Đức Chúa Trời Yêu Thương Mọi Người Hay Chỉ Những Cơ Đốc Nhân?
Chủ đề này chạm đến trọng tâm của sự hiểu biết về bản tính Đức Chúa Trời và kế hoạch cứu rỗi của Ngài. Nó dẫn dắt chúng ta vào một cuộc khảo sát thần học sâu sắc về các khía cạnh khác nhau trong tình yêu của Đức Chúa Trời – một tình yêu vừa bao la phổ quát, vừa cá nhân và cứu chuộc. Bài nghiên cứu này sẽ phân tích Kinh Thánh để làm sáng tỏ chân lý: Đức Chúa Trời yêu thương toàn thể nhân loại theo một nghĩa, nhưng bày tỏ một tình yêu đặc biệt, cứu rỗi dành cho những người tiếp nhận Đấng Christ.
Trong tâm trí nhiều người, có vẻ như tồn tại một mâu thuẫn. Một mặt, chúng ta đọc thấy "Đức Chúa Trời là tình yêu" (1 Giăng 4:8) và "Đức Chúa Trời yêu thương thế gian" (Giăng 3:16). Mặt khác, chúng ta đọc về sự thánh khiết của Đức Chúa Trời, cơn thịnh nộ của Ngài đối với tội lỗi (Rô-ma 1:18), và sự lựa chọn của Ngài (Ê-phê-sô 1:4-5). Làm thế nào để dung hòa những chân lý này? Câu trả lời nằm ở việc hiểu biết các cách biểu đạt khác nhau về tình yêu của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh.
Kinh Thánh làm chứng rõ ràng rằng tình yêu, lòng nhân từ và sự quan phòng của Đức Chúa Trời trải rộng trên mọi người, không phân biệt.
1. Sự Sáng Tạo và Sự Quan Phòng Chung: Chính việc Ngài dựng nên loài người theo hình ảnh Ngài (Sáng Thế Ký 1:27) đã là một hành động của tình yêu. Hơn nữa, Ngài tiếp tục ban phước cho cả người công bình lẫn kẻ bất chính. Chúa Giê-xu dạy: "Ngài khiến mặt trời mọc lên soi kẻ dữ cùng kẻ lành, làm mưa cho kẻ công bình cùng kẻ độc ác" (Ma-thi-ơ 5:45). Đây được gọi là Ân điển chung (Common Grace) – ân huệ mà Đức Chúa Trời ban cho mọi người, cho phép sự sống, trật tự, và những điều tốt đẹp tồn tại ngay cả trong một thế giới sa ngã.
2. Lời Mời Gọi Phổ Quát Cho Sự Cứu Rỗi: Tình yêu phổ quát của Đức Chúa Trời được thể hiện rõ nhất qua lời mời gọi cứu rỗi được mở rộng cho tất cả. Câu Kinh Thánh trọng tâm là Giăng 3:16: "Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời". Từ "thế gian" (κόσμος - kosmos) ở đây chỉ toàn thể nhân loại sa ngã, đối nghịch với Đức Chúa Trời. Tình yêu của Đức Chúa Trời hướng về chính thế giới tội lỗi này. Động từ "yêu" ở đây là agapaō (ἀγαπάω), diễn tả tình yêu có chủ đích, quyết định, và hy sinh.
Ê-xê-chi-ên 18:23 khẳng định: "Chúa Giúa-hô-va phán: Há ta có vui sự kẻ dữ chết, mà chẳng vui vẻ nó xây bỏ đường lối mình và sống sao?" Và 1 Ti-mô-thê 2:4 nói rõ ý muốn của Đức Chúa Trời: "Ngài muốn cho mọi người được cứu rỗi và hiểu biết lẽ thật". Lời mời trong Khải Huyền 22:17: "Kẻ nào khát, khá đến. Kẻ nào muốn, khá nhận lấy nước sự sống cách nhưng không", được ban cho tất cả.
