Làm sao chúng ta biết được quyền thống trị của Đức Chúa Trời sẽ còn đến cuối cùng (Đa-ni-ên 6:26)?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,345 từ
Chia sẻ:

Quyền Thống Trị Đời Đời Của Đức Chúa Trời Từ Đa-ni-ên 6:26

Trong dòng chảy lịch sử đầy biến động của nhân loại, các đế chế nối tiếp nhau trỗi lên rồi suy tàn, quyền lực của con người dường như mong manh và tạm bợ. Giữa bối cảnh ấy, Lời Đức Chúa Trời trong sách Đa-ni-ên, đặc biệt là sắc lệnh của vua Đa-ri-út được ghi lại trong Đa-ni-ên 6:26, vang lên như một tuyên bố bất diệt về một vương quyền vĩnh cửu: “Ta ban chiếu chỉ rằng, trong khắp miền nước ta, người ta phải run sợ và kinh hãi trước mặt Đức Chúa Trời của Đa-ni-ên; vì Ngài là Đức Chúa Trời hằng sống và còn đời đời; nước Ngài không bao giờ bị hủy diệt, quyền thống trị của Ngài còn đến cuối cùng.” Làm thế nào chúng ta, những Cơ Đốc nhân sống trong thế kỷ 21, có thể biết chắc và nắm vững lẽ thật này? Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát nền tảng Kinh Thánh, bối cảnh lịch sử, ngôn ngữ nguyên bản và ứng dụng thực tiễn để khẳng định: Quyền thống trị của Đức Chúa Trời là tuyệt đối, vĩnh cửu và không thể cưỡng lại.

I. Bối Cảnh Lịch Sử và Văn Hóa của Đa-ni-ên 6:26

Để hiểu trọn vẹn sức nặng của tuyên bố này, chúng ta phải đặt nó vào đúng bối cảnh. Đa-ni-ên, một người Giu-đa bị lưu đày, đã trung tín phục vụ trong bộ máy của đế quốc Ba-by-lôn rồi Mê-đi Ba-tư. Chương 6 mô tả âm mưu của các quan tổng trấn ganh ghét, dẫn đến việc Đa-ni-ên bị ném vào hang sư tử vì tội “cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời mình” bất chấp sắc lệnh cấm của vua (Đa-ni-ên 6:10-13). Sự giải cứu siêu nhiên của Đức Chúa Trời (câu 22) đã khiến vua Đa-ri-út, một vị vua ngoại bang, phải công bố một sắc lệnh tôn vinh Đức Chúa Trời của Đa-ni-ên.

Điều đáng chú ý là đây không phải lần đầu tiên một vị vua ngoại giáo công nhận quyền tối thượng của Đức Chúa Trời. Trước đó, vua Nê-bu-cát-nết-sa cũng đã ra chiếu chỉ tương tự sau khi chứng kiến sự giải cứu ba bạn trai Hê-bơ-rơ (Đa-ni-ên 3:28-29, 4:34-37). Điều này cho thấy một chủ đề xuyên suốt sách Đa-ni-ên: Đức Chúa Trời chủ tể trên mọi vương quốc trần gian. Ngài thiết lập các vua và cũng phế bỏ họ (Đa-ni-ên 2:21). Sắc lệnh của Đa-ri-út không phải là sự ngẫu hứng, mà là sự mặc khải về bản tính và quyền cai trị đời đời của Đức Chúa Trời, được Ngài bày tỏ cho các nhà cầm quyền thế gian.

II. Giải Nghĩa Đa-ni-ên 6:26: Phân Tích Ngôn Ngữ và Thần Học

Chúng ta hãy đi sâu vào từng phần của câu Kinh Thánh quan trọng này, xem xét ý nghĩa trong nguyên ngữ Hê-bơ-rơ/A-ram.

1. “Đức Chúa Trời hằng sống và còn đời đời”: Cụm từ “hằng sống” (A-ram: חַי - *khay*) không chỉ nói đến sự tồn tại, mà là sự sống năng động, tự hữu. Trái ngược với các thần tượng câm, vô tri của các nước ngoại bang (Thi Thiên 115:4-7), Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14). “Còn đời đời” (A-ram: קַיָּם - *qayyam*) nhấn mạnh tính bền vững, vĩnh cửu, không hề thay đổi hay suy tàn. Đây là nền tảng đầu tiên cho quyền thống trị của Ngài: Chủ quyền thuộc về Đấng Tạo Hóa Hằng Sống, chứ không thuộc về thọ tạo hay các thế lực hữu hạn.

