Các vị thánh hoạn nạn là gì?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,976 từ
Chia sẻ:

Các Vị Thánh Hoạn Nạn

Trong hành trình nghiên cứu Kinh Thánh, đặc biệt là khi tìm hiểu về các sự kiện cuối cùng, chúng ta thường gặp thuật ngữ “Các Vị Thánh Hoạn Nạn”. Đây là một khái niệm thần học phát sinh từ sự giải nghĩa về thời kỳ đau thương lớn (Great Tribulation) được tiên tri trong Kinh Thánh. Bài viết này sẽ đi sâu phân tích thuật ngữ này dưới ánh sáng của Lời Chúa, khám phá bối cảnh Kinh Thánh, các quan điểm giải kinh khác nhau, và quan trọng nhất là rút ra những bài học thực tiễn cho đức tin của mọi tín hữu trong hành trình theo Chúa.

I. Định Nghĩa và Bối Cảnh Kinh Thánh

Thuật ngữ “Các Vị Thánh Hoạn Nạn” (Tribulation Saints) không trực tiếp xuất hiện trong Kinh Thánh, nhưng được các nhà giải kinh sử dụng để chỉ về một nhóm người sẽ đến với đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ *trong* thời kỳ hoạn nạn – giai đoạn bảy năm cuối cùng trước khi Chúa thiết lập vương quốc nghìn năm của Ngài theo quan điểm tiền thiên hy (Premillennialism). Khái niệm này gắn liền với sự dạy dỗ về “Sự Cất Lên” (Rapture) của Hội Thánh và thời kỳ “Hoạn Nạn” (Tribulation).

Nền tảng Kinh Thánh chính cho khái niệm này nằm trong sách Khải Huyền và sách Đa-ni-ên. Trong Khải Huyền, sau khi mô tả Hội Thánh được cất lên (Khải Huyền 4:1), các sự kiện của thời kỳ hoạn nạn bắt đầu. Chúng ta thấy có những nhóm người được nhắc đến:

“Rồi đó, tôi thấy vô số người, không ai đếm được, bởi mọi nước, mọi chi phái, mọi dân tộc, mọi tiếng mà ra, đứng trước ngai và trước Chiên Con, mặc áo dài trắng, tay cầm nhành chà là, và cất tiếng lớn kêu rằng: Sự cứu rỗi thuộc về Đức Chúa Trời ta, là Đấng ngự trên ngôi, và thuộc về Chiên Con.” (Khải Huyền 7:9-10).

Thiên sứ giải thích cho Giăng về nhóm người này: “Người nói cùng ta rằng: Đó là những kẻ ra khỏi cơn đại nạn, đã giặt và phiếu trắng áo mình trong huyết Chiên Con.” (Khải Huyền 7:14). Từ ngữ Hy Lạp được dùng cho “đại nạn” ở đây là thlipsis (θλῖψις), mang nghĩa áp lực, gian truân, hoạn nạn cực độ. Những “vị thánh” này đã trung tín cho đến chết trong thời kỳ khủng khiếp nhất của lịch sử nhân loại.

II. Đặc Điểm và Hành Trình Đức Tin Của Các Vị Thánh Hoạn Nạn

Kinh Thánh cho chúng ta thấy một số đặc điểm nổi bật của những người tin Chúa trong thời kỳ này:

1. Họ đến với đức tin sau khi Hội Thánh được cất lên: Theo quan điểm phổ biến, họ là những người chưa từng nghe Tin Lành một cách trọn vẹn, hoặc đã từ chối Tin Lành trước đó, nhưng khi thấy các biến cố của kỳ hoạn nạn bắt đầu (bao gồm sự biến mất của Hội Thánh), họ nhận ra lẽ thật và ăn năn tin nhận Chúa Giê-xu. Họ đối diện với một thế giới dưới sự cai trị của Kẻ Chống Đấng Christ (Antichrist) và Tiên Tri Giả.

