa xuống” (Sáng 19:24), thiêu rụi hoàn toàn các thành này cùng toàn bộ cư dân, ngoại trừ Lót và hai con gái. Vị trí của chúng ngày nay được cho là vùng Biển Chết. Từ “Sô-đôm” (סְדֹם, Sodom) trong tiếng Hy Lạp sau này trở thành “sodomia”, chỉ hành vi tình dục đồng giới, cho thấy mức độ kinh khiếp của tội lỗi đó.

3. Các Dân Tộc Ca-na-an

Khi dân Y-sơ-ra-ên tiến vào Đất Hứa, Đức Chúa Trời đã ra lệnh cho họ tiêu diệt hoàn toàn các dân tộc Ca-na-an: “Khi Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đã đưa ngươi vào xứ mà ngươi sẽ nhận được làm sản nghiệp, khi Ngài đã đuổi khỏi trước mặt ngươi nhiều dân tộc... Ngài sẽ phó các dân đó cho ngươi, và ngươi phải diệt hết đi” (Phục Truyền 7:1-2). Danh sách các dân bao gồm: Hê-tít, Ghê-ga-sít, A-mô-rít, Ca-na-an, Phê-rê-sít, Hê-vít, và Giê-bu-sít (Phục Truyền 7:1). Lý do của mệnh lệnh khắc nghiệt này được giải thích: “Ấy chẳng phải vì sự công bình ngươi... nhưng ấy vì sự gian ác của các dân tộc ấy mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đuổi chúng nó ra khỏi trước mặt ngươi” (Phục Truyền 9:5). Các dân Ca-na-an thờ cúng thần tượng, thực hành tà dâm trong đền thờ, giết con cái làm của lễ cho thần Molech (Lê-vi Ký 18:21-24; Phục Truyền 12:31). Đức Chúa Trời kiên nhẫn chờ đợi 400 năm cho đến khi tội lỗi của họ đã đầy tràn (Sáng 15:16). Việc tận diệt (חֵרֶם, herem – “vật dâng hiến cho sự hủy diệt”) là để ngăn chặn sự lây nhiễm tội lỗi cho dân Y-sơ-ra-ên. Dù vậy, Y-sơ-ra-ên đã không vâng lời triệt để, dẫn đến nhiều vấn đề về sau.

4. Dân A-ma-léc

A-ma-léc, con cháu của Ê-sau, là một dân tộc thù nghịch với Y-sơ-ra-ên ngay từ khi họ ra khỏi Ai Cập. Họ đã tấn công vào phía sau đoàn dân yếu đuối (Phục Truyền 25:17-19). Đức Chúa Trời phán: “Ta sẽ xóa sổ kẻ nhớ về A-ma-léc khỏi dưới trời” (Xuất 17:14). Sau này, vua Sau-lơ nhận lệnh: “Bây giờ, hãy đi đánh dân A-ma-léc, diệt hết thảy vật thuộc về chúng nó; ngươi chớ để cho chúng nó sống, nhưng hãy giết cả người nam và nữ, con trẻ và con đương bú, bò và chiên, lạc đà và lừa” (1 Sa-mu-ên 15:3). Đây là mệnh lệnh herem tương tự với Ca-na-an. Tuy nhiên, Sau-lơ đã không vâng lời, tha cho vua A-ga và giữ lại những con vật tốt. Vì sự bất tuân này, Đức Chúa Trời đã từ bỏ Sau-lơ làm vua (1 Sa-mu-ên 15:26). Dân A-ma-léc cuối cùng cũng bị tiêu diệt hoàn toàn bởi Đa-vít và sau đó bởi dân Si-mê-ôn (1 Sử ký 4:43). Sự kiện này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc vâng lời tuyệt đối và không thỏa hiệp với tội lỗi.

5. Thành Ni-ni-ve

Ni-ni-ve, thủ đô của đế quốc A-si-ri, được biết đến với sự hung bạo và tội lỗi. Đức Chúa Trời sai tiên tri Giô-na đến cảnh báo: “Còn bốn mươi ngày nữa, Ni-ni-ve sẽ bị đổ xuống!” (Giô-na 3:4). Dân thành đã ăn năn, từ vua đến dân thường đều mặc bao gai và kiêng ăn. “Đức Chúa Trời thấy việc họ làm, đều xây bỏ đường lối xấu của mình; Ngài ăn năn sự họa mà Ngài đã phán sẽ làm cho họ, và Ngài không làm điều đó” (Giô-na 3:10). Tuy nhiên, về sau, Ni-ni-ve lại quay về với tội lỗi và bạo ngược. Sách Na-hum tiên tri về sự hủy diệt hoàn toàn của thành này: “Đức Giê-hô-va đã ra lịnh về ngươi, rằng: Dòng dõi ngươi sẽ bị dứt đi... Ta sẽ làm cho mồ mả của ngươi ra ô uế” (Na-hum 1:14). Năm 612 TCN, liên quân Ba-by-lôn và Mê-đi đã tàn phá Ni-ni-ve, ứng nghiệm lời tiên tri. Câu chuyện này cho thấy lòng nhân từ của Đức Chúa Trời, Ngài ban cơ hội ăn năn, nhưng nếu con người cứng lòng thì sự phán xét cuối cùng sẽ đến.

