Làm sao chúng ta có thể dư dật mọi việc lành (2 Cô-rinh-tô 9:8)?

02 December, 2025
14 phút đọc
2,788 từ
Chia sẻ:

Làm Sao Chúng Ta Có Thể Dư Dật Mọi Việc Lành (2 Cô-rinh-tô 9:8)

Lời hứa trong 2 Cô-rinh-tô 9:8 là một trong những lời hứa trọn vẹn và quyền năng nhất về sự chu cấp thuộc linh và thực tế của Đức Chúa Trời dành cho con cái Ngài. Phao-lô viết: “Đức Chúa Trời có quyền ban cho anh em đủ mọi thứ ơn đầy dẫy, hầu cho anh em hằng đủ đầy mọi sự, lại còn dư dật về mọi việc lành nữa” (2 Cô-rinh-tô 9:8, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Câu Kinh Thánh này không chỉ nói về sự đầy đủ vật chất, mà trọng tâm là sự “dư dật về mọi việc lành” – một đời sống dư tràn năng lực, cơ hội, và nguồn lực để thực hiện ý muốn tốt lành của Đức Chúa Trời. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào bối cảnh, ngôn ngữ gốc, và những điều kiện thuộc linh để kinh nghiệm được lời hứa trọn vẹn này.

I. Bối Cảnh và Nguyên Tắc Thuộc Linh Trong 2 Cô-rinh-tô 8-9

Để hiểu trọn vẹn câu 8, chúng ta phải đặt nó trong dòng chảy của hai chương 8 và 9, nơi Sứ đồ Phao-lô đang khích lệ Hội thánh Cô-rinh-tô về sự dâng hiến rộng rãi để giúp đỡ các thánh đồ nghèo khó tại Giê-ru-sa-lem. Đây không phải là một bài giảng về “tín lý thịnh vượng” theo kiểu thế tục, mà là một nguyên tắc thuộc linh sâu sắc về sự cho đi và nhận lại trong vương quốc Đức Chúa Trời.

Phao-lô bắt đầu bằng tấm gương của các Hội thánh tại xứ Ma-xê-đoan, là những người “giữa lúc bị thử thách lớn quá, sự vui mừng khôn xiết và cảnh bần cùng rất sâu của họ sanh ra sự rộng rãi dư dật” (2 Cô-rinh-tô 8:2). Điều này cho thấy “sự dư dật” (perisseia) không xuất phát từ hoàn cảnh bên ngoài, mà từ một tấm lòng biết ơn và vâng phục Chúa. Phao-lô nhấn mạnh đến thái độ: “mỗi người nên tùy theo lòng mình đã định mà quyên ra, không phải phụng sự cách miễn cưỡng, hay là vì ép uổng; vì Đức Chúa Trời yêu kẻ hay cho cách vui lòng” (2 Cô-rinh-tô 9:7). Chính trong bối cảnh của sự dâng hiến vui lòng, vì lòng yêu mến Chúa và anh em, mà lời hứa ở câu 8 được đặt ra.

II. Giải Nghĩa Ngôn Ngữ Gốc Của 2 Cô-rinh-tô 9:8

Việc phân tích từ ngữ gốc Hy Lạp sẽ giúp chúng ta thấy rõ sự phong phú của lời hứa này:

