Người Cơ Đốc Và Bệnh Lây Truyền Qua Đường Tình Dục (STD): Hành Trình Hướng Về Sự Chữa Lành Và Phục Hồi
Việc nhận chẩn đoán mắc một bệnh lây truyền qua đường tình dục (STD) có thể là một cú sốc sâu sắc, mang theo gánh nặng của sự sợ hãi, xấu hổ, mặc cảm và hoang mang. Trong bối cảnh của đức tin Cơ Đốc, những cảm xúc này có thể còn trở nên phức tạp hơn bởi những câu hỏi về tội lỗi, sự đoán phạt, và địa vị trước mặt Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, Kinh Thánh – Lời phán không hề dối của Đức Chúa Trời – không bỏ rơi chúng ta trong bất kỳ hoàn cảnh nào, kể cả những nơi tối tăm và đau đớn nhất. Bài viết này nhằm khảo sát một cách nghiêm túc và đầy lòng thương xót từ góc độ Kinh Thánh về cách một tín hữu nên phản ứng, đối diện và bước đi qua thử thách này, luôn hướng về thập tự giá của Chúa Giê-xu Christ là nguồn hy vọng duy nhất và trọn vẹn.
I. Đối Diện Với Hiện Thực: Sự Thật, Tội Lỗi và Ân Điển
Bước đầu tiên và quan trọng nhất là đối diện với sự thật trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời, Đấng biết rõ mọi sự (Thi Thiên 139:1-4). Phản ứng theo cảm xúc đầu tiên có thể là phủ nhận, giận dữ, hoặc tự trách bản thân cách quá mức.
1. Phân Biệt Giữa Hậu Quả Và Sự Đoán Phạt: Một cám dỗ thần học nguy hiểm là đồng nhất việc mắc bệnh với một sự “đoán phạt” trực tiếp và cá nhân từ Đức Chúa Trời. Trong khi Kinh Thánh dạy rằng tội lỗi phá hủy và mang đến sự chết (Rô-ma 6:23), và rằng có những nguyên tắc gieo và gặt (Ga-la-ti 6:7-8), chúng ta phải cẩn thận không trở thành những “Gióp bạn” tự phong, kết án người đang đau khổ. Chúa Giê-xu đã sửa chữa quan niệm này rõ ràng trong Giăng 9:1-3. Khi các môn đồ hỏi về người mù từ thuở sanh ra: “Ai đã phạm tội, người hay là cha mẹ người, mà người sanh ra thì mù như vậy?” Đáp án của Chúa Giê-xu đập tan mọi suy đoán đơn giản: “Đó chẳng phải tại người hay tại cha mẹ đã phạm tội; nhưng ấy để cho những việc Đức Chúa Trời được tỏ ra trong người.” Hoàn cảnh khó khăn, kể cả bệnh tật, có thể là một mảnh đất để công việc của Đức Chúa Trời – sự thương xót, quyền năng chữa lành, và ân điển biến đổi – được bày tỏ cách mạnh mẽ.
2. Sự Xưng Nhận và Ăn Năn Đích Thực: Nếu việc mắc bệnh là hệ quả trực tiếp của sự không vâng theo Lời Chúa trong lãnh vực tính dục (ví dụ: sự gian dâm – porneia trong tiếng Hy Lạp – 1 Cô-rinh-tơ 6:18), thì phản ứng Cơ Đốc chân chính không phải là chìm trong mặc cảm tội lỗi, mà là chạy đến với sự ăn năn (metanoia – sự thay đổi tâm trí, hướng đi). Thi Thiên 51, lời cầu nguyện ăn năn của Đa-vít sau tội ác ngoại tình, là khuôn mẫu:
“Đức Chúa Trời ôi! xin hãy thương xót tôi tùy lòng nhân từ của Chúa; Xin hãy xóa các sự vi phạm tôi theo sự từ bi rất lớn của Chúa... Vì tôi nhận biết các sự vi phạm tôi, Còn tội lỗi tôi hằng ở trước mặt tôi.” (Thi Thiên 51:1,3)
Ăn năn không chỉ là cảm giác hối tiếc, mà là một sự quay lưng khỏi tội lỗi và quay về với Đức Chúa Trời trong đức tin nơi sự tha thứ đã được mua bằng huyết của Đấng Christ (1 Giăng 1:9). Sự tha thứ này là trọn vẹn và ngay lập tức, dù hậu quả tự nhiên (như bệnh tật) vẫn có thể còn đó.
II. Hành Trình Tìm Kiếm Sự Chữa Lành Toàn Diện
Sự chữa lành của Đức Chúa Trời cho con người là toàn diện (sozo trong tiếng Hy Lạp có nghĩa là cứu, chữa lành, phục hồi). Do đó, phản ứng của tín hữu cần bao trùm cả linh hồn, tâm trí và thân thể.
1. Chữa Lành Thuộc Thể: Sự Khôn Ngoan và Trách Nhiệm: Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa thân thể chúng ta (1 Cô-rinh-tơ 6:19-20). Việc tìm kiếm sự chăm sóc y tế chuyên nghiệp không phải là thiếu đức tin, mà là hành động của sự khôn ngoan và quản lý trách nhiệm thân thể Chúa ban. Sứ đồ Lu-ca là một thầy thuốc (Cô-lô-se 4:14). Hãy tuân thủ phác đồ điều trị, dùng thuốc đúng chỉ định, và theo dõi sức khỏe cách nghiêm túc. Đây là cách chúng ta tôn vinh Đức Chúa Trời trong thân thể mình và bày tỏ tình yêu thương với người lân cận bằng cách ngăn ngừa lây lan.