2. Họ đối diện với sự bắt bộ và tử đạo khốc liệt: Thời kỳ hoạn nạn được mô tả là thời kỳ cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời và sự tàn bạo của con thú. “Khi con thú đã bắt được chúng, thì nó cầm giết... Nó được phép giao chiến cùng các thánh đồ và được thắng.” (Khải Huyền 13:7). Họ sẽ không được bảo vệ khỏi sự bách hại về thể xác nhưng được bảo đảm về phần linh hồn.

3. Họ từ chối dấu của con thú: Một trong những thử thách lớn nhất là việc từ chối nhận “dấu” của con thú trên tay hoặc trán để có thể mua bán (Khải Huyền 13:16-17). Sự trung tín này đòi hỏi một đức tin mạnh mẽ, sẵn sàng chịu chết vì Danh Chúa.

4. Lời chứng của họ được đặc biệt đề cao: Trong Khải Huyền 6:9-11, chúng ta thấy linh hồn của những người đã bị giết vì đạo trong thời kỳ này ở dưới chân bàn thờ, kêu cầu Chúa xét đoán. Điều này cho thấy sự tử đạo của họ có một vị trí đặc biệt trước mặt Đức Chúa Trời.

III. Phân Tích Quan Điểm Giải Kinh: Có Phải Một Nhóm Riêng Biệt?

Các quan điểm thần học về vị trí của Hội Thánh trong kỳ hoạn nạn dẫn đến cách hiểu khác nhau về nhóm người này:

  • Quan điểm Tiền Hoạn Nạn (Pretribulationism): Hội Thánh (bao gồm tất cả tín hữu từ Lễ Ngũ Tuần đến khi Chúa tái lâm để cất Hội Thánh) sẽ được cất lên trước khi kỳ hoạn nạn bảy năm bắt đầu. “Các vị thánh hoạn nạn” là một nhóm riêng biệt, tin nhận Chúa *sau* sự kiện cất lên. Họ sẽ trải qua sự bách hại và nhiều người sẽ tử đạo.
  • Quan điểm Trung Hoạn Nạn (Midtribulationism) hoặc Cất Lên trước Cơn Thịnh Nộ: Hội Thánh sẽ trải qua nửa đầu của kỳ hoạn nạn (thời kỳ “đau đớn” nhưng chưa phải “cơn thịnh nộ”), và được cất lên giữa kỳ. Khi đó, “các vị thánh hoạn nạn” có thể bao gồm cả những người tin trong nửa đầu và những người tin sau đó.
  • Quan điểm Hậu Hoạn Nạn (Posttribulationism): Hội Thánh sẽ trải qua toàn bộ kỳ hoạn nạn và được cất lên ngay khi Chúa tái lâm để thiết lập vương quốc. Trong quan điểm này, khái niệm “các vị thánh hoạn nạn” trùng khớp với Hội Thánh nói chung.

Dù quan điểm nào, một sự thật không thể chối cãi từ Kinh Thánh là: Sẽ có những anh em trong Chúa phải chịu khổ hình khủng khiếp vì đức tin nơi Đấng Christ trong thời kỳ cuối cùng. Lời tiên tri về “sự chịu khổ của các thánh đồ” là rõ ràng (Đa-ni-ên 7:25, Khải Huyền 13:7).

IV. Bài Học Thực Tiễn Cho Tín Hữu Hôm Nay

Thay vì dừng lại ở tranh luận thần học, Lời Chúa về các thánh đồ trong cơn hoạn nạn dạy chúng ta những bài học sâu sắc cho đời sống đức tin hiện tại:

1. Sự Cấp Bách của Công Tác Truyền Giáo: Nếu quan điểm tiền hoạn nạn là đúng, thì sau khi Hội Thánh được cất lên, những người ở lại sẽ đối diện với một thế giới tối tăm và gian ác cùng cực, nơi việc tin nhận Chúa sẽ phải trả giá bằng mạng sống. Điều này thôi thúc chúng ta hôm nay phải nhiệt thành rao giảng Tin Lành, để nhiều người có cơ hội được cứu trong ân điển và tránh khỏi cơn thịnh nộ ngày sau (2 Cô-rinh-tô 6:2). Mỗi linh hồn đều quý giá.

