Kinh Thánh nói gì về sự chữa lành?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,347 từ
Chia sẻ:

Sự Chữa Lành Theo Quan Điểm Kinh Thánh

Trong hành trình đức tin, vấn đề bệnh tật, đau đớn và khát khao được chữa lành là những trải nghiệm chung của con người. Kinh Thánh, Lời hằng sống của Đức Chúa Trời, không lảng tránh chủ đề này mà trái lại, dành một sự quan tâm đáng kể, mặc khải cho chúng ta bản tính của Đức Chúa Trời, ý muốn Ngài, và con đường dẫn đến sự phục hồi toàn diện. Sự chữa lành trong Kinh Thánh không chỉ giới hạn ở phương diện thể xác, mà còn bao trùm một phạm vi rộng lớn hơn nhiều: sự chữa lành tâm hồn tan vỡ, sự phục hồi mối quan hệ với Đức Chúa Trời, và sự tẩy sạch tội lỗi. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát chuyên sâu đề tài này dưới ánh sáng của Kinh Thánh, sử dụng văn bản gốc và bối cảnh thần học để mang đến một cái nhìn toàn diện.

I. Nền Tảng Kinh Thánh Về Sự Chữa Lành: Danh Tính Của Đức Chúa Trời Là Đấng Chữa Lành

Ngay từ Cựu Ước, Đức Chúa Trời đã bày tỏ chính Ngài là nguồn cội của mọi sự chữa lành. Sau khi dẫn dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập, Ngài phán một lời hứa đầy quyền năng: "Nếu ngươi chăm chỉ nghe lời Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi,... ta chẳng giáng cho ngươi một trong các bịnh-hoạn nào mà ta đã giáng cho xứ Ê-díp-tô; vì ta là Đức Giê-hô-va, Đấng chữa bịnh cho ngươi" (Xuất Ê-díp-tô Ký 15:26). Danh xưng "Đấng chữa bịnh" ở đây trong tiếng Hê-bơ-rơ là "Yahweh Rapha" (יהוה רפא). Động từ "rapha" (רָפָא) mang nghĩa chữa lành, băng bó, phục hồi. Điều này thiết lập một chân lý nền tảng: Quyền năng chữa lành thuộc về Đức Giê-hô-va. Ngài là Đấng duy nhất có thể đảo ngược sự hư nát, phục hồi sự nguyên vẹn.

Trong sách Thi Thiên, vua Đa-vít nhiều lần cầu khẩn sự chữa lành từ Chúa, thừa nhận sự yếu đuối của con người và quyền năng tối thượng của Đấng Tạo Hóa: "Hỡi Đức Giê-hô-va, xin Chúa hãy thương xót tôi, vì tôi bị hao mòn; Hỡi Đức Giê-hô-va, xin chữa tôi, vì các xương cốt tôi run rẩy" (Thi Thiên 6:2). Sự chữa lành ở đây gắn liền với lòng thương xót (khanan - חָנַן). Nó không phải là một giao dịch, mà là một hành động của ân điển, xuất phát từ bản tính yêu thương của Đức Chúa Trời.

II. Sự Chữa Lành Trong Chức Vụ Của Chúa Giê-xu Christ: Sự Ứng Nghiệm Của Đấng Mê-si

Tân Ước tập trung ánh sáng vào Chúa Giê-xu Christ, Đấng Mê-si, là hiện thân trọn vẹn của ý muốn và quyền năng chữa lành của Đức Chúa Trời. Chức vụ của Ngài là một sự chứng minh hùng hồn cho lời tiên tri của Ê-sai: "Chính Ngài đã mang sự đau ốm của chúng ta, đã gánh sự buồn bực của chúng ta... bởi lằn đòn của Ngài mà chúng ta được lành bịnh" (Ê-sai 53:4-5). Sứ đồ Ma-thi-ơ trích dẫn lời này và áp dụng trực tiếp vào chức vụ của Chúa Giê-xu: "Đến chiều, người ta đem cho Ngài nhiều kẻ bị quỉ ám, Ngài lấy lời nói mà đuổi quỉ ra, và chữa lành mọi kẻ bịnh, hầu cho được ứng nghiệm lời của đấng tiên tri Ê-sai rằng: Chính Ngài đã lấy tật nguyền của chúng ta, và gánh bịnh-hoạn của chúng ta" (Ma-thi-ơ 8:16-17).