2. “Nước Ngài không bao giờ bị hủy diệt”: Từ “hủy diệt” (A-ram: סוֹף - *coph*) có nghĩa là kết thúc, chấm dứt, tiêu tan. Trong khi tất cả các vương quốc trần gian – từ Ba-by-lôn, Mê-đi Ba-tư, Hy Lạp đến La Mã – đều có một “kỳ hạn” và cuối cùng sẽ bị hủy diệt (như đã được tiên tri trong giấc mơ pho tượng của Nê-bu-cát-nết-sa, Đa-ni-ên chương 2), vương quốc của Đức Chúa Trời thì không có sự chấm dứt. Điều này được thiên sứ Gáp-ri-ên xác nhận với Ma-ri về vương quyền của Chúa Giê-xu: “Ngài sẽ trị vì đời đời, nước Ngài vô cùng.” (Lu-ca 1:33).

3. “Quyền thống trị của Ngài còn đến cuối cùng”: Đây là tâm điểm của nghiên cứu. Cụm “đến cuối cùng” (A-ram: עַד־סוֹפָא - *`ad-copha*) có thể được hiểu là “cho đến tận cùng” – nghĩa là xuyên suốt mọi thời đại và vượt ra ngoài giới hạn của thời gian. Quyền thống trị (A-ram: שָׁלְטָן - *sholtan*) của Ngài là chủ quyền tối cao, quyền cai trị tuyệt đối. Nó không bị giới hạn bởi không gian (trong khắp miền nước ta) và thời gian (đến cuối cùng). Sự thống trị này không chỉ là một khái niệm thụ động; nó là sự cai trị chủ động, được bày tỏ qua sự bảo vệ người trung tín (Đa-ni-ên), sự phán xét kẻ kiêu ngạo (các quan tổng trấn và gia đình họ, câu 24), và sự cảm hóa cả những nhà cầm quyền ngoại giáo.

III. Bằng Chứng Kinh Thánh về Tính Vĩnh Cửu của Quyền Thống Trị Đức Chúa Trời

Sự xác nhận của vua Đa-ri-út không đứng riêng lẻ, mà hòa điệu với toàn bộ giao hưởng Lời Đức Chúa Trời từ Cựu Ước đến Tân Ước.

  • Cựu Ước:
    “Lạy Đức Giê-hô-va, sự cao cả, quyền năng, vinh quang, toàn thắng và oai nghi đáng quy về Ngài, vì muôn vật trên các từng trời và dưới đất đều là của Ngài. Lạy Đức Giê-hô-va, nước thuộc về Ngài, Ngài được tôn cao làm Chúa của muôn vật.” (I Sử Ký 29:11). Lời cầu nguyện của vua Đa-vít khẳng định chủ quyền tuyệt đối của Đức Chúa Trời.
    “Đức Giê-hô-va sẽ làm Vua đời đời.” (Thi Thiên 10:16, 146:10). Các Thánh Thi luôn tôn cao sự cai trị vĩnh cửu của Ngài.
    “Ta là Đấng Thứ Nhất và cũng là Đấng Sau Rốt, ngoài Ta không có Đức Chúa Trời nào khác.” (Ê-sai 44:6). Lời tuyên bố này khẳng định tính độc tôn và vĩnh hằng của Ngài trong dòng thời gian.
  • Tân Ước – Sự Ứng Nghiệm trong Chúa Giê-xu Christ:
    Quyền thống trị đời đời được bày tỏ trọn vẹn và cụ thể nhất trong Chúa Cứu Thế Giê-xu. Ngài là “Vua của các vua, Chúa của các chúa” (Khải Huyền 19:16). Trước khi về trời, Ngài tuyên bố: “Hết cả quyền phép ở trên trời và dưới đất đã giao cho ta.” (Ma-thi-ơ 28:18). Sự phục sinh của Ngài là bằng chứng tối thượng về chiến thắng của Ngài trên tội lỗi, sự chết, và mọi quyền lực thù nghịch (Cô-lô-se 2:15). Sứ đồ Phi-e-rơ tuyên xưng: “Ngài có sự sống đời đời, và chúng ta đã tin và đã nhận biết rằng Ngài là Đấng Thánh của Đức Chúa Trời.” (Giăng 6:69).
  • Sách Khải Huyền – Viễn Cảnh Cánh Chung:
    Sách cuối cùng của Kinh Thánh vẽ nên bức tranh hoàn hảo về sự thống trị vĩnh cửu: “Nước của thế gian thuộc về Chúa chúng ta và Đấng Christ của Ngài, Ngài sẽ trị vì đời đời.” (Khải Huyền 11:15). “Đức Chúa Trời sẽ lau hết nước mắt khỏi mắt chúng, sẽ không có sự chết, cũng không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa.” (Khải Huyền 21:4) – đây là kết quả tối hậu của sự cai trị hoàn hảo và vĩnh cửu của Ngài.
IV. Ứng Dụng Thực Tiễn: Sống Với Niềm Tin Nơi Quyền Thống Trị Đời Đời Của Đức Chúa Trời

Lẽ thật này không chỉ để nghiên cứu học thuật, mà phải biến đổi đời sống và cách nhìn của chúng ta về mọi hoàn cảnh.

