Rosicrucianism là gì? Xem xét dưới ánh sáng của Kinh Thánh
Trong thế giới tâm linh đa dạng ngày nay, nhiều phong trào, triết lý và hội kín xuất hiện, hứa hẹn con người sự khôn ngoan bí truyền, sức khỏe và sự thức tỉnh tâm linh. Một trong những phong trào như vậy là Rosicrucianism (Huynh Đệ Đoàn Tự Hồng Thập Tự). Với tư cách là những Cơ Đốc nhân tin kính Lời Chúa, chúng ta được kêu gọi để “thử cho biết các thần có phải đến bởi Đức Chúa Trời chăng” (I Giăng 4:1). Bài viết này sẽ nghiên cứu chuyên sâu về nguồn gốc, giáo lý của Rosicrucianism và quan trọng nhất, là xem xét nó dưới ánh sáng của Kinh Thánh, Lẽ Thật bất biến của Đức Chúa Trời.
Rosicrucianism không phải là một tôn giáo đơn lẻ, mà là một phong trào triết học và tâm linh bí truyền, xuất hiện công khai vào đầu thế kỷ 17 ở Châu Âu qua ba văn bản chính: Fama Fraternitatis (1614), Confessio Fraternitatis (1615), và The Chemical Wedding of Christian Rosenkreutz (1616). Những tuyên ngôn này kể về một nhân vật huyền thoại tên Christian Rosenkreutz, người được cho là đã du hành sang phương Đông, học được những kiến thức huyền bí và thành lập một “Huynh Đệ Đoàn” bí mật với mục đích cải cách tri thức và tâm linh cho nhân loại.
Tuy nhiên, phần lớn học giả đồng ý rằng Christian Rosenkreutz có thể là một nhân vật mang tính biểu tượng, và các văn bản này có lẽ là tác phẩm của một nhóm trí thức Luther ở Đức, với ảnh hưởng từ thuật giả kim, Kabbalah (huyền học Do Thái), và thần bí học Cơ Đốc. Phong trào này đã ảnh hưởng sâu rộng đến các hội kín sau này như Hội Tam Điểm (Freemasonry). Các tổ chức Rosicrucian hiện đại, như Ancient Mystical Order Rosae Crucis (AMORC), được thành lập vào đầu thế kỷ 20 và tuyên bố là người thừa kế truyền thống cổ xưa này.
Để đánh giá bất kỳ hệ thống niềm tin nào, chúng ta phải đối chiếu nó với Lẽ Thật tuyệt đối trong Kinh Thánh. Dưới đây là một số giáo lý chính của Rosicrucianism được phân tích dưới ánh sáng của Lời Chúa.
1. Thuyết Phiếm Thần (Pantheism) và Thần Tính Trong Con Người: Rosicrucianism thường dạy rằng Đức Chúa Trời là một “Nguyên Lý” vũ trụ, một lực lượng thẩm thấu trong mọi sự vật, và con người thực chất là thần thánh, mang trong mình “tia lửa thần thánh”. Sự cứu rỗi, do đó, là quá trình thức tỉnh và nhận ra bản chất thần thánh của chính mình thông qua kiến thức bí truyền (gnosis).
Phân Tích Kinh Thánh: Kinh Thánh dạy rõ ràng về sự tách biệt giữa Đấng Tạo Hóa và vật thọ tạo. Đức Chúa Trời là Đấng siêu việt, đứng trên và tách biệt khỏi sự sáng tạo của Ngài, dù Ngài cũng hiện diện khắp nơi (thiên sảnh – omnipresent). “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất” (Sáng Thế Ký 1:1). Con người được dựng nên theo ảnh tượng của Đức Chúa Trời (Sáng Thế Ký 1:27), nhưng không đồng nhất với Đức Chúa Trời. Chúng ta là thọ tạo, Ngài là Đấng Tạo Hóa. Sự cứu rỗi không phải là “thức tỉnh thần tính” mà là được hòa thuận lại với Đức Chúa Trời thánh khiết thông qua sự chuộc tội của Chúa Giê-xu Christ trên thập tự giá (Rô-ma 5:10-11). Sứ đồ Phao-lô cảnh báo chống lại sự dạy dỗ “hư không” dựa trên “sự khôn sáng của loài người” chứ không phải Đấng Christ (Cô-lô-se 2:8).