6. Đế Chế Ba-by-lôn

Ba-by-lôn, dưới thời vua Nê-bu-cát-nết-sa, được Đức Chúa Trời dùng làm công cụ trừng phạt Giu-đa vì tội thờ hình tượng và bất trung. Tuy nhiên, chính Ba-by-lôn cũng trở nên kiêu ngạo và tàn ác. Đức Chúa Trời phán qua tiên tri Giê-rê-mi: “Ta sẽ phạt thần tượng của Ba-by-lôn... Cả xứ nầy sẽ trở nên hoang vu đáng gớm” (Giê-rê-mi 50:2-3). Trong sách Đa-ni-ên chương 5, vua Bên-xát-sa thách thức Đức Chúa Trời bằng cách sử dụng các bình thánh của đền thờ Giê-ru-sa-lem để uống rượu. Ngay đêm đó, bàn tay viết trên tường báo trước sự sụp đổ: “Mê-nê, Mê-nê, Tê-ken, U-phác-sin”. Đa-ni-ên giải nghĩa: “Vua bị cân và thấy thiếu; vương quốc của vua bị chia và được ban cho người Mê-đi và người Phe-rơ-sơ” (Đa-ni-ên 5:26-28). Đêm đó, vua bị giết và Ba-by-lôn thất thủ trước người Mê-đi và Ba-tư (năm 539 TCN). Sự kiện này minh họa sự phán xét của Đức Chúa Trời đối với các quốc gia kiêu căng và chống nghịch Ngài.

7. Giê-ru-sa-lem Năm 70 SCN

Mặc dù không thuộc Cựu Ước, sự hủy diệt Giê-ru-sa-lem và đền thờ vào năm 70 sau Chúa được chính Chúa Giê-xu tiên tri (Ma-thi-ơ 24:1-2; Mác 13:1-2; Lu-ca 21:20-24). Nguyên nhân là vì dân Do Thái đã từ chối Đấng Mê-si và giết các tiên tri (Ma-thi-ơ 23:37-38). Chúa Giê-xu đã khóc thương thành: “Vì ngày kia sẽ đến, khi quân thù nghịch ngươi đắp lũy chung quanh ngươi... sẽ không còn một hòn đá nào chồng trên hòn khác mà không bị đổ xuống” (Lu-ca 19:43-44). Khi quân La Mã dưới quyền Titus bao vây Giê-ru-sa-lem, hàng ngàn người chết đói, đền thờ bị thiêu rụi, và thành bị phá hủy. Đây là sự phán xét của Đức Chúa Trời đối với một dân tộc đã từ chối Con Ngài, đồng thời cũng mở ra kỷ nguyên mới cho Hội Thánh toàn cầu. Sự kiện này nhắc nhở rằng dù là dân tộc được chọn, nếu không vâng lời cũng sẽ bị đoán phạt.

Áp Dụng Thực Tiễn Cho Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

Những câu chuyện lịch sử trên không chỉ để chúng ta ghi nhớ, mà còn để rút ra những bài học thiết thực:

  • Tính Thánh Khiết và Công Bình của Đức Chúa Trời: Đức Chúa Trời không dung thứ tội lỗi; Ngài phải trừng phạt tội. Chúng ta phải sống thánh khiết, vì “Đức Chúa Trời chúng ta là đám lửa hay thiêu đốt” (Hê-bơ-rơ 12:29).
  • Sự Kiên Nhẫn và Cơ Hội Ăn Năn: Trước khi thi hành phán xét, Đức Chúa Trời luôn ban thời gian và cơ hội ăn năn (Nô-ê rao giảng 120 năm, Giô-na cảnh báo Ni-ni-ve). Ngày nay, Ngài vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi để mọi người ăn năn (2 Phi-e-rơ 3:9).
  • Nhu Cầu Cá Nhân Phải Tin Nhận Chúa Giê-xu: Sự phán xét cuối cùng và đời đời sẽ đến cho mọi người (Khải Huyền 20:11-15). Chúa Giê-xu đã chịu hình phạt thay cho chúng ta; ai tin Ngài thì được cứu (Giăng 3:16).
  • Trách Nhiệm Rao Giảng Tin Lành: Cơ Đốc nhân được kêu gọi loan báo sự ăn năn và ơn cứu rỗi cho mọi dân tộc, để họ thoát khỏi cơn thạnh nộ ngày sau (Ma-thi-ơ 28:19-20).
  • Không Thỏa Hiệp Với Tội: Bài học từ việc Y-sơ-ra-ên không tiêu diệt hết dân Ca-na-an và Sau-lơ tha A-ga dạy chúng ta rằng thỏa hiệp với tội dù nhỏ cũng sẽ gây hậu quả lớn. Chúng ta phải quyết tâm “tận diệt” tội lỗi trong đời sống mình (Cô-lô-se 3:5-10).
  • Cầu Nguyện Cho Dân Tộc: Áp-ra-ham đã cầu thay cho Sô-đôm; chúng ta cũng cần cầu nguyện cho quê hương mình, xin Chúa thương xót và ban sự ăn năn.

Kết Luận

Kinh Thánh ghi lại sự diệt vong của nhiều dân tộc: từ thế hệ trước cơn lụt, Sô-đôm và Gô-mô-rơ, các dân Ca-na-an, A-ma-léc, Ni-ni-ve, Ba-by-lôn, cho đến Giê-ru-sa-lem. Tất cả đều là những minh chứng về sự nghiêm trọng của tội lỗi và sự công bình của Đức Chúa Trời. Nhưng đồng thời, chúng cũng bày tỏ lòng nhân từ của Ngài khi Ngài kiên nhẫn chờ đợi và ban cơ hội ăn năn. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được cảnh báo: “Hãy tự xem xét chính mình” (2 Cô-rinh-tô 13:5). Hãy ăn năn tội, tin nhận Chúa Giê-xu, và sống vâng lời Ngài để không rơi vào sự phán xét đời đời. Hãy tích cực chia sẻ Tin Mừng cho mọi người, vì “Ngài không muốn cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người đều ăn năn” (2 Phi-e-rơ 3:9).

Quay Lại Bài Viết