Trong nguyên bản Hy Lạp, từ được dùng cho "chữa lành" là "therapeuō" (θεραπεύω), không chỉ là chữa trị y khoa, mà còn mang nghĩa phục vụ, chăm sóc tận tình. Các phép lạ chữa lành của Chúa Giê-xu (người phung, người mù, người què, người bại, kẻ điếc) đều cho thấy:

1. Quyền năng trọn vẹn: Ngài chữa lành bằng lời phán (Ma-thi-ơ 8:8), bằng sự đụng chạm (Mác 1:41), thậm chí từ xa (Giăng 4:50).
2. Sự trọn vẹn: Sự chữa lành thường là tức thì và hoàn toàn.
3. Mục đích thuộc linh: Để bày tỏ quyền năng và lòng thương xót của Đức Chúa Trời (Giăng 9:3), để xác nhận Ngài là Đấng Christ (Lu-ca 7:20-22), và để đem người ta đến với đức tin cứu rỗi (Mác 2:10-12). Mỗi lần chữa lành thể xác, Ngài thường đi kèm với lời phán tha tội, cho thấy sự chữa lành thuộc linh là ưu tiên tối thượng.

III. Sự Chữa Lành Trong Hội Thánh Ban Đầu: Ân Tứ Và Mạng Lệnh

Sau khi Chúa Giê-xu thăng thiên, quyền năng chữa lành tiếp tục được bày tỏ qua Hội Thánh, là Thân thể Ngài trên đất. Trong Mác 16:17-18, Chúa phán: "Những kẻ tin sẽ được các dấu lạ này theo: nhơn danh ta mà đuổi quỉ,... đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành mạnh." Sách Công Vụ ghi lại nhiều phép lạ chữa lành qua các sứ đồ Phi-e-rơ, Giăng (Công vụ 3:1-10), Phi-líp (Công vụ 8:6-7) và Phao-lô (Công vụ 14:8-10; 28:8-9).

Trong các thư tín, sứ đồ Phao-lô liệt kê "ơn chữa bịnh" (1 Cô-rinh-tô 12:9, 28) như một trong các ân tứ của Đức Thánh Linh. Từ Hy Lạp "charismata iamaton" (χαρίσματα ἰαμάτων) - "các ân tứ của các sự chữa lành" - được dùng ở số nhiều, có thể chỉ về nhiều loại hình và phương cách chữa lành khác nhau được Đức Thánh Linh ban cho Hội Thánh để gây dựng. Đồng thời, Gia-cơ 5:14-16 đưa ra một mạng lệnh rõ ràng cho Hội Thánh khi có người đau ốm: "Trong anh em có ai đau ốm chăng? hãy mời các trưởng lão Hội thánh đến, sau khi nhơn danh Chúa xức dầu cho người bịnh, đoạn, các trưởng lão hãy cầu nguyện cho người. Sự cầu nguyện bởi đức tin sẽ cứu kẻ bịnh, Chúa sẽ đỡ kẻ ấy dậy; nếu kẻ bịnh có phạm tội, cũng sẽ được tha." Đoạn này nêu bật:

- Vai trò của Hội Thánh (các trưởng lão). - Phương tiện đức tin (cầu nguyện, xức dầu nhân danh Chúa). - Sự liên kết giữa thể xác và thuộc linh (chữa lành và tha tội). - Trách nhiệm cá nhân (xưng tội với nhau).

IV. Những Nguyên Tắc Và Điều Kiện Cho Sự Chữa Lành

Kinh Thánh không trình bày sự chữa lành như một công thức ma thuật, nhưng luôn đặt trong mối quan hệ với đức tin và ý muốn tối cao của Đức Chúa Trời.

1. Đức Tin: Nhiều lần Chúa Giê-xu phán: "Đức tin ngươi đã chữa lành ngươi" (như với người đàn bà mắc bịnh băng huyết - Mác 5:34). Từ "chữa lành" ở đây là "sōzō" (σώζω), cũng có nghĩa là "cứu rỗi". Đức tin không phải là một thứ năng lượng buộc Chúa phải hành động, mà là thái độ tin cậy, phó thác hoàn toàn vào quyền năng và lòng tốt của Ngài.

2. Ý Muốn Của Đức Chúa Trời: Đây là yếu tố tối thượng. Chúa Giê-xu cầu nguyện: "Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén nầy khỏi tôi! Dầu vậy, xin ý Cha được nên, chớ không theo ý tôi" (Lu-ca 22:42). Sứ đồ Phao-lô, dù có ân tứ chữa bịnh cho người khác, cũng không được chữa lành chính "cái giằm xóc vào thịt" của mình, và nhận được câu trả lời: "Ân điển ta đủ cho ngươi rồi, vì sức mạnh của ta nên trọn vẹn trong sự yếu đuối" (2 Cô-rinh-tô 12:9). Điều này dạy chúng ta rằng sự vinh hiển của Đức Chúa Trời và sự trưởng thành thuộc linh đôi khi được bày tỏ mạnh mẽ hơn qua sự yếu đuối và sự nâng đỡ ân điển của Ngài.

3. Sự Xưng Nhận Tội Lỗi Và Tha Thứ: Như đã thấy trong Gia-cơ 5, tội lỗi chưa xưng nhận có thể là một rào cản cho sự chữa lành (xem thêm Thi Thiên 32:3-5; 1 Cô-rinh-tô 11:29-30). Sự phục hồi mối thông công với Chúa và với nhau là phần thiết yếu của tiến trình chữa lành toàn diện.

