Ngày của Chúa là gì?

02 December, 2025
14 phút đọc
2,738 từ
Chia sẻ:

Ngày Của Chúa

Trong hành trình đức tin của Cơ Đốc nhân, việc hiểu biết và trân quý thời gian Chúa định liệu là điều cốt yếu. Một trong những khái niệm quan trọng, thường được nhắc đến nhưng đôi khi chưa được hiểu thấu đáo, chính là “Ngày của Chúa” (the Lord’s Day). Cụm từ này không chỉ đơn thuần chỉ một ngày trong tuần, mà còn mang những ý nghĩa thần học sâu sắc, liên kết lịch sử cứu rỗi, đời sống Hội Thánh và niềm hy vọng cánh chung. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa của “Ngày của Chúa” dưới ánh sáng của Kinh Thánh, đặc biệt là trong bối cảnh của Giao Ước Mới, và rút ra những ứng dụng thiết thực cho đời sống đức tin hằng ngày.

I. Định Nghĩa và Nền Tảng Kinh Thánh: “Kuriakē Hēmera”

Thuật ngữ trực tiếp “Ngày của Chúa” chỉ xuất hiện một lần duy nhất trong Kinh Thánh Tân Ước, trong sách Khải Huyền: “Nhằm ngày của Chúa, tôi được Đức Thánh Linh cảm hóa, nghe đằng sau có tiếng kêu vang, như tiếng loa” (Khải Huyền 1:10). Trong nguyên văn Hy Lạp, cụm từ được sử dụng là “κυριακῇ ἡμέρᾳ” (đọc là kuriakē hēmera). Từ “kuriakē” là tính từ sở hữu, xuất phát từ “κύριος” (kurios) có nghĩa là “Chúa”, “Chủ”. Vậy, “kuriakē hēmera” có nghĩa đen là “ngày thuộc về Chúa” hoặc “ngày mang tính chất của Chúa”.

Sự xuất hiện duy nhất này rất có ý nghĩa. Sứ đồ Giăng, khi bị đày trên đảo Bát-mô, đã nhận được sự mặc khải vĩ đại này vào “Ngày của Chúa”. Điều này cho thấy ngày này đã được Hội Thánh đầu tiên nhận biết và phân biệt như một ngày đặc biệt dành cho sự thờ phượng, cầu nguyện và suy ngẫm về các lẽ thật thuộc linh. Nó không còn là ngày Sa-bát (ngày thứ bảy) của Cựu Ước, vốn được gọi là “σαββάτῳ” (sabbatō), mà là một ngày mới, mang dấu ấn của sự phục sinh và quyền tể trị của Đấng Christ.

II. Sự Chuyển Dịch Từ Ngày Sa-bát Sang Ngày Của Chúa

Để hiểu trọn vẹn “Ngày của Chúa”, chúng ta cần nhìn lại mạng lệnh Sa-bát trong Cựu Ước. Sa-bát (từ gốc Hê-bơ-rơ “שׁבת” (shabbat) nghĩa là “ngừng lại”, “nghỉ ngơi”) là một dấu chỉ của giao ước giữa Đức Chúa Trời và dân Y-sơ-ra-ên (Xuất Ê-díp-tô Ký 31:13, 17). Đó là ngày thứ bảy, kỷ niệm sự sáng tạo (Sáng Thế Ký 2:2-3) và sự giải cứu khỏi Ai Cập (Phục Truyền Luật Lệ Ký 5:15).

Tuy nhiên, trong Tân Ước, một sự kiện vĩ đại đã tái định hình trọn vẹn lịch sử: sự phục sinh của Chúa Giê-xu Christ từ kẻ chết. Kinh Thánh ghi rõ Ngài sống lại vào “ngày thứ nhất trong tuần lễ” (Ma-thi-ơ 28:1; Mác 16:2, 9; Lu-ca 24:1; Giăng 20:1). Sự kiện nền tảng này đã biến ngày thứ nhất trở thành ngày của sự sống mới, của chiến thắng khải hoàn.