Tuy nhiên, Kinh Thánh cũng nói về một tình yêu đặc biệt, giao ước dành cho dân sự Ngài. Đây là Ân điển cứu chuộc (Saving Grace).
1. Tình Yêu Giao Ước Trong Cựu Ước: Đức Chúa Trời bày tỏ tình yêu đặc biệt của Ngài cho dân Y-sơ-ra-ên, không phải vì họ vĩ đại, mà vì sự trung tín của Ngài với lời hứa (Phục Truyền 7:7-8). Từ "yêu" trong bối cảnh này thường là aheb (אהב) trong tiếng Hê-bơ-rơ, mang ý nghĩa lựa chọn và cam kết. Tiên tri Ma-la-chi 1:2-3 trích dẫn lời Đức Giê-hô-va: "Ta yêu các ngươi... Nhưng chúng nó nói: Chúa yêu chúng tôi ở đâu?... Ta đã yêu Gia-cốp, mà ghét Ê-sau". Ở đây, "ghét" (śānē - שנא) nên được hiểu trong ngữ cảnh phương Đông về sự ưu tiên và lựa chọn, nghĩa là "yêu ít hơn" hoặc "không chọn" (xem thêm Lu-ca 14:26).
2. Tình Yêu Cứu Chuộc Trong Tân Ước - Tình Yêu Agape Được Bày Tỏ Qua Thập Tự Giá: Đỉnh cao của tình yêu đặc biệt này được thể hiện qua sự chết của Chúa Giê-xu Christ. Rô-ma 5:8 trình bày rõ: "Nhưng Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết". Đại từ "chúng ta" ở đây chỉ về những người được cứu. Sứ đồ Giăng viết: "Nầy sự yêu thương ở tại đây: ấy chẳng phải chúng ta đã yêu Đức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu chúng ta, và sai Con Ngài làm của lễ chuộc tội cho chúng ta" (1 Giăng 4:10).
Sự hy sinh của Christ là đủ cho tất cả (một giá chuộc cho mọi người - 1 Ti-mô-thê 2:6), nhưng có hiệu quả chỉ cho những người tin (cho những kẻ được chọn). Đây là sự phân biệt giữa giá trị vô hạn của sự chuộc tội (đủ cho cả thế gian) và sự áp dụng của nó (chỉ hiệu quả cho những người tin). Ê-phê-sô 5:25 nói rõ đối tượng: "Hỡi người làm chồng, hãy yêu vợ mình, như Đấng Christ đã yêu Hội thánh, phó chính mình vì Hội thánh".
Một số phân đoạn dường như hạn chế tình yêu của Đức Chúa Trời. Ví dụ, Gia-cơ 4:4 nói "chớ lấy làm lạ... hễ ai muốn làm bạn của thế gian thì tự lập làm thù nghịch với Đức Chúa Trời". Ở đây, "thế gian" (kosmos) chỉ về hệ thống tội lỗi chống nghịch Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời yêu thương con người trong thế gian, nhưng ghét tội lỗi và hệ thống tội lỗi của thế gian. Tương tự, Thi Thiên 5:5: "Kẻ kiêu ngạo chẳng đứng được trước mặt Chúa; Chúa ghét hết thảy những kẻ làm ác". Động từ "ghét" (śānē) ở đây phải được hiểu trong tính cách thánh khiết tuyệt đối của Đức Chúa Trời. Ngài ghét điều ác, và vì tội nhân gắn liền với tội lỗi của họ, nên họ ở dưới cơn thịnh nộ của Ngài (Giăng 3:36). Tuy nhiên, ngay trong cơn thịnh nộ, Ngài vẫn kêu gọi họ ăn năn.
Hiểu được sự phong phú này trong tình yêu của Đức Chúa Trời sẽ định hình đời sống và chức vụ của chúng ta.