V. Sự Chữa Lành Tối Hậu Và Hy Vọng Cánh Chung

Mặc dù Kinh Thánh hứa và ghi nhận nhiều sự chữa lành thể xác trong thời đại này, nó cũng chỉ ra một thực tại: mọi Cơ Đốc nhân cuối cùng vẫn phải đối diện với sự chết của thân thể hay sự cất lên. Tuy nhiên, đây không phải là sự kết thúc. Lời hứa lớn nhất về sự chữa lành nằm ở tương lai cánh chung. Sứ đồ Phao-lô nói về thân thể phục sinh: "Nhưng chúng ta là công-dân trên trời; ấy là từ nơi đó mà chúng ta trông-đợi Cứu-Chúa là Đức Chúa Jêsus Christ, ngài sẽ biến-hóa thân-thể hèn-mạt chúng ta ra giống như thân-thể vinh-hiển Ngài" (Phi-líp 3:20-21). Trong sự phục sinh, chúng ta sẽ nhận lấy một thân thể không bại hoại, vinh hiển, không còn đau đớn, bệnh tật hay sự chết, hoàn toàn được chữa lành và phục hồi (1 Cô-rinh-tô 15:42-44, 53-54; Khải Huyền 21:4). Đây là sự chữa lành trọn vẹn và vĩnh cửu.

VI. Ứng Dụng Thực Tế Trong Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Dựa trên những nguyên tắc Kinh Thánh, chúng ta có thể áp dụng vào đời sống như sau:

1. Khi Đau Bệnh, Trước Hết Hãy Đến Với Chúa: Thay vì hoảng sợ hay chỉ tìm kiếm giải pháp thuần túy thế gian, hãy chạy đến với Đấng chữa lành trong sự cầu nguyện, tin cậy. Hãy trình dâng nỗi đau, sự sợ hãi cho Ngài (1 Phi-e-rơ 5:7).

2. Tìm Kiếm Sự Hỗ Trợ Của Hội Thánh: Làm theo Gia-cơ 5:14-15. Sự cầu nguyện chung, sự xức dầu và sự nâng đỡ thuộc linh từ Hội Thánh là phương cách Chúa đã lập.

3. Giữ Tấm Lòng Ngay Thẳng Với Chúa Và Với Người: Xét lòng mình, xưng nhận và từ bỏ mọi tội lỗi, cũng như tha thứ cho người khác (Mác 11:25). Sự thông công được phục hồi mở đường cho phước hạnh của Chúa.

4. Nuôi Dưỡng Đức Tin Qua Lời Chúa: Hãy đắm mình trong những lời hứa về sự chữa lành, sự an ủi và quyền năng của Chúa trong Kinh Thánh (Rô-ma 10:17). Đức tin đến bởi sự nghe Lời Đức Chúa Trời.

5. Phó Thác Vào Ý Muốn Tốt Lành Của Chúa: Cầu nguyện với thái độ như Chúa Giê-xu: "Xin ý Cha được nên". Tin rằng dù câu trả lời là chữa lành tức thì, chữa lành qua quá trình, hay sức mạnh để chịu đựng, thì tình yêu và sự khôn ngoan của Ngài vẫn là tuyệt đối (Rô-ma 8:28).

6. Sử Dụng Các Phương Tiện Tự Nhiên Cách Khôn Ngoan: Kinh Thánh không bài trừ y khoa (Ê-sai 38:21; Lu-ca 10:34 - người Sa-ma-ri nhơn lành dùng dầu và rượu). Hãy coi các bác sĩ và thuốc men như những công cụ Chúa có thể dùng, trong khi vẫn đặt lòng tin cậy tối hậu nơi Ngài.

Kết Luận

Sự chữa lành theo Kinh Thánh là một chủ đề phong phú và đa chiều, bắt nguồn từ chính danh tính của Đức Chúa Trời là Đấng chữa lành, được bày tỏ trọn vẹn nơi Chúa Cứu Thế Giê-xu, và tiếp tục được ban cho Hội Thánh qua Đức Thánh Linh. Nó bao gồm nhưng vượt trên sự phục hồi thể xác, hướng đến sự chữa lành toàn diện cho tâm hồn, tâm linh và các mối quan hệ. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được mời gọi tin cậy nơi quyền năng và lòng thương xót của Chúa, vâng theo những chỉ dẫn của Ngài trong Hội Thánh, và luôn giữ vững hy vọng cánh chung nơi thân thể vinh hiển, nơi mọi nước mắt, đau đớn và sự chết sẽ bị nuốt mất đời đời. Dù trong hoàn cảnh nào, chúng ta có thể tuyên xưng như tác giả Thi Thiên: "Hỡi linh hồn ta, khá ngợi khen Đức Giê-hô-va,... Ngài là Đấng tha-thứ các tội-ác ngươi, chữa lành mọi bịnh-tật ngươi" (Thi Thiên 103:2-3).

Quay Lại Bài Viết