  • “Đức Chúa Trời có quyền ban cho…”: Cụm từ “có quyền” (dunatei) xuất phát từ dunamis – nghĩa là quyền năng, năng lực. Điều này khẳng định bản chất của lời hứa: nó dựa trên quyền năng vô hạn của Đức Chúa Trời, chứ không dựa trên khả năng hữu hạn của con người.
  • “đủ mọi thứ ơn đầy dẫy”: Từ “ơn” là charis – ân điển, ơn huệ nhưng không. “Đầy dẫy” (perisseusai) có gốc từ perissos, nghĩa là vượt trên, dư thừa, tràn đầy. Đức Chúa Trời hứa ban ân điển một cách tràn đầy, vượt quá mức đủ.
  • “hầu cho anh em hằng đủ đầy mọi sự”: “Đủ đầy” (autarkeia) là một từ triết học quan trọng, chỉ sự tự đủ, không thiếu thốn, tự lập. Trong văn hóa Hy Lạp, đây là trạng thái lý tưởng của một người khôn ngoan. Nhưng Phao-lô đem ý niệm này vào bối cảnh thuộc linh: sự đủ đầy thật (autarkeia) không đến từ tri thức hay của cải, mà đến từ ân điển (charis) của Đức Chúa Trời.
  • “lại còn dư dật về mọi việc lành nữa”: Đây là mục đích tối hậu. “Dư dật” là perisseuein (động từ của perissos). “Mọi việc lành”: pan ergon agathon. Đức Chúa Trời không chỉ ban đủ, mà còn ban dư dật, để chúng ta không chỉ sống đủ, mà còn có dư ra để đầu tư vào những công việc tốt lành, những mục đích của Ngài.

Tóm lại, lời hứa này mô tả một vòng tuần hoàn thuộc linh: Ân điển dư dật của Đức Chúa Trời → Sự đủ đầy trong mọi hoàn cảnh → Dư dật để làm việc lành. Việc lành không phải là mục tiêu tự thân, mà là kết quả tất yếu của một đời sống được ân điển Chúa tuôn đổ.

III. Những Điều Kiện Để Kinh Nghiệm Sự Dư Dật Mọi Việc Lành

Dựa trên bối cảnh, chúng ta có thể thấy lời hứa này không phải là một “công thức ma thuật”, mà gắn liền với thái độ và hành động cụ thể của người tin Chúa.

1. Tấm Lòng Rộng Rãi và Vui Lòng Trong Sự Cho Đi (2 Cô-rinh-tô 9:6-7)

Phao-lô dùng hình ảnh nông nghiệp quen thuộc: “Kẻ gieo ít thì gặt ít, kẻ gieo nhiều thì gặt nhiều” (câu 6). Từ “gieo” (speirō) và “gặt” (therizō) nói về một nguyên tắc không thể phá vỡ trong vương quốc Đức Chúa Trời. Sự cho đi (không chỉ tiền bạc, mà còn thời gian, tài năng, lòng thương xót) là hành động gieo vào cánh đồng thuộc linh. Đức Chúa Trời, là Chủ mùa gặt, sẽ làm cho hạt giống ấy sinh hoa kết quả. Điều kiện tiên quyết là phải gieo, và gieo cách vui lòng (hilaros – với lòng vui vẻ, hào phóng), không ép uổng.

2. Đức Tin Nơi Sự Chu Cấp Của Đức Chúa Trời (2 Cô-rinh-tô 9:8-10)

Lời hứa “Đức Chúa Trời có quyền ban cho…” đòi hỏi chúng ta phải tin cậy Ngài. Phao-lô viết tiếp: “Đấng cung ứng hột giống cho kẻ gieo, và bánh để nuôi mình, thì cũng sẽ cung ứng hột giống cho anh em, và làm cho sanh ra nhiều, cùng gia thêm những trái của sự công bình anh em nữa” (câu 10). Từ “cung ứng” (epichorēgeō) mang nghĩa cung cấp đầy đủ, như một nhạc trưởng cung cấp mọi thứ cần thiết cho một dàn hợp xướng. Chúng ta tin rằng chính Đức Chúa Trời là Nguồn cung cấp tối thượng. Sự dư dật không nhằm thỏa mãn lòng tham, mà để chúng ta “có đủ trong mọi sự và nên dư dật để làm các việc lành” (câu 8, BD2011).

