Chúa Giê-su Sắp Tái Lâm Chăng?
Lời hứa về sự trở lại của Chúa Giê-su Christ là ngôi sao Bắc Đẩu dẫn lối cho niềm hy vọng của Hội Thánh qua mọi thời đại. Trong một thế giới đầy biến động, bất an và khổ đau, câu hỏi “Chúa Giê-su sắp tái lâm chăng?” không chỉ là một suy tư thần học, mà còn là tiếng gọi thiết thân cho mỗi Cơ Đốc nhân về thái độ sống và sự sẵn sàng. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào nền tảng Kinh Thánh về sự tái lâm, phân tích các dấu hiệu, và đưa ra những áp dụng sống động cho đời sống đức tin hôm nay.
Niềm tin về sự tái lâm của Đấng Christ không phải là một giáo lý phụ, mà là trọng tâm của sứ điệp Tân Ước. Ngay trước khi thăng thiên, các thiên sứ đã long trọng tuyên bố: “Hỡi người Ga-li-lê, sao các ngươi đứng ngóng lên trời làm chi? Giê-su nầy đã được cất lên trời khỏi giữa các ngươi, cũng sẽ trở lại như cách các ngươi đã thấy Ngài lên trời vậy” (Công vụ 1:11). Lời hứa này xác lập tính tất yếu và sự chắc chắn của biến cố sau cùng này.
Sứ đồ Phao-lô gọi đây là “sự trông cậy hạnh phước” (Tít 2:13) – từ Hy Lạp makaria elpis (μακαρία ἐλπίς) – mang ý nghĩa một niềm hy vọng phước hạnh, đáng mừng, là nguồn phước thật sự. Chúa Giê-su chính Ngài đã khẳng định điều này nhiều lần: “Ta đi sắm sẵn cho các ngươi một chỗ. Khi Ta đi, và đã sắm sẵn cho các ngươi một chỗ rồi, Ta sẽ trở lại đem các ngươi đi với Ta, hầu cho Ta ở đâu thì các ngươi cũng ở đó” (Giăng 14:2-3). Động từ “trở lại” trong nguyên ngữ (erchomai – ἔρχομαι) diễn tả một hành động chắc chắn sẽ xảy ra.
Một trong những lời dạy quan trọng nhất của Chúa Giê-su về thời điểm tái lâm được chép trong Ma-thi-ơ 24:36: “Song về ngày và giờ đó, chẳng có ai biết cả, thiên sứ trên trời hay là Con cũng vậy, chỉ một mình Cha biết mà thôi.” Sự bí mật này thuộc về thẩm quyền tối cao của Đức Chúa Trời Cha. Điều này nhắc nhở chúng ta phải tránh mọi sự suy đoán ngày tháng cụ thể, vì đi ngược lại chính lời Chúa dạy.
Tuy nhiên, Kinh Thánh không để chúng ta trong sự mù mịt hoàn toàn. Chúa Giê-su và các sứ đồ đã ban cho chúng ta những “dấu hiệu của thời đại” (Ma-thi-ơ 16:3) – như những cơn đau chuyển dạ báo trước một sinh linh sắp chào đời. Trong Ma-thi-ơ 24, Mác 13 và Lu-ca 21, Chúa liệt kê một loạt các dấu hiệu có tính chất chung và đặc thù:
- Dấu hiệu chung (tai họa giả): Sẽ có nhiều christ giả, tiên tri giả (c.5, 11); chiến tranh, đồn về chiến tranh (c.6-7); đói kém, động đất (c.7); sự bội đạo và tình yêu thương nguội lạnh (c.10, 12).
- Dấu hiệu đặc thù (sắp ứng nghiệm): Tin lành nầy về Nước Đức Chúa Trời sẽ được giảng ra khắp đất để làm chứng cho muôn dân, “bấy giờ sự cuối cùng sẽ đến” (c.14). Sự “tồn lạm gớm ghiếc” (từ Hy Lạp to bdelygma tēs erēmōseōs – τὸ βδέλυγμα τῆς ἐρημώσεως) đứng trong nơi thánh (c.15), liên hệ đến sự phạm thượng tột độ trong đền thời tương lai.
Sứ đồ Phao-lô bổ sung thêm dấu hiệu về sự bội đạo trước hết và sự hiện ra của “kẻ nghịch cùng Chúa” (2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:3-4). Nhìn vào dòng chảy lịch sử và tình hình thế giới ngày nay, nhiều Cơ Đốc nhân nghiêm túc nhận thấy các dấu hiệu này không chỉ xuất hiện lẻ tẻ mà đang gia tăng về tần suất và cường độ, như những cơn co thắt ngày càng mạnh và gần nhau hơn. Điều này không cho phép chúng ta xác định ngày giờ, nhưng thúc giục chúng ta nhận biết rằng chúng ta đang sống trong “thời kỳ sau rốt” (1 Giăng 2:18) và sự trở lại của Chúa có thể xảy đến bất cứ lúc nào.