1. Sự Bình An Giữa Cơn Bão Tố: Khi đối diện với khủng hoảng cá nhân, bất ổn xã hội, hay bệnh tật, chúng ta có thể tìm thấy sự bình an vì biết rằng Đức Chúa Trời vẫn đang ngự trị. Ngài không ngủ quên (Thi Thiên 121:4). Như Đa-ni-ên bình tĩnh trong hang sư tử và Phao-lô hát ngợi khen trong ngục tù (Công Vụ 16:25), chúng ta có thể phó thác vì biết rằng quyền thống trị của Ngài vượt trên mọi hoàn cảnh.

2. Động Lực cho Sự Trung Tín: Đa-ni-ên không ngừng cầu nguyện dù biết rõ hậu quả (Đa-ni-ên 6:10). Động lực của ông không phải là sự an toàn, mà là lòng trung thành với Đức Chúa Trời hằng sống mà ông biết đang cai trị. Trong một thế giới đầy cám dỗ thỏa hiệp, niềm tin vào một vương quốc vĩnh cửu thúc giục chúng ta sống thánh khiết, trung tín trong chức vụ, công việc và gia đình, dù không ai thấy.

3. Cái Nhìn Đúng Đắn về Quyền Lực Thế Gian: Chúng ta tôn trọng và cầu nguyện cho các nhà cầm quyền (I Ti-mô-thê 2:1-2), nhưng không sùng bái hay sợ hãi họ một cách thái quá. Chúng ta biết rằng “quyền bính bởi Đức Chúa Trời mà ra” (Rô-ma 13:1), và tất cả đều ở dưới sự kiểm soát tối cao của Đấng “làm nên các điều mình muốn trong đạo binh trên trời, và ở giữa cư dân trên đất” (Đa-ni-ên 4:35). Điều này giúp chúng ta giữ thái độ đúng mực, vừa là công dân trần gian vừa là công dân Nước Trời.

4. Hy Vọng Vững Vàng cho Tương Lai: Sự thống trị của Đức Chúa Trời đảm bảo rằng lịch sử không phải là một chuỗi các sự kiện ngẫu nhiên, mà đang hướng đến một đích điểm vinh quang: sự tái lâm của Chúa Giê-xu Christ và sự thiết lập trọn vẹn Vương Quốc đời đời của Ngài. Điều này cho chúng ta hy vọng để sống, phục vụ và chịu khổ nhọc vì Tin Lành (I Cô-rinh-tô 15:58).

V. Kết Luận: Sự Xác Quyết Cho Mọi Thời Đại

Sắc lệnh của vua Đa-ri-út trong Đa-ni-ên 6:26 không chỉ là một văn bản cổ, mà là một lời tuyên bố có thẩm quyền, được chính Đức Chúa Trời hằng sống đặt vào miệng một vị vua ngoại bang để xác nhận chân lý vĩnh cửu. Chúng ta biết được quyền thống trị của Đức Chúa Trời sẽ còn đến cuối cùng bởi:
(1) Bản tính tự hữu hằng hữu của Ngài (Đức Chúa Trời hằng sống).
(2) Lời tiên tri không thể sai lầm của Kinh Thánh từ đầu đến cuối.
(3) Sự kiện lịch sử trọng tâm: sự chết, sống lại và thăng thiên của Chúa Giê-xu Christ, Đấng đã đánh bại kẻ thù cuối cùng là sự chết.
(4) Kinh nghiệm cá nhân của mỗi tín hữu về sự thành tín của Ngài trong suốt cuộc đời mình.

Hôm nay, chúng ta có thể đứng vững trên nền tảng vững chắc này. Dù các đế chế, chính thể, trào lưu văn hóa có đổi thay, dù hoàn cảnh cá nhân có bấp bênh, chúng ta vẫn có thể cùng với tác giả Thi Thiên reo lên: “Đức Giê-hô-va làm Vua đời đời… Lạy Đức Giê-hô-va, phước cho dân nào biết reo mừng; họ sẽ đi, lạy Đức Giê-hô-va, trong ánh sáng của mặt Ngài.” (Thi Thiên 10:16, 89:15). Quyền thống trị của Đức Chúa Trời không chỉ là một giáo lý, đó là pháo đài của linh hồn chúng ta, là nguồn hy vọng bất diệt, và là lý do để chúng ta sống, thờ phượng và phục vụ cho đến cuối cùng.

Quay Lại Bài Viết