3. Mục Đích Làm Vinh Hiển Đức Chúa Trời (2 Cô-rinh-tô 9:11-15)

Mục đích tối hậu của mọi sự chu cấp là sự vinh hiển của Đức Chúa Trời và sự gây dựng Thân thể Đấng Christ. “Vì chức vụ đó chẳng những đáp ứng sự thiếu thốn của các thánh đồ, mà lại còn sanh ra nhiều sự tạ ơn Đức Chúa Trời nữa… Họ vì sự ban cho rộng rãi mà anh em tỏ ra, thì ngợi khen Đức Chúa Trời” (câu 12-13). “Dư dật mọi việc lành” cuối cùng dẫn đến sự ngợi khan, tạ ơn, và sự hiệp một trong Thân Thể Đấng Christ. Đây là thước đo đúng đắn cho mọi “việc lành” – nó có đang tôn vinh Chúa và gây dựng người khác không?

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

1. Đánh Giá Lại Thái Độ Của Chúng Ta Về Của Cải Và Tài Nguyên: Chúng ta có xem mọi thứ mình có (thời gian, tiền bạc, tài năng) là “hột giống” để gieo cho Nước Trời, hay chỉ là tài sản để tích trữ và hưởng thụ? Hãy bắt đầu với tinh thần sẵn sàng, vui lòng trong mọi sự dâng hiến, dù nhỏ (Mác 12:41-44).

2. Tập Trung Vào Sự Đủ Đầy Thuộc Linh (Autarkeia): Sự đủ đầy thật bắt đầu từ tâm trí. Phao-lô nói: “Tôi đã tập hễ ở trong cảnh nào, cũng đủ cả rồi… Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi” (Phi-líp 4:11-13). Chúng ta cần học biết sự thỏa lòng trong Chúa, tin rằng Ngài biết điều chúng ta cần (Ma-thi-ơ 6:32).

3. Chủ Động Tìm Kiếm Và Thực Hiện “Việc Lành”: Đức Chúa Trời đã chuẩn bị sẵn những việc lành cho chúng ta làm (Ê-phê-sô 2:10). Hãy cầu nguyện để được mở mắt thấy những nhu cầu xung quanh: một người hàng xóm cần giúp đỡ, một anh em đang chán nản cần lời khích lệ, một công việc Hội Thánh cần người phục vụ. Sự dư dật không phải để dự trữ, mà để tuôn chảy.

4. Sống Với Tầm Nhìn Về Mùa Gặt: Đừng nản lòng nếu không thấy kết quả tức thời. Nguyên tắc gieo và gặt đòi hỏi đức tin và sự kiên nhẫn (Ga-la-ti 6:9). Hãy tin cậy rằng Đức Chúa Trời, Đấng làm cho hạt giống mọc lên (Mác 4:27), sẽ làm trọn lời hứa của Ngài theo thời gian và cách thức hoàn hảo nhất.

Kết Luận

Lời hứa trong 2 Cô-rinh-tô 9:8 là một lời mời gọi đầy vinh dự để bước vào một đời sống dư dật thật sự – không phải là sự dư dật của lòng tham và tích trữ, mà là sự dư dật của ân điển tuôn đổ để làm trọn những mục đích tốt lành của Đức Chúa Trời. Con đường dẫn đến sự dư dật này bắt đầu bằng một tấm lòng vui lòng, rộng rãi, biết gieo ra từ những gì mình đã lãnh nhận, với đức tin nơi quyền năng và sự thành tín của Đấng ban mọi ơn. Khi chúng ta sống với tâm thế của người quản gia trung tín, quản lý mọi nguồn lực Chúa giao để làm vinh hiển Ngài và gây dựng người khác, chúng ta sẽ kinh nghiệm một cách kỳ diệu rằng: Ân điển của Đức Chúa Trời luôn đủ, và luôn dư dật, cho mọi việc lành Ngài đặt để trước mặt chúng ta.

Hãy bắt đầu ngay hôm nay. Hãy xem xét một lĩnh vực bạn có thể “gieo” cách vui lòng – dù là một lời cầu nguyện chân thành, một hành động giúp đỡ thiết thực, hay một sự dâng hiến rộng rãi. Rồi hãy trông đợi với đức tin, xem Đức Chúa Trời quyền năng sẽ mở đường và ban cho bạn đủ mọi ân điển để sống dư dật trong mọi việc lành.




Quay Lại Bài Viết