2. Cứu Rỗi Bởi Sự Khôn Ngoan và Công Đức Cá Nhân: Con đường Rosicrucian nhấn mạnh đến việc tự lực thông qua nghiên cứu, thiền định, và các nghi thức bí truyền để đạt được sự khai sáng và làm chủ các quy luật tự nhiên và tâm linh.
Phân Tích Kinh Thánh: Tin Lành thuần túy tuyên bố rõ ràng rằng sự cứu rỗi là bởi ân điển (grace) duy nhất, thông qua đức tin (faith) duy nhất, nơi Chúa Giê-xu Christ duy nhất (Ê-phê-sô 2:8-9). “Ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Đó chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình”. Nỗ lực đạt được sự cứu rỗi hoặc sự hoàn thiện tâm linh bằng sự khôn ngoan hay công đức của con người trực tiếp mâu thuẫn với cốt lõi của Phúc Âm. Chúa Giê-xu phán: “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6). Danh từ Hy Lạp cho “con đường” ở đây là hodos, chỉ một con đường duy nhất, không phải một trong nhiều con đường.
3. Sự Tái Sanh Luân Hồi (Reincarnation): Nhiều nhánh Rosicrucian dạy về thuyết luân hồi, rằng linh hồn con người trải qua nhiều kiếp sống để học hỏi bài học và tiến hóa.
Phân Tích Kinh Thánh: Kinh Thánh dạy rõ ràng về một đời sống duy nhất trên đất, sau đó là sự phán xét. “Theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán xét” (Hê-bơ-rơ 9:27). Không có cơ hội thứ hai hay chu kỳ tái sanh. Cuộc đời này là độc nhất và quyết định vận mệnh đời đời của chúng ta. Parable of the Rich Man and Lazarus (Lu-ca 16:19-31) cho thấy số phận vĩnh cửu được định đoạt sau khi chết, không có sự quay lại.
4. Nguồn Mạc Khải Đặc Biệt và Bí Truyền: Rosicrucianism tuyên bố sở hữu những giáo lý bí mật, chỉ được tiết lộ cho các hội viên được điểm đạo, vượt ra ngoài hoặc bổ sung cho những hiểu biết tôn giáo thông thường.
Phân Tích Kinh Thánh: Lời của Đức Chúa Trời là đầy đủ và trọn vẹn cho đức tin và sự thực hành. “Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình” (II Ti-mô-thê 3:16). Sứ đồ Phao-lô cảnh báo chống lại những ai rao giảng “một Đức Chúa Jêsus khác, hoặc một thần khác, hoặc một tin lành khác” (II Cô-rinh-tô 11:4). Mặc khải của Đức Chúa Trời trong Chúa Giê-xu Christ và Kinh Thánh là công khai, minh bạch và đủ cho sự cứu rỗi. Ý tưởng về một sự thật bí mật, cao cấp hơn dành cho một nhóm tinh hoa trái ngược với tính phổ quát của Phúc Âm (Giăng 3:16, Rô-ma 1:16).
Việc nghiên cứu này không chỉ để thỏa mãn trí tuệ, mà để củng cố đức tin và trang bị cho chúng ta sống vững vàng trong Chúa.
1. Xây Dựng Nền Tảng Vững Chắc Trên Lời Chúa: Sự hấp dẫn của các giáo lý bí truyền thường xuất phát từ sự thiếu hiểu biết sâu sắc về Kinh Thánh. Hãy cam kết nghiên cứu Lời Chúa mỗi ngày. Như tác giả Thi Thiên 119:105 cầu nguyện: “Lời Chúa là ngọn đèn cho chân tôi, Ánh sáng cho đường lối tôi”. Khi tâm trí chúng ta được đầy dẫy Lẽ Thật, chúng ta sẽ dễ dàng nhận ra sự giả dối (Công vụ 17:11).
2. Trung Tín Với Chúa Giê-xu Christ Là Con Đường Duy Nhất: Trong một thế giới đề cao “chân lý tương đối” và “nhiều con đường lên núi”, chúng ta phải khiêm tốn nhưng kiên quyết giữ lấy lời tuyên xưng rằng Chúa Giê-xu Christ là Con Đường duy nhất. Điều này không phải để kiêu ngạo, mà là trung thực với mặc khải của Đức Chúa Trời. Sự cứu rỗi là một món quà ân điển qua đức tin nơi Ngài, không phải phần thưởng cho sự khôn ngoan hay nỗ lực của con người.