Chúa Giê-su không tiết lộ ngày giờ không phải để chúng ta tò mò suy đoán, mà để chúng ta sống trong tinh thần tỉnh thức và sẵn sàng thường xuyên. Ngài kết thúc bài giảng về thời kỳ sau rốt bằng những lời cảnh cáo nghiêm túc: “Vậy hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào Chúa mình đến… Hãy sẵn sàng, vì Con người sẽ đến trong giờ các ngươi không ngờ” (Ma-thi-ơ 24:42, 44).
Trong nguyên văn, “tỉnh thức” (grēgoreite – γρηγορεῖτε) là một mệnh lệnh ở thức tiếp diễn, nghĩa là “hãy liên tục tỉnh thức, hãy giữ thái độ tỉnh thức”. Đây không phải là trạng thái hoảng sợ, lo lắng, mà là trạng thái tinh thần minh mẫn, tập trung, trung tín làm tròn phận sự. Chúa Giê-su minh họa qua các ẩn dụ về người đầy tớ trung tín (Ma-thi-ơ 24:45-51), mười trinh nữ (Ma-thi-ơ 25:1-13) và các ta-lâng (Ma-thi-ơ 25:14-30). Bài học xuyên suốt là: sự sẵn sàng được chứng minh bằng nếp sống trung tín và năng nạo trong khi chờ đợi, chứ không phải bằng những lời nói suông hay sự phấn khích nhất thời.
Vậy, niềm tin vào sự tái lâm gần kề của Chúa phải định hình đời sống chúng ta như thế nào? Dưới đây là một số áp dụng cụ thể:
1. Sống Với Lương Tâm Tinh Sạch Và Đức Tin Không Vấn Vít: Sứ đồ Giăng viết: “Hỡi kẻ rất yêu dấu, vì chúng ta đang trông đợi những sự đó, nên phải làm cho mình trở nên tinh sạch, cũng như Ngài là tinh sạch” (1 Giăng 3:3). Niềm hy vọng về sự hiện ra của Chúa là động lực mạnh mẽ nhất cho sự nên thánh. Nó thúc giục chúng ta xét lòng, ăn năn mỗi ngày và sống trong sự vâng phục Lời Chúa.
2. Trung Tín Trong Chức Vụ Và Các Mối Quan Hệ: Như người đầy tớ được giao quản lý gia đình (Ma-thi-ơ 24:45), chúng ta được Chúa giao cho những “gia tài” thuộc linh và thuộc thể: thì giờ, tài năng, tài chính, gia đình, cơ hội làm chứng. Sống trông đợi Chúa đến là sống với tinh thần quản gia trung tín, đầu tư mọi thứ Chúa giao cho vương quốc Ngài.
3. Nhiệt Thành Truyền Giảng Và Làm Chứng: Dấu hiệu về việc Tin Lành được giảng khắp đất (Ma-thi-ơ 24:14) thôi thúc chúng ta tham gia tích cực vào đại mạng lệnh. Sự tái lâm gần kề không phải là lý do để rút lui khỏi thế gian, mà là động lực để rao truyền sứ điệp cứu rỗi khẩn thiết hơn.
4. An Ủi Và Khích Lệ Nhau Trong Sự Thử Thách: Sứ đồ Phao-lô dạy Hội Thánh đầu tiên: “Vậy thì, hãy dùng lời đó mà khích lệ nhau” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:18). Trong một thế giới đầy khốn khó, niềm hy vọng Chúa tái lâm trở thành nguồn an ủi lớn lao, nhắc chúng ta rằng mọi sự đau đớn, bất công hiện tại chỉ là tạm thời, và Chúa sẽ thiết lập sự công bình và hòa bình vĩnh cửu (Khải Huyền 21:3-4).
Trở lại với câu hỏi ban đầu: “Chúa Giê-su sắp tái lâm chăng?” Câu trả lời của Kinh Thánh vang vọng: “Phải, chắc chắn Ngài sẽ trở lại!” Không ai biết ngày giờ, nhưng tất cả các dấu hiệu đều chỉ về một hướng: thời điểm ấy đã rất gần. Thái độ đúng đắn của chúng ta không phải là ngồi lại tính toán ngày tháng, mà là đứng dậy, thắt lưng, giữ đèn sáng và tiếp tục công việc Chúa giao với tất cả lòng trung tín.
Lời cầu nguyện cuối cùng của Kinh Thánh là tiếng kêu khẩn thiết của Hội Thánh trông đợi: “A-men, lạy Chúa Giê-su, xin hãy đến!” (Khải Huyền 22:20). Ước gì đây không chỉ là lời cầu nguyện trên môi, mà là tâm thế của cả đời sống chúng ta – một đời sống được thanh tẩy, sốt sắng và hướng trọn về Ngày Gặp Mặt Vinh Hiển ấy. Dù Chúa đến vào bất cứ lúc nào, xin cho chúng ta đều có thể nghe được lời phán đẹp đẽ: “Hỡi đầy tớ ngay lành trung tín kia, được lắm!” (Ma-thi-ơ 25:21).