2. Chuẩn Bị Tinh Thần Cho Sự Chịu Khổ: Dù chúng ta thuộc thế hệ nào, Kinh Thánh không hứa cho Cơ Đốc nhân một cuộc đời không thử thách. Chúa Giê-xu phán: “Trong thế gian các ngươi có sự hoạn nạn (thlipsis), nhưng hãy cứ vững lòng, ta đã thắng thế gian rồi.” (Giăng 16:33). Gương của các thánh đồ hoạn nạn dạy chúng ta về lòng trung tín đến cùng, bất chấp giá phải trả. Chúng ta cần tập luyện đức tin ngay trong những hoạn nạn nhỏ hôm nay.

3. Sự Quý Trọng Sự Hiệp Một Hiện Tại của Hội Thánh: Hội Thánh ngày nay là thân thể Đấng Christ, được kêu gọi để yêu thương, nâng đỡ và khích lệ nhau (Hê-bơ-rơ 10:24-25). Chúng ta được ở trong một giai đoạn ân điển, nơi chúng ta có thể cùng nhau học Lời Chúa, thờ phượng và phục vụ trong tự do tương đối. Đừng xem thường đặc ân này.

4. Sống Với Lòng Trông Cậy và Tỉnh Thức: Toàn bộ lời tiên tri về thời kỳ sau cùng nhắc nhở chúng ta sống với tấm lòng hướng về sự tái lâm của Chúa. “Hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào Chúa mình sẽ đến.” (Ma-thi-ơ 24:42). Đời sống tỉnh thức là đời sống thánh khiết, hầu việc Chúa cách trung tín và mong đợi Ngài.

5. Niềm Tin Tuyệt Đối Vào Sự Chiến Thắng Sau Cùng của Đức Chúa Trời: Số phận cuối cùng của các thánh đồ hoạn nạn là chiến thắng vinh quang. Họ mặc áo trắng, đứng trước ngai và hát bài ca cứu chuộc (Khải Huyền 7:9-10, 15:2-4). Điều này khích lệ chúng ta rằng, dù hiện tại có khó khăn, bức hại hay thậm chí tử đạo, phần thưởng và sự sống đời đời là chắc chắn cho những ai trung tín. “Ai thắng, sẽ mặc áo trắng như vậy; ta sẽ không xóa tên người khỏi sách sự sống, và ta sẽ nhận danh người trước mặt Cha ta cùng trước các thiên sứ Ngài.” (Khải Huyền 3:5).

V. Kết Luận: Trọng Tâm Là Đấng Christ, Không Phải Thời Điểm

Khi nghiên cứu về các đề tài cánh chung như “Các Vị Thánh Hoạn Nạn”, chúng ta cần cẩn trọng để không để sự tò mò về thời điểm và biến cố làm lu mờ trọng tâm chính của đức tin: Chúa Giê-xu Christ và Tin Lành cứu rỗi của Ngài. Dù chúng ta tin vào quan điểm nào, lời kêu gọi cho mỗi tín hữu vẫn không thay đổi:

  • Tin nhận Chúa Giê-xu Christ là Cứu Chúa và Chúa.
  • Sống một đời sống thánh khiết, tỉnh thức, trung tín phục vụ.
  • Rao truyền Tin Lành cho mọi người.
  • Trông đợi sự tái lâm vinh hiển của Chúa với lòng tràn đầy hy vọng.

Những “vị thánh hoạn nạn” tương lai, nếu có, sẽ là bằng chứng cuối cùng về ân điển kỳ diệu của Đức Chúa Trời – Ngài vẫn cứu kẻ ăn năn ngay cả trong giờ phút đen tối nhất. Còn chúng ta, những người đang sống trong thời đại của ân điển, hãy sống xứng đáng với ơn đã nhận, hết lòng yêu mến Chúa và hầu việc Ngài cho đến cuối cùng, dẫu có phải bước vào hoạn nạn hay được cất lên trước. Vì “Đức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đương trông mong là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy.” (Hê-bơ-rơ 11:1). Sự trung tín của chúng ta hôm nay chuẩn bị cho sự vinh hiển ngày mai.

Quay Lại Bài Viết