3. Cảnh Giác và Thử Các Linh: Khi tiếp xúc với bất kỳ giáo lý, sách vở, hay triết lý tâm linh nào, hãy áp dụng nguyên tắc “Berean” (Công vụ 17:11): tra xem Kinh Thánh để biết những điều đó có đúng không. Hãy tự hỏi: Giáo lý này có tôn cao Chúa Giê-xu Christ là Chúa và là Đấng Cứu Chuộc duy nhất không? Có đề cao Kinh Thánh là Lời Đức Chúa Trời đầy đủ và có thẩm quyền tối cao không? Có dạy về tội lỗi, sự ăn năn và sự cứu rỗi bởi ân điển không?
4. Sống Đời Sống Tin Kính Giản Dị Trong Christ: Đôi khi, con người bị thu hút bởi những điều huyền bí, phức tạp vì cảm thấy đức tin thông thường là “nhàm chán”. Thay vì tìm kiếm kiến thức bí truyền, chúng ta được kêu gọi sống đời sống tin kính giản dị nhưng sâu nhiệm: yêu thương, phục vụ, cầu nguyện, nhóm lại và rao truyền Phúc Âm. “Ngài đã tỏ cho ngươi biết điều gì là thiện; cái điều mà Đức Giê-hô-va đòi ngươi há chẳng phải là làm sự công bình, ưa sự nhân từ và bước đi cách khiêm nhường với Đức Chúa Trời ngươi sao?” (Mi-chê 6:8). Sự biến đổi đời sống bởi Đức Thánh Linh (Ga-la-ti 5:22-23) là phép lạ vĩ đại và thực tế nhất.
Rosicrucianism, với lịch sử huyền bí và những giáo lý về sự khai sáng nội tại, thức tỉnh thần tính và kiến thức bí truyền, đại diện cho một hình thức cổ xưa của chủ nghĩa duy linh (gnosticism/spiritualism) thời hiện đại. Khi đem so sánh với ánh sáng rõ ràng của Kinh Thánh, chúng ta thấy nó đi chệch khỏi các giáo lý nền tảng của đức tin Cơ Đốc chân chính: về bản chất của Đức Chúa Trời (Đấng Tạo Hóa tách biệt), về bản chất con người (tội nhân cần được cứu chuộc), về con đường cứu rỗi (ân điển qua đức tin nơi Christ, không bởi việc làm hay kiến thức), và về nguồn mặc khải cuối cùng (Kinh Thánh đầy đủ và trọn vẹn).
Lời cảnh báo của Sứ đồ Phao-lô trong Cô-lô-se 2:8 vẫn còn vang vọng cho chúng ta ngày nay: “Hãy giữ chừng, kẻo có ai lấy triết học và lời hư không, theo lời truyền khẩu của loài người, sơ học của thế gian, mà bắt anh em phục chăng, chớ không theo Đấng Christ.” (Trong nguyên bản Hy Lạp, “triết học” – philosophia – chỉ hệ thống tư tưởng của con người trái ngược với sự khôn ngoan từ Đức Chúa Trời).
Thay vì tìm kiếm sự khôn ngoan bí mật trong các hội kín hay giáo lý bí truyền, chúng ta hãy quay về với “sự mầu nhiệm” vĩ đại và đã được bày tỏ cho cả thế gian: “là Đấng Christ, trong Ngài đã giấu kín mọi sự quí báu về khôn ngoan thông sáng” (Cô-lô-se 2:2-3). Nơi Ngài, chúng ta tìm thấy mọi sự trọn vẹn, sự cứu rỗi viên mãn và mục đích thật cho đời sống. Hãy gắn chặt lòng tin và sự tìm kiếm của chúng ta vào Cứu Chúa Giê-xu Christ và Lời thành văn của Ngài – nền tảng vững chắc cho đức tin và đời sống.
“Vả, ấy là nhờ Ngài mà anh em có trong Đấng Christ, là Đấng đã trở nên sự khôn ngoan cho chúng ta bởi Đức Chúa Trời, nghĩa là Ngài làm nên sự công bình, sự nên thánh, và sự cứu chuộc cho chúng ta” (I Cô-rinh-tô 1:30).