Chính trong ngày thứ nhất này, Chúa Giê-xu đã hiện ra với các môn đồ (Giăng 20:19). Một tuần sau, cũng vào ngày thứ nhất, Ngài lại hiện ra (Giăng 20:26). Lễ Ngũ Tuần (Công vụ 2), khi Đức Thánh Linh giáng lâm và Hội Thánh được khai sinh, cũng xảy ra vào ngày thứ nhất (vì Lễ Ngũ Tuần tính từ ngày Sa-bát đầu tiên sau Lễ Vượt Qua – Lê-vi Ký 23:15-16). Hội Thánh đầu tiên đã bắt đầu nhóm lại vào ngày thứ nhất để “bẻ bánh” (tức là Tiệc Thánh) và nghe giảng dạy (Công vụ 20:7). Sứ đồ Phao-lô cũng khuyên các Hội Thánh tại Cô-rinh-tô hãy để dành tiền “vào ngày thứ nhất trong tuần” (1 Cô-rinh-tô 16:2).

Như vậy, “Ngày của Chúa” trong Khải Huyền 1:10 chính là sự xác nhận cho thực hành đã hình thành trong Hội Thánh sơ khai: tức là Chúa Nhật (Sunday), ngày thứ nhất trong tuần, là ngày đặc biệt thuộc về Chúa, kỷ niệm sự phục sinh của Ngài.

III. Ý Nghĩa Thần Học Của Ngày Của Chúa

“Ngày của Chúa” mang nhiều tầng ý nghĩa thần học phong phú:

1. Ngày của Sự Phục Sinh và Sự Sáng Tạo Mới: Nếu ngày Sa-bát thứ bảy kỷ niệm sự sáng tạo đầu tiên đã hoàn tất, thì “Ngày của Chúa” tôn vinh công trình sáng tạo mới trong Đấng Christ. Sứ đồ Phao-lô gọi những ai ở trong Christ là “một tạo vật mới” (2 Cô-rinh-tô 5:17). Sự phục sinh của Chúa Giê-xu là trái đầu mùa của sự sáng tạo mới này (1 Cô-rinh-tô 15:20). Vì thế, mỗi Chúa Nhật là một lời tuyên bố về chiến thắng của sự sống trên sự chết, của ân điển trên tội lỗi.

2. Ngày của Sự Cứu Chuộc Hoàn Tất: Trong Cựu Ước, Sa-bát cũng nhắc nhở về sự giải phóng khỏi ách nô lệ tại Ai Cập. Trong Tân Ước, “Ngày của Chúa” tôn cao một sự giải phóng vĩ đại hơn: cứu chuộc khỏi ách nô lệ của tội lỗi và sự chết nhờ huyết của Chúa Giê-xu. Sự nghỉ ngơi thật không còn chỉ là ngừng công việc lao động, mà là bước vào sự nghỉ ngơi của đức tin nơi công trình đã hoàn tất của Christ (Hê-bơ-rơ 4:9-10).

3. Ngày của Sự Hiệp Một Hội Thánh: “Ngày của Chúa” là thời điểm đặc biệt để thân thể Đấng Christ nhóm lại. Đây không phải là sự cô lẽ cá nhân, mà là sự hiệp thông (koinōnia) tập thể. Hê-bơ-rơ 10:24-25 khuyên: “Hãy cân nhắc làm sao cho nhau nên ganh đua về việc yêu thương và làm việc lành; chớ bỏ sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên bảo nhau, và hễ anh em thấy ngày ấy hầu gần chừng nào, thì càng phải làm như vậy chừng nấy.” Sự nhóm lại vào Ngày của Chúa là phương tiện Chúa ban để khích lệ, sửa dạy và gây dựng lẫn nhau.