1. Động Lực Cho Sự Truyền Giáo và Sứ Mạng: Nếu Đức Chúa Trời yêu thương người ngoại đạo, tội nhân, và kẻ thù nghịch, thì chúng ta cũng phải yêu thương họ. Sự hiểu biết về tình yêu phổ quát thúc đẩy chúng ta chia sẻ Phúc Âm với mọi người, không thành kiến, vì biết rằng Đấng Christ đã chết với tình yêu dành cho chính họ. 2 Cô-rinh-tô 5:14-15 trở thành động lực của chúng ta: "Vì tình yêu của Đấng Christ cảm động chúng ta... Ngài đã chết vì mọi người".
2. Khuôn Mẫu Cho Tình Yêu Thương Cá Nhân: Chúa Giê-xu dạy: "Hãy yêu kẻ thù nghịch, và làm ơn cho kẻ ghét anh em" (Lu-ca 6:27). Đây chính là sự phản chiếu tình yêu phổ quát của Cha trên trời, Đấng làm ơn cho cả kẻ bất nghĩa (Lu-ca 6:35). Chúng ta được kêu gọi để yêu thương người lân cận như chính mình (Ma-thi-ơ 22:39), bất kể đức tin của họ.
3. Nền Tảng Cho Sự Khiêm Nhường và Biết Ơn: Hiểu rằng chúng ta được cứu không phải vì bản thân xứng đáng, mà vì tình yêu đặc biệt, chủ động và cứu chuộc của Đức Chúa Trời, sẽ tiêu diệt sự kiêu ngạo. Ê-phê-sô 2:4-5 nhắc nhở: "Nhưng Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót... khi chúng ta còn chết vì tội mình, thì Ngài làm cho chúng ta sống với Đấng Christ". Sự cứu rỗi của chúng ta là một món quà của ân điển, bắt nguồn từ tình yêu giao ước sâu nhiệm của Ngài.
4. Sự Bảo Đảm và An Nghỉ Trong Tình Yêu Của Ngài: Đối với tín đồ, chúng ta có thể an nghỉ trong tình yêu không lay chuyển của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta trong Đấng Christ. Rô-ma 8:38-39 tuyên bố không gì "có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương mà Đức Chúa Trời đã chứng cho chúng ta trong Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta." Đây là tình yêu an toàn và vĩnh cửu.
Vậy, Đức Chúa Trời có yêu thương mọi người không? Có. Ngài bày tỏ tình yêu phổ quát của Ngài qua sự sáng tạo, sự quan phòng chung, sự kiềm chế tội áo, và trên hết, qua việc ban Con Một Ngài làm của lễ chuộc tội đủ cho cả thế gian. Lời mời cứu rỗi được ban cho mọi người một cách chân thành.
Đức Chúa Trời có một tình yêu đặc biệt dành riêng cho Cơ Đốc nhân không? Có. Đó là tình yêu giao ước, cứu chuộc, khi Ngài trong ân điển chủ động kéo chúng ta ra khỏi tội lỗi, làm cho chúng ta sống với Đấng Christ, và áp dụng sự chuộc tội của Thập tự giá cách hiệu quả vào đời sống chúng ta. Đây là tình yêu biến đổi và bảo đảm.
Hai khía cạnh này không mâu thuẫn, mà bổ sung cho nhau, vẽ nên một bức tranh trọn vẹn về Đức Chúa Trời: Vừa là Đấng Thánh khiết công bình, vừa là Đấng yêu thương nhân từ; vừa là Đấng Tạo Hóa quan tâm đến mọi tạo vật, vừa là Đấng Cứu Chuộc trung tín với dân giao ước của Ngài. Hiểu được điều này, chúng ta vừa thúc giục bản thân ra đi rao bảng tình yêu phổ quát đó cho mọi người, vừa quỳ gối xuống trong sự kinh ngạc, biết ơn vì đã được bao phủ bởi tình yêu cứu chuộc vĩ đại của Ngài.
“Đức Chúa Trời là sự yêu thương, ai ở trong sự yêu thương, là ở trong Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời ở trong người ấy.” (1 Giăng 4:16)