2. Chữa Lành Tâm Lý và Cảm Xúc: Phá Vỡ Xiềng Xích của Sự Xấu Hổ: Cảm giác xấu hổ (aischunē) có thể cô lập và tê liệt. Kinh Thánh kêu gọi chúng ta xưng tội với nhau và cầu nguyện cho nhau để được lành bệnh (Gia-cơ 5:16). Điều này đòi hỏi sự khôn ngoan trong việc chọn lựa một người tin cậy, trưởng thành thuộc linh – có thể là mục sư, người dẫn dắt thuộc linh hay một nhân viên tư vấn Cơ Đốc – để chia sẻ gánh nặng. “Hai người hơn một, vì họ sẽ được công giá tốt về công lao của mình. Nếu một người sa ngã, thì người kia sẽ đỡ bạn lên; nhưng khốn thay cho kẻ một mình sa ngã, mà không có người thứ hai đỡ mình lên!” (Truyền Đạo 4:9-10). Tư vấn Cơ Đốc có thể giúp xử lý những tổn thương, sang chấn, hay những khuôn mẫu hành vi dẫn đến quyết định sai lầm.
3. Chữa Lành Thuộc Linh: Nương Dựa Nơi Sự Nhân Từ Chưa Cạn: Lời Chúa là nguồn thuốc cho cả xương cốt (Châm Ngôn 3:8). Hãy đắm mình trong những phân đoạn khẳng định về tình yêu, sự tha thứ và ân điển không dời đổi của Đức Chúa Trời: Rô-ma 8:1 (“Cho nên hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Đức Chúa Jêsus Christ”), Thi Thiên 103:8-12, Ê-sai 53:4-5. Sự cầu nguyện không phải là một nghi thức ma thuật để đổi lấy sự chữa lành, mà là sự giao thông với Cha Thiên Thượng, phó thác nỗi đau, sự sợ hãi và tương lai vào tay Ngài (Phi-líp 4:6-7).
III. Sống Với STD Trong Đời Sống Cá Nhân và Cộng Đồng
1. Trong Mối Quan Hệ Với Hội Thánh: Hội Thánh phải là nơi của ân điển, là “bệnh viện dành cho những tội nhân đang hồi phục”, chứ không phải là viện bảo tàng dành cho những người hoàn hảo giả tạo. Một tín hữu đang ở trong hoàn cảnh này cần sự hỗ trợ thực tế, lời cầu nguyện, và tình yêu thương không xét đoán (Ga-la-ti 6:2). Ngược lại, Hội Thánh cần học cách đồng hành với sự khôn ngoan và lòng thương xót, tránh thái độ kỳ thị hoặc tò mò.
2. Trong Mối Quan Hệ Hôn Nhân và Tương Lai: Đây là một lãnh vực đòi hỏi sự trung thực cao độ và trách nhiệm nặng nề. Nếu đã kết hôn, việc trung thực với vợ/chồng là bắt buộc về mặt đạo đức, y tế và pháp lý. Cần có sự đồng hành của mục sư và tư vấn chuyên nghiệp để cả hai vợ chồng cùng vượt qua. Với người độc thân, điều này đặt ra những câu hỏi lớn về đời sống độc thân và khả năng kết hôn trong tương lai. Đây là lúc cần sự hướng dẫn rõ ràng của Kinh Thánh về sự thánh khiết (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:3-5) và sự khôn ngoan từ những người dẫn dắt thuộc linh. Mọi quyết định phải xuất phát từ tình yêu thương dành cho người khác và sự vâng phục Chúa.
3. Biến Đau Thương Thành Chức Vụ: Đức Chúa Trời có quyền biến điều ác thành điều lành (Sáng Thế Ký 50:20). Kinh nghiệm về sự tha thứ, chữa lành tâm linh và sự đồng hành của Chúa qua cơn khủng hoảng có thể trang bị cho một Cơ Đốc nhân trở nên một công cụ đầy lòng thương xót để đồng cảm và nâng đỡ những người khác đang ở trong hoàn cảnh tương tự (2 Cô-rinh-tơ 1:3-4). Sự yếu đuối của chúng ta trở thành nơi quyền năng của Đấng Christ được tỏ ra trọn vẹn (2 Cô-rinh-tơ 12:9).
Kết Luận: Hy Vọng Giữa Những Vết Sẹo
Hành trình đối diện với STD của một Cơ Đốc nhân không phải là một đường thẳng đi lên, mà là một hành trình của ân điển, với những bước tiến và những lúc vấp ngã. Nó đòi hỏi lòng can đảm để đối diện với sự thật, sự khiêm nhường để ăn năn, đức tin để nắm lấy sự tha thứ, sự khôn ngoan để tìm kiếm sự chữa lành toàn diện, và tình yêu để sống có trách nhiệm với người khác.
Cuối cùng, hy vọng của chúng ta không đặt trên một thân thể không bệnh tật trong đời này, mà trên sự phục sinh vinh hiển trong tương lai (1 Cô-rinh-tơ 15:42-44). Cho đến ngày đó, chúng ta bước đi trong sự tự do của sự tha thứ (Giăng 8:36), mang những vết sẹo có thể còn đó như một chứng tích về ân điển đã cứu và chữa lành chúng ta từ bên trong. Dù trong hoàn cảnh nào, lời hứa của Chúa Giê-xu vẫn vững chắc: “Ta đã nói những điều đó với các ngươi để các ngươi có sự bình an trong Ta. Các ngươi sẽ có sự hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy cứ vững lòng, Ta đã thắng thế gian rồi!” (Giăng 16:33).