4. Ngày Hướng Về Sự Tái Lâm: Tầm nhìn của sứ đồ Giăng về “Ngày của Chúa” trong Khải Huyền không chỉ dừng ở hiện tại. Nó còn hướng về tương lai, về “Ngày” vĩ đại của Chúa trong ý nghĩa cánh chung – tức là ngày Chúa Giê-xu Christ trở lại trong vinh quang để phán xét và thiết lập vương quốc đời đời của Ngài (Công vụ 17:31; 1 Cô-rinh-tô 1:8; 2 Phi-e-rơ 3:10). Mỗi Chúa Nhật là một lời nhắc nhở và một sự trông đợi về Ngày Trọng Đại đó, giúp chúng ta sống với tâm thế tỉnh thức và thánh khiết.

IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Hiểu biết về “Ngày của Chúa” phải dẫn đến một đời sống thực hành. Dưới đây là những gợi ý ứng dụng:

1. Ưu Tiên Cho Sự Thờ Phượng Tập Thể: Hãy xem việc nhóm lại vào Chúa Nhật không phải là một lựa chọn tùy hứng, mà là một kỷ luật thuộc linh và một đặc ân. Hãy chuẩn bị tấm lòng từ trước, đến với lòng biết ơn và khao khát gặp Chúa cùng anh chị em mình.

2. Dành Thời Gian Nghỉ Ngơi Thuộc Linh và Thể Chất: Mặc dù chúng ta không còn bị ràng buộc bởi luật lệ Sa-bát chi tiết, nguyên tắc nghỉ ngơi và bồi dưỡng vẫn còn giá trị. “Ngày của Chúa” là cơ hội để ngưng những lo toan thế tục, tìm sự tĩnh lặng, đọc Kinh Thánh, cầu nguyện, và phục hồi sức lực cho tâm linh lẫn thể xác.

3. Tập Trung Vào Chúa Giê-xu và Sự Phục Sinh: Hãy chủ động suy ngẫm về ý nghĩa sự phục sinh của Chúa. Cảm tạ Ngài vì sự sống mới, sự tha tội và niềm hy vọng vĩnh cửu. Mọi hoạt động trong ngày nên xoay quanh việc tôn cao Ngài.

4. Thực Hành Sự Hiệp Thông và Phục Vụ: Sử dụng ngày này để kết nối thật sự với anh chị em trong Chúa. Hỏi thăm, chia sẻ gánh nặng, cầu nguyện cho nhau, và tìm kiếm cơ hội để phục vụ người khác, cả trong và ngoài Hội Thánh.

5. Sống Với Tầm Nhìn Cánh Chung: Hãy để mỗi “Ngày của Chúa” nhắc nhở chúng ta về “Ngày của Chúa” cuối cùng. Điều này thanh tẩy mục đích sống, thúc đẩy chúng ta rao truyền Phúc Âm, sống công chính và nóng chờ sự trở lại của Vua mình.

Kết Luận

“Ngày của Chúa” - Kuriakē Hēmera - là một món quà quý giá từ Chúa cho Hội Thánh Ngài. Nó không phải là sự thay thế cứng nhắc cho ngày Sa-bát, mà là sự ứng nghiệm và nâng cao của nó trong chính Chúa Giê-xu Christ. Đây là ngày của sự phục sinh, của Hội Thánh, của sự nghỉ ngơi trong ân điển, và của niềm hy vọng về sự tái lâm vinh hiển.

Khi chúng ta hiểu và trân trọng ý nghĩa thần học sâu sắc này, việc giữ “Ngày của Chúa” sẽ không còn là gánh nặng luật pháp, mà trở thành niềm vui, sự mong đợi và nguồn sức mạnh tươi mới cho hành trình đức tin mỗi tuần. Ước mong mỗi chúng ta, với tư cách là những người thuộc về Chúa, có thể sống trọn vẹn ý nghĩa của ngày đặc biệt này, hầu cho Danh Chúa được tôn cao và đời sống chúng ta được gây dựng trong Ngài.

Quay Lại Bài Viết